Doãn Thường Lăng bị đá rồi, cực kì thê thảm, từ cầu cạn ngã thẳng xuống nước. May mà cậu từng tham gia lớp huấn luyện nhảy cầu thanh niên vài năm, còn có thể làm nguyên bộ 626C trên không, hoàn mỹ rơi xuống nước. Cuối cùng cậu liếc nhìn Đổng Hãn nhoài trên cầu mặt mày đau khổ hét “Không!!”, cười lạnh lùng. Bây giờ nhìn rõ bản thân rồi chứ? Ha, muộn rồi! Cùng ánh trăng sáng của anh sống vui vẻ đi! Chúc, anh, bắn, sớm! Tuy nhiên, Doãn Thường Lăng còn chưa cười xong, cổ tay cậu bị siết, tiếng tõm x2… Cậu nhìn chàng trai đang kéo mình, vô thức co chân đạp một phát. Cút ra! Ánh trăng sáng!

Chương 183

Ánh Trăng Sáng Tránh Xa Tôi RaTác giả: Mạch Nha Ngư NgưTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhDoãn Thường Lăng bị đá rồi, cực kì thê thảm, từ cầu cạn ngã thẳng xuống nước. May mà cậu từng tham gia lớp huấn luyện nhảy cầu thanh niên vài năm, còn có thể làm nguyên bộ 626C trên không, hoàn mỹ rơi xuống nước. Cuối cùng cậu liếc nhìn Đổng Hãn nhoài trên cầu mặt mày đau khổ hét “Không!!”, cười lạnh lùng. Bây giờ nhìn rõ bản thân rồi chứ? Ha, muộn rồi! Cùng ánh trăng sáng của anh sống vui vẻ đi! Chúc, anh, bắn, sớm! Tuy nhiên, Doãn Thường Lăng còn chưa cười xong, cổ tay cậu bị siết, tiếng tõm x2… Cậu nhìn chàng trai đang kéo mình, vô thức co chân đạp một phát. Cút ra! Ánh trăng sáng! Chờ hai phút, Bách Vụ Thanh vẫn chưa đáp, có thể là đầu bên kia hắn cũng đang bận, Doãn Thường Lăng rửa tay rồi ra khỏi nhà vệ sinh.Cơm trên bàn chưa ai động vào tí nào, mấy đứa trẻ con cắn ngón tay, mắt long lanh nhìn về phía nhà vệ sinh, sau khi nhìn thấy cậu thì đồng loạt hò reo.Doãn Thường Lăng hơi cảm động, mấy đứa nhóc này đang chờ cậu quay lại ăn cùng ư?“Anh ơi, anh đi vệ sinh chậm quá, mẹ bảo thế thì phải đi bệnh viện khám đấy.” Một đứa còm nhom trong đó nói.Doãn Thường Lăng: “…” Quả nhiên trẻ con rất đáng ghét.…Ăn cơm xong, cuối cùng đám người đó cũng được tiễn đi, Doãn Thường Lăng mệt mỏi lên tầng, nằm trên giường mình, thở dài, “A… mệt quá…”Cậu cầm điện thoại lên, đăng nhập, vẫn dừng ở tin nhắn thoại của cậu, Bách Vụ Thanh chưa trả lời.Bỗng nhiên, trong lòng hơi buồn bực.“Tại sao không trả lời mình?”

