Tại khu biệt thự Kinh Giao, những cành cây trơ trụi trong đình viện bắt đầu đ.â.m chồi, điểm tô sắc xanh tươi mới cho khung cảnh mờ mịt của tiết trời xuân. Cô Lý, người bảo mẫu lâu năm, đang cần mẫn quét dọn đám lá khô còn sót lại từ mùa đông trước. Không gian ngoài trời chỉ có bộ bàn trà và ghế đá thoáng sạch, nhưng lạnh lẽo và cô quạnh, mang đến cảm giác vắng lặng đến nao lòng. Bên trong nhà họ Hạ, Dư Tân kiểm tra từng phòng một lần cuối, chắc chắn mọi thứ đã đâu vào đấy, rồi nhanh chóng bước xuống lầu. Khi còn chưa đến phòng khách, bà đã cất cao giọng hỏi: “Cô Lý, canh gà hầm xong chưa? Tôm hùm có tươi không?” “Từ sớm đã xong rồi, tôm hùm cũng rất ổn.” Cô Lý từ trong bếp thò đầu ra đáp, giọng đầy trách nhiệm. “Vậy là tốt. Nhà còn thiếu gì không?” “Chắc là không thiếu đâu. Bà chủ nghỉ một lát đi.” Cô Lý nhẹ nhàng khuyên. Dư Tân cả ngày nay như ngồi trên đống lửa, liên tục đi đi lại lại khắp căn nhà, không lúc nào ngồi yên. Lòng bà không khỏi thấp thỏm, căng thẳng như một sợi dây đàn…

Chương 34

Đại Lão Trở Về Để Ta Đoán Mệnh Cho NgươiTác giả: Giang Nguyệt Niên NiênTruyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngTại khu biệt thự Kinh Giao, những cành cây trơ trụi trong đình viện bắt đầu đ.â.m chồi, điểm tô sắc xanh tươi mới cho khung cảnh mờ mịt của tiết trời xuân. Cô Lý, người bảo mẫu lâu năm, đang cần mẫn quét dọn đám lá khô còn sót lại từ mùa đông trước. Không gian ngoài trời chỉ có bộ bàn trà và ghế đá thoáng sạch, nhưng lạnh lẽo và cô quạnh, mang đến cảm giác vắng lặng đến nao lòng. Bên trong nhà họ Hạ, Dư Tân kiểm tra từng phòng một lần cuối, chắc chắn mọi thứ đã đâu vào đấy, rồi nhanh chóng bước xuống lầu. Khi còn chưa đến phòng khách, bà đã cất cao giọng hỏi: “Cô Lý, canh gà hầm xong chưa? Tôm hùm có tươi không?” “Từ sớm đã xong rồi, tôm hùm cũng rất ổn.” Cô Lý từ trong bếp thò đầu ra đáp, giọng đầy trách nhiệm. “Vậy là tốt. Nhà còn thiếu gì không?” “Chắc là không thiếu đâu. Bà chủ nghỉ một lát đi.” Cô Lý nhẹ nhàng khuyên. Dư Tân cả ngày nay như ngồi trên đống lửa, liên tục đi đi lại lại khắp căn nhà, không lúc nào ngồi yên. Lòng bà không khỏi thấp thỏm, căng thẳng như một sợi dây đàn… Sở Thiên Lê tò mò nói: “Anh đi theo chú hai trong khoản chứng khoán à? Vậy tuần sau anh cũng mua vào một chút đi.”Sở Thiên Lê hoàn toàn không hiểu thao tác tài khoản, cô chỉ có thể dựa vào các vì sao để có được tin tức, còn làm thế nào để tin tức biến thành tiền thì đó là năng lực của người chuyên nghiệp.Tuần sau vận làm giàu của Hạ Thời Sâm mạnh hơn Hạ Viễn Dương, có lẽ để cậu ấy tới làm thì càng đáng tin hơn.Hạ Thời Sâm chậm rãi nghiêng đầu nhìn cô: “Em đang làm nhục anh đấy à?”Sở Thiên Lê sững sờ nói: “Nếu như để cho người khác kiếm tiền là làm nhục, vậy thì em rất hy vọng người khác làm nhục em.”