Ta và Thẩm Duật đồng thời sống lại. Phu thê mười năm, nay lại không hẹn mà cùng tránh gặp nhau. Hắn không chút hối hận, dứt khoát bỏ đi tìm công chúa. Cho đến ngày ta thành thân, hắn mới trở về. Tả Tướng vốn luôn trầm tĩnh, uy nghiêm giờ đây lại nở nụ cười còn khó coi hơn khóc: "Tự nàng đi theo ta, hay là để ta đến cướp dâu? A Trúc, có phải ta cho nàng quá nhiều tự do, cho nên nàng mới quên mất thủ đoạn của ta rồi?" 1 Ta sống lại vào năm mười sáu tuổi, năm mà Thẩm Duật đến cầu hôn. Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊. Quý nữ Trần Uyển mà ta quen biết kéo tay ta, hâm mộ nói: "Nghe nói Thẩm tướng sắp thuộc về ngươi rồi.” Lời này, ta đã nghe qua hai lần. Lần đầu tiên nghe được là ở kiếp trước, vẻ mặt ta thẹn thùng, mừng rỡ đến không thể kiềm chế. Lần thứ hai nghe được là hiện tại, ta chỉ cảm thấy vừa buồn cười vừa ghê tởm. Người mà Thẩm Duật thật sự muốn, từ trước đến nay đều không phải là ta. Chỉ là người nọ, hắn cưới không được, mới lùi một bước,…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...