Doãn Thường Lăng bị đá rồi, cực kì thê thảm, từ cầu cạn ngã thẳng xuống nước. May mà cậu từng tham gia lớp huấn luyện nhảy cầu thanh niên vài năm, còn có thể làm nguyên bộ 626C trên không, hoàn mỹ rơi xuống nước. Cuối cùng cậu liếc nhìn Đổng Hãn nhoài trên cầu mặt mày đau khổ hét “Không!!”, cười lạnh lùng. Bây giờ nhìn rõ bản thân rồi chứ? Ha, muộn rồi! Cùng ánh trăng sáng của anh sống vui vẻ đi! Chúc, anh, bắn, sớm! Tuy nhiên, Doãn Thường Lăng còn chưa cười xong, cổ tay cậu bị siết, tiếng tõm x2… Cậu nhìn chàng trai đang kéo mình, vô thức co chân đạp một phát. Cút ra! Ánh trăng sáng!

Chương 135

Ánh Trăng Sáng Tránh Xa Tôi RaTác giả: Mạch Nha Ngư NgưTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhDoãn Thường Lăng bị đá rồi, cực kì thê thảm, từ cầu cạn ngã thẳng xuống nước. May mà cậu từng tham gia lớp huấn luyện nhảy cầu thanh niên vài năm, còn có thể làm nguyên bộ 626C trên không, hoàn mỹ rơi xuống nước. Cuối cùng cậu liếc nhìn Đổng Hãn nhoài trên cầu mặt mày đau khổ hét “Không!!”, cười lạnh lùng. Bây giờ nhìn rõ bản thân rồi chứ? Ha, muộn rồi! Cùng ánh trăng sáng của anh sống vui vẻ đi! Chúc, anh, bắn, sớm! Tuy nhiên, Doãn Thường Lăng còn chưa cười xong, cổ tay cậu bị siết, tiếng tõm x2… Cậu nhìn chàng trai đang kéo mình, vô thức co chân đạp một phát. Cút ra! Ánh trăng sáng! Doãn Thường Lăng dậy rất sớm, nguyên nhân là vì đêm hôm qua không ngủ ngon, vừa nhắm mắt trong đầu bèn bắt đầu phát tuần hoàn từng nụ cười, từng lời nói của Bách Vụ Thanh hôm qua.Còn chưa làm gì mà đã tự tuần hoàn đến mức mặt đỏ bừng tim đập thình thịch.Phiền!Sáng dậy tắm nước lạnh, chọn quần áo mất hồi lâu, cuối cùng nhớ ra đến trường phải mặc đồng phục trường, không khỏi tức quá hoá cười, “Hẹn hò cái là không giống mình nữa rồi? Sao lại thiếu chín chắn thế này!”Nói đoạn, cậu lại đi xịt nước hoa, tạo kiểu tóc.Sau khi chuẩn bị hết tất cả, tình cờ gặp phải mẹ Doãn đi lên gọi cậu ăn cơm, “Chà, con trai, hôm nay con đẹp trai quá!”“Thế ạ? Không phải giống bình thường ạ?” Trong lòng Doãn Thường Lăng đánh thịch, cười khan.Mẹ Doãn che miệng, trong mắt ngậm cười, nhìn như thiếu nữ 28, “Ôi chao~ Yêu đương rồi đấy à?”“Đâu ạ, con mới mấy tuổi chứ? Mẹ nấu món gì thế ạ? Thơm quá!” Doãn Thường Lăng đẩy mẹ đi xuống tầng.Mẹ Doãn cười càng tươi hơn, “Các con phải đặt việc học lên đầu, có điều rảnh rỗi thì dẫn con bé về nhà xem nhé~ Mẹ soi cho con.”“Mẹ…” Doãn Thường Lăng đứng đằng sau mẹ, lời nói mang ý cười, mặt thì trắng bệch.

