Doãn Thường Lăng bị đá rồi, cực kì thê thảm, từ cầu cạn ngã thẳng xuống nước. May mà cậu từng tham gia lớp huấn luyện nhảy cầu thanh niên vài năm, còn có thể làm nguyên bộ 626C trên không, hoàn mỹ rơi xuống nước. Cuối cùng cậu liếc nhìn Đổng Hãn nhoài trên cầu mặt mày đau khổ hét “Không!!”, cười lạnh lùng. Bây giờ nhìn rõ bản thân rồi chứ? Ha, muộn rồi! Cùng ánh trăng sáng của anh sống vui vẻ đi! Chúc, anh, bắn, sớm! Tuy nhiên, Doãn Thường Lăng còn chưa cười xong, cổ tay cậu bị siết, tiếng tõm x2… Cậu nhìn chàng trai đang kéo mình, vô thức co chân đạp một phát. Cút ra! Ánh trăng sáng!
Chương 78
Ánh Trăng Sáng Tránh Xa Tôi RaTác giả: Mạch Nha Ngư NgưTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhDoãn Thường Lăng bị đá rồi, cực kì thê thảm, từ cầu cạn ngã thẳng xuống nước. May mà cậu từng tham gia lớp huấn luyện nhảy cầu thanh niên vài năm, còn có thể làm nguyên bộ 626C trên không, hoàn mỹ rơi xuống nước. Cuối cùng cậu liếc nhìn Đổng Hãn nhoài trên cầu mặt mày đau khổ hét “Không!!”, cười lạnh lùng. Bây giờ nhìn rõ bản thân rồi chứ? Ha, muộn rồi! Cùng ánh trăng sáng của anh sống vui vẻ đi! Chúc, anh, bắn, sớm! Tuy nhiên, Doãn Thường Lăng còn chưa cười xong, cổ tay cậu bị siết, tiếng tõm x2… Cậu nhìn chàng trai đang kéo mình, vô thức co chân đạp một phát. Cút ra! Ánh trăng sáng! Không biết trên sàn đã nhảy mấy vòng, Doãn Thường Lăng ăn kem xong, bèn nhìn thấy Bách Vụ Thanh lại đi về phía mình.“Sao lúc nãy cậu lại chạy mất?” Doãn Thường Lăng hỏi.“Đi vệ sinh.” Bách Vụ Thanh nói rồi gật đầu, nhấn mạnh tính chân thực của câu nói.Doãn Thường Lăng không để ý nhiều, ánh mắt nhìn Bách Vụ Thanh của cậu bây giờ đã có dâu tây bồi đắp, đây là ân nhân! “Ra ban công đi, ở đây đông người quá.”Đây là lần đầu tiên Doãn Thường Lăng chủ động tìm hắn nói chuyện, mắt Bách Vụ Thanh hơi mở to, khóe môi không khỏi vểnh lên, “Được.”Đúng là ban công yên tĩnh hơn hẳn, hai người đứng đó càng yên tĩnh.Chút ngượng ngùng quanh quẩn trong không khí.Doãn Thường Lăng bỗng hơi hối hận, sao tự dưng cậu lại máu bốc lên đầu thế này???“Cậu ôn tập ra sao rồi?” Bách Vụ Thanh như đọc thuộc kịch bản, nói khô không khốc.Nếu người xung quanh nghe thấy, chắc chắn sẽ nghĩ là không thể tin được. Hot boy kiêu ngạo lạnh lùng đâu rồi???“Ổn lắm, không có vấn đề gì.” Doãn Thường Lăng tràn trề tự tin.Bách Vụ Thanh chớp mắt, sao khác đáp án trên sách quá vậy??