Ánh mắt Hạ Thời Sâm u ám, đôi môi cậu ấy mím chặt, giọng nói run rẩy: “Nếu như em giỏi như vậy, tại sao không tự mình đi mua?”“Năng lực của em chắc hẳn là toàn trí toàn năng đi.”Mặc dù trong lòng cậu ấy không muốn chấp nhận, nhưng cậu ấy biết quả thật là cô có năng lực tiên tri.Hạ Chính Hợp và Dư Tân coi như là trò chơi của trẻ con, nhưng Hạ Thời Sâm đã không còn là lần đầu tiên nhìn thấy nữa rồi.Loài người sẽ có một nỗi sợ hãi sâu thẳm đối với những thứ mình chưa biết, một khi tín ngưỡng bị phá hủy thì sẽ trở nên hoang mang, nghi hoặc.Sở Thiên Lê nghiêm túc nói: “Toàn trí toàn năng là thần chân chính, nhưng rõ ràng em không phải là thần mà.”Đáy mắt Hạ Thời Sâm lóe lên một tia sáng: “...Vậy em là gì?”Sở Thiên Lê suy nghĩ chốc lát, cô sờ cằm nói: “Trong loài người thì có thể miễn cưỡng biết hết, nhưng không có cách nào làm được toàn năng, chỉ có thể được xưng là bán thần? Hoặc là bán tiên?”Sở Thiên Lê tự xưng là đứng đầu trong số người nghiên cứu về thuật bói toán, nhưng dù sao thì cô cũng là con người, sẽ luôn có giới hạn trên không thể phá vỡ.Trong lòng Hạ Thời Sâm nổi lên sóng to gió lớn, cậu ấy ngạc nhiên nói: “Vậy cũng không phải là đủ rồi à!”“Đây chính là do những người ngoài giới như các anh hiểu sai, các anh luôn cảm thấy bói toán không gì không thể, thế nhưng cũng không có cách nào thoát khỏi giới hạn tri thức như cũ, không phải là phủ nhận thì cũng là thổi phồng...”Sở Thiên Lê đối mặt với vẻ mặt kỳ lạ của cậu ấy, cô bất lực giải thích: “Em cảm thấy anh coi chiêm tinh như một môn học, và em học môn này rất giỏi, nhưng điều đó không đại biểu cho việc cái gì cũng có thể làm được.”Cô chỉ là một trong những người đam mê với bầu trời sao rộng lớn mà thôi, điều này không đại biểu cho việc cô chính là thiên hà vô biên.Năng lực kỳ diệu của cô đến từ món quả của vô số các bậc tiền bối và các vì sao, vẫn chưa đến mức kiêu căng bành trướng đến vô pháp vô thiên.“Em đoán là nói anh cũng không hiểu, chủ yếu là anh không có thiên phú linh tính.” Sở Thiên Lê phiền não gãi đầu: “Có điều em có thể giải thích một chút tại sao em không thể tự mua được, bởi vì thuộc tính cung bát của em rất mạnh, nhưng bản thân lại không giữ được tiền, cả đời đều lấy tiền từ trong tay người khác cho nên cũng sẽ sống rất đầy đủ.”Bình thường mà nói, người có thuộc tính cung bát mạnh trong tử vi có thể tham gia vào đầu tư tài chính, giúp người khác xử lý tiền tài cũng phù hợp với lời giải thích của cung bát.