Ánh Trăng Sáng Tránh Xa Tôi RaTác giả: Mạch Nha Ngư NgưTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhDoãn Thường Lăng bị đá rồi, cực kì thê thảm, từ cầu cạn ngã thẳng xuống nước. May mà cậu từng tham gia lớp huấn luyện nhảy cầu thanh niên vài năm, còn có thể làm nguyên bộ 626C trên không, hoàn mỹ rơi xuống nước. Cuối cùng cậu liếc nhìn Đổng Hãn nhoài trên cầu mặt mày đau khổ hét “Không!!”, cười lạnh lùng. Bây giờ nhìn rõ bản thân rồi chứ? Ha, muộn rồi! Cùng ánh trăng sáng của anh sống vui vẻ đi! Chúc, anh, bắn, sớm! Tuy nhiên, Doãn Thường Lăng còn chưa cười xong, cổ tay cậu bị siết, tiếng tõm x2… Cậu nhìn chàng trai đang kéo mình, vô thức co chân đạp một phát. Cút ra! Ánh trăng sáng! Chờ hai phút, Bách Vụ Thanh vẫn chưa đáp, có thể là đầu bên kia hắn cũng đang bận, Doãn Thường Lăng rửa tay rồi ra khỏi nhà vệ sinh.Cơm trên bàn chưa ai động vào tí nào, mấy đứa trẻ con cắn ngón tay, mắt long lanh nhìn về phía nhà vệ sinh, sau khi nhìn thấy cậu thì đồng loạt hò reo.Doãn Thường Lăng hơi cảm động, mấy đứa nhóc này đang chờ cậu quay lại ăn cùng ư?“Anh ơi, anh đi vệ sinh chậm quá, mẹ bảo thế thì phải đi bệnh viện khám đấy.” Một đứa còm nhom trong đó nói.Doãn Thường Lăng: “…” Quả nhiên trẻ con rất đáng ghét.…Ăn cơm xong, cuối cùng đám người đó cũng được tiễn đi, Doãn Thường Lăng mệt mỏi lên tầng, nằm trên giường mình, thở dài, “A… mệt quá…”Cậu cầm điện thoại lên, đăng nhập, vẫn dừng ở tin nhắn thoại của cậu, Bách Vụ Thanh chưa trả lời.Bỗng nhiên, trong lòng hơi buồn bực.“Tại sao không trả lời mình?”

Ánh Trăng Sáng Tránh Xa Tôi RaTác giả: Mạch Nha Ngư NgưTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhDoãn Thường Lăng bị đá rồi, cực kì thê thảm, từ cầu cạn ngã thẳng xuống nước. May mà cậu từng tham gia lớp huấn luyện nhảy cầu thanh niên vài năm, còn có thể làm nguyên bộ 626C trên không, hoàn mỹ rơi xuống nước. Cuối cùng cậu liếc nhìn Đổng Hãn nhoài trên cầu mặt mày đau khổ hét “Không!!”, cười lạnh lùng. Bây giờ nhìn rõ bản thân rồi chứ? Ha, muộn rồi! Cùng ánh trăng sáng của anh sống vui vẻ đi! Chúc, anh, bắn, sớm! Tuy nhiên, Doãn Thường Lăng còn chưa cười xong, cổ tay cậu bị siết, tiếng tõm x2… Cậu nhìn chàng trai đang kéo mình, vô thức co chân đạp một phát. Cút ra! Ánh trăng sáng! Chờ hai phút, Bách Vụ Thanh vẫn chưa đáp, có thể là đầu bên kia hắn cũng đang bận, Doãn Thường Lăng rửa tay rồi ra khỏi nhà vệ sinh.Cơm trên bàn chưa ai động vào tí nào, mấy đứa trẻ con cắn ngón tay, mắt long lanh nhìn về phía nhà vệ sinh, sau khi nhìn thấy cậu thì đồng loạt hò reo.Doãn Thường Lăng hơi cảm động, mấy đứa nhóc này đang chờ cậu quay lại ăn cùng ư?“Anh ơi, anh đi vệ sinh chậm quá, mẹ bảo thế thì phải đi bệnh viện khám đấy.” Một đứa còm nhom trong đó nói.Doãn Thường Lăng: “…” Quả nhiên trẻ con rất đáng ghét.…Ăn cơm xong, cuối cùng đám người đó cũng được tiễn đi, Doãn Thường Lăng mệt mỏi lên tầng, nằm trên giường mình, thở dài, “A… mệt quá…”Cậu cầm điện thoại lên, đăng nhập, vẫn dừng ở tin nhắn thoại của cậu, Bách Vụ Thanh chưa trả lời.Bỗng nhiên, trong lòng hơi buồn bực.“Tại sao không trả lời mình?”

Chương 183