Ánh Trăng Sáng Tránh Xa Tôi RaTác giả: Mạch Nha Ngư NgưTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhDoãn Thường Lăng bị đá rồi, cực kì thê thảm, từ cầu cạn ngã thẳng xuống nước. May mà cậu từng tham gia lớp huấn luyện nhảy cầu thanh niên vài năm, còn có thể làm nguyên bộ 626C trên không, hoàn mỹ rơi xuống nước. Cuối cùng cậu liếc nhìn Đổng Hãn nhoài trên cầu mặt mày đau khổ hét “Không!!”, cười lạnh lùng. Bây giờ nhìn rõ bản thân rồi chứ? Ha, muộn rồi! Cùng ánh trăng sáng của anh sống vui vẻ đi! Chúc, anh, bắn, sớm! Tuy nhiên, Doãn Thường Lăng còn chưa cười xong, cổ tay cậu bị siết, tiếng tõm x2… Cậu nhìn chàng trai đang kéo mình, vô thức co chân đạp một phát. Cút ra! Ánh trăng sáng! Không biết trên sàn đã nhảy mấy vòng, Doãn Thường Lăng ăn kem xong, bèn nhìn thấy Bách Vụ Thanh lại đi về phía mình.“Sao lúc nãy cậu lại chạy mất?” Doãn Thường Lăng hỏi.“Đi vệ sinh.” Bách Vụ Thanh nói rồi gật đầu, nhấn mạnh tính chân thực của câu nói.Doãn Thường Lăng không để ý nhiều, ánh mắt nhìn Bách Vụ Thanh của cậu bây giờ đã có dâu tây bồi đắp, đây là ân nhân! “Ra ban công đi, ở đây đông người quá.”Đây là lần đầu tiên Doãn Thường Lăng chủ động tìm hắn nói chuyện, mắt Bách Vụ Thanh hơi mở to, khóe môi không khỏi vểnh lên, “Được.”Đúng là ban công yên tĩnh hơn hẳn, hai người đứng đó càng yên tĩnh.Chút ngượng ngùng quanh quẩn trong không khí.Doãn Thường Lăng bỗng hơi hối hận, sao tự dưng cậu lại máu bốc lên đầu thế này???“Cậu ôn tập ra sao rồi?” Bách Vụ Thanh như đọc thuộc kịch bản, nói khô không khốc.Nếu người xung quanh nghe thấy, chắc chắn sẽ nghĩ là không thể tin được. Hot boy kiêu ngạo lạnh lùng đâu rồi???“Ổn lắm, không có vấn đề gì.” Doãn Thường Lăng tràn trề tự tin.Bách Vụ Thanh chớp mắt, sao khác đáp án trên sách quá vậy??
Ánh Trăng Sáng Tránh Xa Tôi RaTác giả: Mạch Nha Ngư NgưTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhDoãn Thường Lăng bị đá rồi, cực kì thê thảm, từ cầu cạn ngã thẳng xuống nước. May mà cậu từng tham gia lớp huấn luyện nhảy cầu thanh niên vài năm, còn có thể làm nguyên bộ 626C trên không, hoàn mỹ rơi xuống nước. Cuối cùng cậu liếc nhìn Đổng Hãn nhoài trên cầu mặt mày đau khổ hét “Không!!”, cười lạnh lùng. Bây giờ nhìn rõ bản thân rồi chứ? Ha, muộn rồi! Cùng ánh trăng sáng của anh sống vui vẻ đi! Chúc, anh, bắn, sớm! Tuy nhiên, Doãn Thường Lăng còn chưa cười xong, cổ tay cậu bị siết, tiếng tõm x2… Cậu nhìn chàng trai đang kéo mình, vô thức co chân đạp một phát. Cút ra! Ánh trăng sáng! Không biết trên sàn đã nhảy mấy vòng, Doãn Thường Lăng ăn kem xong, bèn nhìn thấy Bách Vụ Thanh lại đi về phía mình.“Sao lúc nãy cậu lại chạy mất?” Doãn Thường Lăng hỏi.“Đi vệ sinh.” Bách Vụ Thanh nói rồi gật đầu, nhấn mạnh tính chân thực của câu nói.Doãn Thường Lăng không để ý nhiều, ánh mắt nhìn Bách Vụ Thanh của cậu bây giờ đã có dâu tây bồi đắp, đây là ân nhân! “Ra ban công đi, ở đây đông người quá.”Đây là lần đầu tiên Doãn Thường Lăng chủ động tìm hắn nói chuyện, mắt Bách Vụ Thanh hơi mở to, khóe môi không khỏi vểnh lên, “Được.”Đúng là ban công yên tĩnh hơn hẳn, hai người đứng đó càng yên tĩnh.Chút ngượng ngùng quanh quẩn trong không khí.Doãn Thường Lăng bỗng hơi hối hận, sao tự dưng cậu lại máu bốc lên đầu thế này???“Cậu ôn tập ra sao rồi?” Bách Vụ Thanh như đọc thuộc kịch bản, nói khô không khốc.Nếu người xung quanh nghe thấy, chắc chắn sẽ nghĩ là không thể tin được. Hot boy kiêu ngạo lạnh lùng đâu rồi???“Ổn lắm, không có vấn đề gì.” Doãn Thường Lăng tràn trề tự tin.Bách Vụ Thanh chớp mắt, sao khác đáp án trên sách quá vậy??