Doãn Thường Lăng bị đá rồi, cực kì thê thảm, từ cầu cạn ngã thẳng xuống nước. May mà cậu từng tham gia lớp huấn luyện nhảy cầu thanh niên vài năm, còn có thể làm nguyên bộ 626C trên không, hoàn mỹ rơi xuống nước. Cuối cùng cậu liếc nhìn Đổng Hãn nhoài trên cầu mặt mày đau khổ hét “Không!!”, cười lạnh lùng. Bây giờ nhìn rõ bản thân rồi chứ? Ha, muộn rồi! Cùng ánh trăng sáng của anh sống vui vẻ đi! Chúc, anh, bắn, sớm! Tuy nhiên, Doãn Thường Lăng còn chưa cười xong, cổ tay cậu bị siết, tiếng tõm x2… Cậu nhìn chàng trai đang kéo mình, vô thức co chân đạp một phát. Cút ra! Ánh trăng sáng!

Chương 113

Ánh Trăng Sáng Tránh Xa Tôi RaTác giả: Mạch Nha Ngư NgưTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhDoãn Thường Lăng bị đá rồi, cực kì thê thảm, từ cầu cạn ngã thẳng xuống nước. May mà cậu từng tham gia lớp huấn luyện nhảy cầu thanh niên vài năm, còn có thể làm nguyên bộ 626C trên không, hoàn mỹ rơi xuống nước. Cuối cùng cậu liếc nhìn Đổng Hãn nhoài trên cầu mặt mày đau khổ hét “Không!!”, cười lạnh lùng. Bây giờ nhìn rõ bản thân rồi chứ? Ha, muộn rồi! Cùng ánh trăng sáng của anh sống vui vẻ đi! Chúc, anh, bắn, sớm! Tuy nhiên, Doãn Thường Lăng còn chưa cười xong, cổ tay cậu bị siết, tiếng tõm x2… Cậu nhìn chàng trai đang kéo mình, vô thức co chân đạp một phát. Cút ra! Ánh trăng sáng! Doãn Thường Lăng chọc bông cải xanh trước mặt mình, từ đầu đến cuối chưa từng ngẩng đầu lên nhìn Bách Vụ Thanh đối diện mình, bầu không khí hơi gượng gạo.Không hiểu nổi, giàu thì có thể lãng phí thế à? Rõ ràng có thể giải quyết trong một bàn, tại sao khăng khăng đòi chia hai bàn?? Mệt tim quá…“Nếu cậu không ăn bông cải xanh, thì đưa mình đi.” Bách Vụ Thanh bỗng mở lời.Doãn Thường Lăng giật bắn mình, ngẩng đầu lên nhìn hắn, lặng lẽ nhét bông cải xanh vào miệng mình, “Không phải không thích, tôi chỉ đang nghĩ ngợi thôi.”“Cậu muốn biết tại sao mình biết cậu thích Đổng Hãn thế cơ à?”“Khụ khụ khụ!!” Doãn Thường Lăng bị sặc bông cải xanh ngay tức khắc, vội vàng cầm cốc nước hoa quả đổ vào miệng, nghẹn đỏ cả mặt, “Kín đáo chút có được không?!”Sắc mặt Bách Vụ Thanh xấu vô cùng.

