Doãn Thường Lăng bị đá rồi, cực kì thê thảm, từ cầu cạn ngã thẳng xuống nước. May mà cậu từng tham gia lớp huấn luyện nhảy cầu thanh niên vài năm, còn có thể làm nguyên bộ 626C trên không, hoàn mỹ rơi xuống nước. Cuối cùng cậu liếc nhìn Đổng Hãn nhoài trên cầu mặt mày đau khổ hét “Không!!”, cười lạnh lùng. Bây giờ nhìn rõ bản thân rồi chứ? Ha, muộn rồi! Cùng ánh trăng sáng của anh sống vui vẻ đi! Chúc, anh, bắn, sớm! Tuy nhiên, Doãn Thường Lăng còn chưa cười xong, cổ tay cậu bị siết, tiếng tõm x2… Cậu nhìn chàng trai đang kéo mình, vô thức co chân đạp một phát. Cút ra! Ánh trăng sáng!

Chương 75

Ánh Trăng Sáng Tránh Xa Tôi RaTác giả: Mạch Nha Ngư NgưTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhDoãn Thường Lăng bị đá rồi, cực kì thê thảm, từ cầu cạn ngã thẳng xuống nước. May mà cậu từng tham gia lớp huấn luyện nhảy cầu thanh niên vài năm, còn có thể làm nguyên bộ 626C trên không, hoàn mỹ rơi xuống nước. Cuối cùng cậu liếc nhìn Đổng Hãn nhoài trên cầu mặt mày đau khổ hét “Không!!”, cười lạnh lùng. Bây giờ nhìn rõ bản thân rồi chứ? Ha, muộn rồi! Cùng ánh trăng sáng của anh sống vui vẻ đi! Chúc, anh, bắn, sớm! Tuy nhiên, Doãn Thường Lăng còn chưa cười xong, cổ tay cậu bị siết, tiếng tõm x2… Cậu nhìn chàng trai đang kéo mình, vô thức co chân đạp một phát. Cút ra! Ánh trăng sáng! Doãn Thường Lăng và Mộc Vũ Tiểu nhảy hết một bài, giữa chừng có thể đổi bạn nhảy, cậu chuồn mất vào lúc đó.Khiêu vũ với hoa khôi, cảm giác mũi nhọn đằng sau lưng ấy không hề tốt lành gì.Cậu lượn lờ xung quanh, miệng trống rỗng ghê gớm, rất muốn ăn gì đó, nhưng đồ ngọt có thể thấy khắp nơi nhưng chẳng có cái nào vị dâu tây, khó khăn lắm mới tìm được một cái màu đỏ, kết quả là tương cà.“Hầy…”Cậu thở dài, chỉ có thể liên tục hút nước hoa quả vào miệng, một mình say hoa quả.“Ăn không?”Đồ lạnh băng đột nhiên chạm vào mặt, Doãn Thường Lăng giật nảy mình, không kìm được rùng mình.Thứ đầu tiên lọt vào mắt là màu đỏ nhạt quen thuộc, dâu tây dựng bên trên và mùi ngọt lịm quen thuộc gần như trào ra khiến mắt cậu bừng sáng.Mặc kệ ai đưa, nhận trước rồi tính. “Cảm ơn!!”

