Doãn Thường Lăng bị đá rồi, cực kì thê thảm, từ cầu cạn ngã thẳng xuống nước. May mà cậu từng tham gia lớp huấn luyện nhảy cầu thanh niên vài năm, còn có thể làm nguyên bộ 626C trên không, hoàn mỹ rơi xuống nước. Cuối cùng cậu liếc nhìn Đổng Hãn nhoài trên cầu mặt mày đau khổ hét “Không!!”, cười lạnh lùng. Bây giờ nhìn rõ bản thân rồi chứ? Ha, muộn rồi! Cùng ánh trăng sáng của anh sống vui vẻ đi! Chúc, anh, bắn, sớm! Tuy nhiên, Doãn Thường Lăng còn chưa cười xong, cổ tay cậu bị siết, tiếng tõm x2… Cậu nhìn chàng trai đang kéo mình, vô thức co chân đạp một phát. Cút ra! Ánh trăng sáng!
Chương 124
Ánh Trăng Sáng Tránh Xa Tôi RaTác giả: Mạch Nha Ngư NgưTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhDoãn Thường Lăng bị đá rồi, cực kì thê thảm, từ cầu cạn ngã thẳng xuống nước. May mà cậu từng tham gia lớp huấn luyện nhảy cầu thanh niên vài năm, còn có thể làm nguyên bộ 626C trên không, hoàn mỹ rơi xuống nước. Cuối cùng cậu liếc nhìn Đổng Hãn nhoài trên cầu mặt mày đau khổ hét “Không!!”, cười lạnh lùng. Bây giờ nhìn rõ bản thân rồi chứ? Ha, muộn rồi! Cùng ánh trăng sáng của anh sống vui vẻ đi! Chúc, anh, bắn, sớm! Tuy nhiên, Doãn Thường Lăng còn chưa cười xong, cổ tay cậu bị siết, tiếng tõm x2… Cậu nhìn chàng trai đang kéo mình, vô thức co chân đạp một phát. Cút ra! Ánh trăng sáng! Trên tấm thẻ là tài khoản và mật khẩu, không chia số máy, tìm bừa một cái là ngồi được, Doãn Thường Lăng đi vào trong, chưa được mấy dãy đã nghe thấy, “**! Vương Đông Kỳ, tổ sư cậu lao lên làm gì? Đừng tự nộp mạng chứ!”“**! Thằng này cướp ace của tôi!!”Dựa theo giọng, chẳng mấy chốc cậu đã tìm được Vương Đông Kỳ và Giả Dị Gia ngồi bên cạnh, họ đang chơi một trò đấu súng, đeo tai nghe, hoàn toàn không cảm nhận được sự tồn tại của người khác xung quanh, cũng có thể là do tai nghe, âm thanh chửi nhau cũng vang dội…Doãn Thường Lăng che mặt, giả vờ không quen biết…Không ngờ Bách Vụ Thanh lại đi ngồi cạnh bọn Giả Dị Gia, còn chu đáo chừa chỗ cho cậu.Hắn vỗ chỗ trống, vẫy tay ra hiệu cho cậu đến đây.Doãn Thường Lăng: “…” Tôi xin chân thành cảm ơn ngài!
Ánh Trăng Sáng Tránh Xa Tôi RaTác giả: Mạch Nha Ngư NgưTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhDoãn Thường Lăng bị đá rồi, cực kì thê thảm, từ cầu cạn ngã thẳng xuống nước. May mà cậu từng tham gia lớp huấn luyện nhảy cầu thanh niên vài năm, còn có thể làm nguyên bộ 626C trên không, hoàn mỹ rơi xuống nước. Cuối cùng cậu liếc nhìn Đổng Hãn nhoài trên cầu mặt mày đau khổ hét “Không!!”, cười lạnh lùng. Bây giờ nhìn rõ bản thân rồi chứ? Ha, muộn rồi! Cùng ánh trăng sáng của anh sống vui vẻ đi! Chúc, anh, bắn, sớm! Tuy nhiên, Doãn Thường Lăng còn chưa cười xong, cổ tay cậu bị siết, tiếng tõm x2… Cậu nhìn chàng trai đang kéo mình, vô thức co chân đạp một phát. Cút ra! Ánh trăng sáng! Trên tấm thẻ là tài khoản và mật khẩu, không chia số máy, tìm bừa một cái là ngồi được, Doãn Thường Lăng đi vào trong, chưa được mấy dãy đã nghe thấy, “**! Vương Đông Kỳ, tổ sư cậu lao lên làm gì? Đừng tự nộp mạng chứ!”“**! Thằng này cướp ace của tôi!!”Dựa theo giọng, chẳng mấy chốc cậu đã tìm được Vương Đông Kỳ và Giả Dị Gia ngồi bên cạnh, họ đang chơi một trò đấu súng, đeo tai nghe, hoàn toàn không cảm nhận được sự tồn tại của người khác xung quanh, cũng có thể là do tai nghe, âm thanh chửi nhau cũng vang dội…Doãn Thường Lăng che mặt, giả vờ không quen biết…Không ngờ Bách Vụ Thanh lại đi ngồi cạnh bọn Giả Dị Gia, còn chu đáo chừa chỗ cho cậu.Hắn vỗ chỗ trống, vẫy tay ra hiệu cho cậu đến đây.Doãn Thường Lăng: “…” Tôi xin chân thành cảm ơn ngài!
Ánh Trăng Sáng Tránh Xa Tôi RaTác giả: Mạch Nha Ngư NgưTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhDoãn Thường Lăng bị đá rồi, cực kì thê thảm, từ cầu cạn ngã thẳng xuống nước. May mà cậu từng tham gia lớp huấn luyện nhảy cầu thanh niên vài năm, còn có thể làm nguyên bộ 626C trên không, hoàn mỹ rơi xuống nước. Cuối cùng cậu liếc nhìn Đổng Hãn nhoài trên cầu mặt mày đau khổ hét “Không!!”, cười lạnh lùng. Bây giờ nhìn rõ bản thân rồi chứ? Ha, muộn rồi! Cùng ánh trăng sáng của anh sống vui vẻ đi! Chúc, anh, bắn, sớm! Tuy nhiên, Doãn Thường Lăng còn chưa cười xong, cổ tay cậu bị siết, tiếng tõm x2… Cậu nhìn chàng trai đang kéo mình, vô thức co chân đạp một phát. Cút ra! Ánh trăng sáng! Trên tấm thẻ là tài khoản và mật khẩu, không chia số máy, tìm bừa một cái là ngồi được, Doãn Thường Lăng đi vào trong, chưa được mấy dãy đã nghe thấy, “**! Vương Đông Kỳ, tổ sư cậu lao lên làm gì? Đừng tự nộp mạng chứ!”“**! Thằng này cướp ace của tôi!!”Dựa theo giọng, chẳng mấy chốc cậu đã tìm được Vương Đông Kỳ và Giả Dị Gia ngồi bên cạnh, họ đang chơi một trò đấu súng, đeo tai nghe, hoàn toàn không cảm nhận được sự tồn tại của người khác xung quanh, cũng có thể là do tai nghe, âm thanh chửi nhau cũng vang dội…Doãn Thường Lăng che mặt, giả vờ không quen biết…Không ngờ Bách Vụ Thanh lại đi ngồi cạnh bọn Giả Dị Gia, còn chu đáo chừa chỗ cho cậu.Hắn vỗ chỗ trống, vẫy tay ra hiệu cho cậu đến đây.Doãn Thường Lăng: “…” Tôi xin chân thành cảm ơn ngài!