Doãn Thường Lăng bị đá rồi, cực kì thê thảm, từ cầu cạn ngã thẳng xuống nước. May mà cậu từng tham gia lớp huấn luyện nhảy cầu thanh niên vài năm, còn có thể làm nguyên bộ 626C trên không, hoàn mỹ rơi xuống nước. Cuối cùng cậu liếc nhìn Đổng Hãn nhoài trên cầu mặt mày đau khổ hét “Không!!”, cười lạnh lùng. Bây giờ nhìn rõ bản thân rồi chứ? Ha, muộn rồi! Cùng ánh trăng sáng của anh sống vui vẻ đi! Chúc, anh, bắn, sớm! Tuy nhiên, Doãn Thường Lăng còn chưa cười xong, cổ tay cậu bị siết, tiếng tõm x2… Cậu nhìn chàng trai đang kéo mình, vô thức co chân đạp một phát. Cút ra! Ánh trăng sáng!

Chương 94

Ánh Trăng Sáng Tránh Xa Tôi RaTác giả: Mạch Nha Ngư NgưTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhDoãn Thường Lăng bị đá rồi, cực kì thê thảm, từ cầu cạn ngã thẳng xuống nước. May mà cậu từng tham gia lớp huấn luyện nhảy cầu thanh niên vài năm, còn có thể làm nguyên bộ 626C trên không, hoàn mỹ rơi xuống nước. Cuối cùng cậu liếc nhìn Đổng Hãn nhoài trên cầu mặt mày đau khổ hét “Không!!”, cười lạnh lùng. Bây giờ nhìn rõ bản thân rồi chứ? Ha, muộn rồi! Cùng ánh trăng sáng của anh sống vui vẻ đi! Chúc, anh, bắn, sớm! Tuy nhiên, Doãn Thường Lăng còn chưa cười xong, cổ tay cậu bị siết, tiếng tõm x2… Cậu nhìn chàng trai đang kéo mình, vô thức co chân đạp một phát. Cút ra! Ánh trăng sáng! Ngoài trong giờ học, thao trường hiếm khi chật cứng người như bây giờ, phần lớn là bạn nữ, hướng đích là sân bóng rổ.Vương Đông Kỳ kẹp một quả bóng rổ, đầu đeo băng đô, vốn dĩ còn định thể hiện khoe khoang, không ngờ hoàng tử môn thể dục trường cấp ba số 1 là cậu ta còn chưa đến, trên sân đã nóng bỏng tay.“Ha, ai làm loạn trên sở trường của mình? Xem bố đánh tan tác nó đây!” Vương Đông Kỳ chuyền bóng, hung dữ chạy tới.“Này! Bình tĩnh!” Giả Dị Giả kéo Doãn Thường Lăng đuổi theo.Đám đông phía trước còn đang hét toáng lên từng đợt một càng ngày càng chói tai, ba người chọc thủng tường người trùng trùng, cuối cùng nhìn thấy đám người đang vãi mồ hôi tứ tung trên sân bóng rổ.Tình cờ, một quả ba điểm lọt rổ, trên mặt người ném bóng toát ra vẻ dữ dội không thường thấy, trong mắt toàn là vẻ chắc chắn phải có được, mọi cử chỉ đều toát ra hormone mãnh liệt, khiến người ta không rời được mắt.Người đó liếc nhìn thấy Doãn Thường Lăng, lập tức dừng hết động tác, đi về phía cậu.Tim Doãn Thường Lăng thoáng khựng, không còn nghe thấy tiếng gào rú của các bạn nữ xung quanh nữa.