Ánh Trăng Sáng Tránh Xa Tôi RaTác giả: Mạch Nha Ngư NgưTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhDoãn Thường Lăng bị đá rồi, cực kì thê thảm, từ cầu cạn ngã thẳng xuống nước. May mà cậu từng tham gia lớp huấn luyện nhảy cầu thanh niên vài năm, còn có thể làm nguyên bộ 626C trên không, hoàn mỹ rơi xuống nước. Cuối cùng cậu liếc nhìn Đổng Hãn nhoài trên cầu mặt mày đau khổ hét “Không!!”, cười lạnh lùng. Bây giờ nhìn rõ bản thân rồi chứ? Ha, muộn rồi! Cùng ánh trăng sáng của anh sống vui vẻ đi! Chúc, anh, bắn, sớm! Tuy nhiên, Doãn Thường Lăng còn chưa cười xong, cổ tay cậu bị siết, tiếng tõm x2… Cậu nhìn chàng trai đang kéo mình, vô thức co chân đạp một phát. Cút ra! Ánh trăng sáng! Doãn Thường Lăng và Mộc Vũ Tiểu nhảy hết một bài, giữa chừng có thể đổi bạn nhảy, cậu chuồn mất vào lúc đó.Khiêu vũ với hoa khôi, cảm giác mũi nhọn đằng sau lưng ấy không hề tốt lành gì.Cậu lượn lờ xung quanh, miệng trống rỗng ghê gớm, rất muốn ăn gì đó, nhưng đồ ngọt có thể thấy khắp nơi nhưng chẳng có cái nào vị dâu tây, khó khăn lắm mới tìm được một cái màu đỏ, kết quả là tương cà.“Hầy…”Cậu thở dài, chỉ có thể liên tục hút nước hoa quả vào miệng, một mình say hoa quả.“Ăn không?”Đồ lạnh băng đột nhiên chạm vào mặt, Doãn Thường Lăng giật nảy mình, không kìm được rùng mình.Thứ đầu tiên lọt vào mắt là màu đỏ nhạt quen thuộc, dâu tây dựng bên trên và mùi ngọt lịm quen thuộc gần như trào ra khiến mắt cậu bừng sáng.Mặc kệ ai đưa, nhận trước rồi tính. “Cảm ơn!!”

Ánh Trăng Sáng Tránh Xa Tôi RaTác giả: Mạch Nha Ngư NgưTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhDoãn Thường Lăng bị đá rồi, cực kì thê thảm, từ cầu cạn ngã thẳng xuống nước. May mà cậu từng tham gia lớp huấn luyện nhảy cầu thanh niên vài năm, còn có thể làm nguyên bộ 626C trên không, hoàn mỹ rơi xuống nước. Cuối cùng cậu liếc nhìn Đổng Hãn nhoài trên cầu mặt mày đau khổ hét “Không!!”, cười lạnh lùng. Bây giờ nhìn rõ bản thân rồi chứ? Ha, muộn rồi! Cùng ánh trăng sáng của anh sống vui vẻ đi! Chúc, anh, bắn, sớm! Tuy nhiên, Doãn Thường Lăng còn chưa cười xong, cổ tay cậu bị siết, tiếng tõm x2… Cậu nhìn chàng trai đang kéo mình, vô thức co chân đạp một phát. Cút ra! Ánh trăng sáng! Doãn Thường Lăng và Mộc Vũ Tiểu nhảy hết một bài, giữa chừng có thể đổi bạn nhảy, cậu chuồn mất vào lúc đó.Khiêu vũ với hoa khôi, cảm giác mũi nhọn đằng sau lưng ấy không hề tốt lành gì.Cậu lượn lờ xung quanh, miệng trống rỗng ghê gớm, rất muốn ăn gì đó, nhưng đồ ngọt có thể thấy khắp nơi nhưng chẳng có cái nào vị dâu tây, khó khăn lắm mới tìm được một cái màu đỏ, kết quả là tương cà.“Hầy…”Cậu thở dài, chỉ có thể liên tục hút nước hoa quả vào miệng, một mình say hoa quả.“Ăn không?”Đồ lạnh băng đột nhiên chạm vào mặt, Doãn Thường Lăng giật nảy mình, không kìm được rùng mình.Thứ đầu tiên lọt vào mắt là màu đỏ nhạt quen thuộc, dâu tây dựng bên trên và mùi ngọt lịm quen thuộc gần như trào ra khiến mắt cậu bừng sáng.Mặc kệ ai đưa, nhận trước rồi tính. “Cảm ơn!!”

Chương 75