Ánh Trăng Sáng Tránh Xa Tôi RaTác giả: Mạch Nha Ngư NgưTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhDoãn Thường Lăng bị đá rồi, cực kì thê thảm, từ cầu cạn ngã thẳng xuống nước. May mà cậu từng tham gia lớp huấn luyện nhảy cầu thanh niên vài năm, còn có thể làm nguyên bộ 626C trên không, hoàn mỹ rơi xuống nước. Cuối cùng cậu liếc nhìn Đổng Hãn nhoài trên cầu mặt mày đau khổ hét “Không!!”, cười lạnh lùng. Bây giờ nhìn rõ bản thân rồi chứ? Ha, muộn rồi! Cùng ánh trăng sáng của anh sống vui vẻ đi! Chúc, anh, bắn, sớm! Tuy nhiên, Doãn Thường Lăng còn chưa cười xong, cổ tay cậu bị siết, tiếng tõm x2… Cậu nhìn chàng trai đang kéo mình, vô thức co chân đạp một phát. Cút ra! Ánh trăng sáng! Doãn Thường Lăng chọc bông cải xanh trước mặt mình, từ đầu đến cuối chưa từng ngẩng đầu lên nhìn Bách Vụ Thanh đối diện mình, bầu không khí hơi gượng gạo.Không hiểu nổi, giàu thì có thể lãng phí thế à? Rõ ràng có thể giải quyết trong một bàn, tại sao khăng khăng đòi chia hai bàn?? Mệt tim quá…“Nếu cậu không ăn bông cải xanh, thì đưa mình đi.” Bách Vụ Thanh bỗng mở lời.Doãn Thường Lăng giật bắn mình, ngẩng đầu lên nhìn hắn, lặng lẽ nhét bông cải xanh vào miệng mình, “Không phải không thích, tôi chỉ đang nghĩ ngợi thôi.”“Cậu muốn biết tại sao mình biết cậu thích Đổng Hãn thế cơ à?”“Khụ khụ khụ!!” Doãn Thường Lăng bị sặc bông cải xanh ngay tức khắc, vội vàng cầm cốc nước hoa quả đổ vào miệng, nghẹn đỏ cả mặt, “Kín đáo chút có được không?!”Sắc mặt Bách Vụ Thanh xấu vô cùng.

Ánh Trăng Sáng Tránh Xa Tôi RaTác giả: Mạch Nha Ngư NgưTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhDoãn Thường Lăng bị đá rồi, cực kì thê thảm, từ cầu cạn ngã thẳng xuống nước. May mà cậu từng tham gia lớp huấn luyện nhảy cầu thanh niên vài năm, còn có thể làm nguyên bộ 626C trên không, hoàn mỹ rơi xuống nước. Cuối cùng cậu liếc nhìn Đổng Hãn nhoài trên cầu mặt mày đau khổ hét “Không!!”, cười lạnh lùng. Bây giờ nhìn rõ bản thân rồi chứ? Ha, muộn rồi! Cùng ánh trăng sáng của anh sống vui vẻ đi! Chúc, anh, bắn, sớm! Tuy nhiên, Doãn Thường Lăng còn chưa cười xong, cổ tay cậu bị siết, tiếng tõm x2… Cậu nhìn chàng trai đang kéo mình, vô thức co chân đạp một phát. Cút ra! Ánh trăng sáng! Doãn Thường Lăng chọc bông cải xanh trước mặt mình, từ đầu đến cuối chưa từng ngẩng đầu lên nhìn Bách Vụ Thanh đối diện mình, bầu không khí hơi gượng gạo.Không hiểu nổi, giàu thì có thể lãng phí thế à? Rõ ràng có thể giải quyết trong một bàn, tại sao khăng khăng đòi chia hai bàn?? Mệt tim quá…“Nếu cậu không ăn bông cải xanh, thì đưa mình đi.” Bách Vụ Thanh bỗng mở lời.Doãn Thường Lăng giật bắn mình, ngẩng đầu lên nhìn hắn, lặng lẽ nhét bông cải xanh vào miệng mình, “Không phải không thích, tôi chỉ đang nghĩ ngợi thôi.”“Cậu muốn biết tại sao mình biết cậu thích Đổng Hãn thế cơ à?”“Khụ khụ khụ!!” Doãn Thường Lăng bị sặc bông cải xanh ngay tức khắc, vội vàng cầm cốc nước hoa quả đổ vào miệng, nghẹn đỏ cả mặt, “Kín đáo chút có được không?!”Sắc mặt Bách Vụ Thanh xấu vô cùng.

Chương 113