Ánh Trăng Sáng Tránh Xa Tôi RaTác giả: Mạch Nha Ngư NgưTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhDoãn Thường Lăng bị đá rồi, cực kì thê thảm, từ cầu cạn ngã thẳng xuống nước. May mà cậu từng tham gia lớp huấn luyện nhảy cầu thanh niên vài năm, còn có thể làm nguyên bộ 626C trên không, hoàn mỹ rơi xuống nước. Cuối cùng cậu liếc nhìn Đổng Hãn nhoài trên cầu mặt mày đau khổ hét “Không!!”, cười lạnh lùng. Bây giờ nhìn rõ bản thân rồi chứ? Ha, muộn rồi! Cùng ánh trăng sáng của anh sống vui vẻ đi! Chúc, anh, bắn, sớm! Tuy nhiên, Doãn Thường Lăng còn chưa cười xong, cổ tay cậu bị siết, tiếng tõm x2… Cậu nhìn chàng trai đang kéo mình, vô thức co chân đạp một phát. Cút ra! Ánh trăng sáng! Ngoài trong giờ học, thao trường hiếm khi chật cứng người như bây giờ, phần lớn là bạn nữ, hướng đích là sân bóng rổ.Vương Đông Kỳ kẹp một quả bóng rổ, đầu đeo băng đô, vốn dĩ còn định thể hiện khoe khoang, không ngờ hoàng tử môn thể dục trường cấp ba số 1 là cậu ta còn chưa đến, trên sân đã nóng bỏng tay.“Ha, ai làm loạn trên sở trường của mình? Xem bố đánh tan tác nó đây!” Vương Đông Kỳ chuyền bóng, hung dữ chạy tới.“Này! Bình tĩnh!” Giả Dị Giả kéo Doãn Thường Lăng đuổi theo.Đám đông phía trước còn đang hét toáng lên từng đợt một càng ngày càng chói tai, ba người chọc thủng tường người trùng trùng, cuối cùng nhìn thấy đám người đang vãi mồ hôi tứ tung trên sân bóng rổ.Tình cờ, một quả ba điểm lọt rổ, trên mặt người ném bóng toát ra vẻ dữ dội không thường thấy, trong mắt toàn là vẻ chắc chắn phải có được, mọi cử chỉ đều toát ra hormone mãnh liệt, khiến người ta không rời được mắt.Người đó liếc nhìn thấy Doãn Thường Lăng, lập tức dừng hết động tác, đi về phía cậu.Tim Doãn Thường Lăng thoáng khựng, không còn nghe thấy tiếng gào rú của các bạn nữ xung quanh nữa.

Ánh Trăng Sáng Tránh Xa Tôi RaTác giả: Mạch Nha Ngư NgưTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhDoãn Thường Lăng bị đá rồi, cực kì thê thảm, từ cầu cạn ngã thẳng xuống nước. May mà cậu từng tham gia lớp huấn luyện nhảy cầu thanh niên vài năm, còn có thể làm nguyên bộ 626C trên không, hoàn mỹ rơi xuống nước. Cuối cùng cậu liếc nhìn Đổng Hãn nhoài trên cầu mặt mày đau khổ hét “Không!!”, cười lạnh lùng. Bây giờ nhìn rõ bản thân rồi chứ? Ha, muộn rồi! Cùng ánh trăng sáng của anh sống vui vẻ đi! Chúc, anh, bắn, sớm! Tuy nhiên, Doãn Thường Lăng còn chưa cười xong, cổ tay cậu bị siết, tiếng tõm x2… Cậu nhìn chàng trai đang kéo mình, vô thức co chân đạp một phát. Cút ra! Ánh trăng sáng! Ngoài trong giờ học, thao trường hiếm khi chật cứng người như bây giờ, phần lớn là bạn nữ, hướng đích là sân bóng rổ.Vương Đông Kỳ kẹp một quả bóng rổ, đầu đeo băng đô, vốn dĩ còn định thể hiện khoe khoang, không ngờ hoàng tử môn thể dục trường cấp ba số 1 là cậu ta còn chưa đến, trên sân đã nóng bỏng tay.“Ha, ai làm loạn trên sở trường của mình? Xem bố đánh tan tác nó đây!” Vương Đông Kỳ chuyền bóng, hung dữ chạy tới.“Này! Bình tĩnh!” Giả Dị Giả kéo Doãn Thường Lăng đuổi theo.Đám đông phía trước còn đang hét toáng lên từng đợt một càng ngày càng chói tai, ba người chọc thủng tường người trùng trùng, cuối cùng nhìn thấy đám người đang vãi mồ hôi tứ tung trên sân bóng rổ.Tình cờ, một quả ba điểm lọt rổ, trên mặt người ném bóng toát ra vẻ dữ dội không thường thấy, trong mắt toàn là vẻ chắc chắn phải có được, mọi cử chỉ đều toát ra hormone mãnh liệt, khiến người ta không rời được mắt.Người đó liếc nhìn thấy Doãn Thường Lăng, lập tức dừng hết động tác, đi về phía cậu.Tim Doãn Thường Lăng thoáng khựng, không còn nghe thấy tiếng gào rú của các bạn nữ xung quanh nữa.

Chương 94