Ánh Trăng Sáng Tránh Xa Tôi RaTác giả: Mạch Nha Ngư NgưTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhDoãn Thường Lăng bị đá rồi, cực kì thê thảm, từ cầu cạn ngã thẳng xuống nước. May mà cậu từng tham gia lớp huấn luyện nhảy cầu thanh niên vài năm, còn có thể làm nguyên bộ 626C trên không, hoàn mỹ rơi xuống nước. Cuối cùng cậu liếc nhìn Đổng Hãn nhoài trên cầu mặt mày đau khổ hét “Không!!”, cười lạnh lùng. Bây giờ nhìn rõ bản thân rồi chứ? Ha, muộn rồi! Cùng ánh trăng sáng của anh sống vui vẻ đi! Chúc, anh, bắn, sớm! Tuy nhiên, Doãn Thường Lăng còn chưa cười xong, cổ tay cậu bị siết, tiếng tõm x2… Cậu nhìn chàng trai đang kéo mình, vô thức co chân đạp một phát. Cút ra! Ánh trăng sáng! Doãn Thường Lăng dậy rất sớm, nguyên nhân là vì đêm hôm qua không ngủ ngon, vừa nhắm mắt trong đầu bèn bắt đầu phát tuần hoàn từng nụ cười, từng lời nói của Bách Vụ Thanh hôm qua.Còn chưa làm gì mà đã tự tuần hoàn đến mức mặt đỏ bừng tim đập thình thịch.Phiền!Sáng dậy tắm nước lạnh, chọn quần áo mất hồi lâu, cuối cùng nhớ ra đến trường phải mặc đồng phục trường, không khỏi tức quá hoá cười, “Hẹn hò cái là không giống mình nữa rồi? Sao lại thiếu chín chắn thế này!”Nói đoạn, cậu lại đi xịt nước hoa, tạo kiểu tóc.Sau khi chuẩn bị hết tất cả, tình cờ gặp phải mẹ Doãn đi lên gọi cậu ăn cơm, “Chà, con trai, hôm nay con đẹp trai quá!”“Thế ạ? Không phải giống bình thường ạ?” Trong lòng Doãn Thường Lăng đánh thịch, cười khan.Mẹ Doãn che miệng, trong mắt ngậm cười, nhìn như thiếu nữ 28, “Ôi chao~ Yêu đương rồi đấy à?”“Đâu ạ, con mới mấy tuổi chứ? Mẹ nấu món gì thế ạ? Thơm quá!” Doãn Thường Lăng đẩy mẹ đi xuống tầng.Mẹ Doãn cười càng tươi hơn, “Các con phải đặt việc học lên đầu, có điều rảnh rỗi thì dẫn con bé về nhà xem nhé~ Mẹ soi cho con.”“Mẹ…” Doãn Thường Lăng đứng đằng sau mẹ, lời nói mang ý cười, mặt thì trắng bệch.

Ánh Trăng Sáng Tránh Xa Tôi RaTác giả: Mạch Nha Ngư NgưTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhDoãn Thường Lăng bị đá rồi, cực kì thê thảm, từ cầu cạn ngã thẳng xuống nước. May mà cậu từng tham gia lớp huấn luyện nhảy cầu thanh niên vài năm, còn có thể làm nguyên bộ 626C trên không, hoàn mỹ rơi xuống nước. Cuối cùng cậu liếc nhìn Đổng Hãn nhoài trên cầu mặt mày đau khổ hét “Không!!”, cười lạnh lùng. Bây giờ nhìn rõ bản thân rồi chứ? Ha, muộn rồi! Cùng ánh trăng sáng của anh sống vui vẻ đi! Chúc, anh, bắn, sớm! Tuy nhiên, Doãn Thường Lăng còn chưa cười xong, cổ tay cậu bị siết, tiếng tõm x2… Cậu nhìn chàng trai đang kéo mình, vô thức co chân đạp một phát. Cút ra! Ánh trăng sáng! Doãn Thường Lăng dậy rất sớm, nguyên nhân là vì đêm hôm qua không ngủ ngon, vừa nhắm mắt trong đầu bèn bắt đầu phát tuần hoàn từng nụ cười, từng lời nói của Bách Vụ Thanh hôm qua.Còn chưa làm gì mà đã tự tuần hoàn đến mức mặt đỏ bừng tim đập thình thịch.Phiền!Sáng dậy tắm nước lạnh, chọn quần áo mất hồi lâu, cuối cùng nhớ ra đến trường phải mặc đồng phục trường, không khỏi tức quá hoá cười, “Hẹn hò cái là không giống mình nữa rồi? Sao lại thiếu chín chắn thế này!”Nói đoạn, cậu lại đi xịt nước hoa, tạo kiểu tóc.Sau khi chuẩn bị hết tất cả, tình cờ gặp phải mẹ Doãn đi lên gọi cậu ăn cơm, “Chà, con trai, hôm nay con đẹp trai quá!”“Thế ạ? Không phải giống bình thường ạ?” Trong lòng Doãn Thường Lăng đánh thịch, cười khan.Mẹ Doãn che miệng, trong mắt ngậm cười, nhìn như thiếu nữ 28, “Ôi chao~ Yêu đương rồi đấy à?”“Đâu ạ, con mới mấy tuổi chứ? Mẹ nấu món gì thế ạ? Thơm quá!” Doãn Thường Lăng đẩy mẹ đi xuống tầng.Mẹ Doãn cười càng tươi hơn, “Các con phải đặt việc học lên đầu, có điều rảnh rỗi thì dẫn con bé về nhà xem nhé~ Mẹ soi cho con.”“Mẹ…” Doãn Thường Lăng đứng đằng sau mẹ, lời nói mang ý cười, mặt thì trắng bệch.

Chương 135