Đại Lão Trở Về Để Ta Đoán Mệnh Cho NgươiTác giả: Giang Nguyệt Niên NiênTruyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngTại khu biệt thự Kinh Giao, những cành cây trơ trụi trong đình viện bắt đầu đ.â.m chồi, điểm tô sắc xanh tươi mới cho khung cảnh mờ mịt của tiết trời xuân. Cô Lý, người bảo mẫu lâu năm, đang cần mẫn quét dọn đám lá khô còn sót lại từ mùa đông trước. Không gian ngoài trời chỉ có bộ bàn trà và ghế đá thoáng sạch, nhưng lạnh lẽo và cô quạnh, mang đến cảm giác vắng lặng đến nao lòng. Bên trong nhà họ Hạ, Dư Tân kiểm tra từng phòng một lần cuối, chắc chắn mọi thứ đã đâu vào đấy, rồi nhanh chóng bước xuống lầu. Khi còn chưa đến phòng khách, bà đã cất cao giọng hỏi: “Cô Lý, canh gà hầm xong chưa? Tôm hùm có tươi không?” “Từ sớm đã xong rồi, tôm hùm cũng rất ổn.” Cô Lý từ trong bếp thò đầu ra đáp, giọng đầy trách nhiệm. “Vậy là tốt. Nhà còn thiếu gì không?” “Chắc là không thiếu đâu. Bà chủ nghỉ một lát đi.” Cô Lý nhẹ nhàng khuyên. Dư Tân cả ngày nay như ngồi trên đống lửa, liên tục đi đi lại lại khắp căn nhà, không lúc nào ngồi yên. Lòng bà không khỏi thấp thỏm, căng thẳng như một sợi dây đàn… Sở Thiên Lê tò mò nói: “Anh đi theo chú hai trong khoản chứng khoán à? Vậy tuần sau anh cũng mua vào một chút đi.”Sở Thiên Lê hoàn toàn không hiểu thao tác tài khoản, cô chỉ có thể dựa vào các vì sao để có được tin tức, còn làm thế nào để tin tức biến thành tiền thì đó là năng lực của người chuyên nghiệp.Tuần sau vận làm giàu của Hạ Thời Sâm mạnh hơn Hạ Viễn Dương, có lẽ để cậu ấy tới làm thì càng đáng tin hơn.Hạ Thời Sâm chậm rãi nghiêng đầu nhìn cô: “Em đang làm nhục anh đấy à?”Sở Thiên Lê sững sờ nói: “Nếu như để cho người khác kiếm tiền là làm nhục, vậy thì em rất hy vọng người khác làm nhục em.”Ánh mắt Hạ Thời Sâm u ám, đôi môi cậu ấy mím chặt, giọng nói run rẩy: “Nếu như em giỏi như vậy, tại sao không tự mình đi mua?”“Năng lực của em chắc hẳn là toàn trí toàn năng đi.”Mặc dù trong lòng cậu ấy không muốn chấp nhận, nhưng cậu ấy biết quả thật là cô có năng lực tiên tri.Hạ Chính Hợp và Dư Tân coi như là trò chơi của trẻ con, nhưng Hạ Thời Sâm đã không còn là lần đầu tiên nhìn thấy nữa rồi.Loài người sẽ có một nỗi sợ hãi sâu thẳm đối với những thứ mình chưa biết, một khi tín ngưỡng bị phá hủy thì sẽ trở nên hoang mang, nghi hoặc.Sở Thiên Lê nghiêm túc nói: “Toàn trí toàn năng là thần chân chính, nhưng rõ ràng em không phải là thần mà.”Đáy mắt Hạ Thời Sâm lóe lên một tia sáng: “...Vậy em là gì?”Sở Thiên Lê suy nghĩ chốc lát, cô sờ cằm nói: “Trong loài người thì có thể miễn cưỡng biết hết, nhưng không có cách nào làm được toàn năng, chỉ có thể được xưng là bán thần? Hoặc là bán tiên?”Sở Thiên Lê tự xưng là đứng đầu trong số người nghiên cứu về thuật bói toán, nhưng dù sao thì cô cũng là con người, sẽ luôn có giới hạn trên không thể phá vỡ.Trong lòng Hạ Thời Sâm nổi lên sóng to gió lớn, cậu ấy ngạc nhiên nói: “Vậy cũng không phải là đủ rồi à!”“Đây chính là do những người ngoài giới như các anh hiểu sai, các anh luôn cảm thấy bói toán không gì không thể, thế nhưng cũng không có cách nào thoát khỏi giới hạn tri thức như cũ, không phải là phủ nhận thì cũng là thổi phồng...”Sở Thiên Lê đối mặt với vẻ mặt kỳ lạ của cậu ấy, cô bất lực giải thích: “Em cảm thấy anh coi chiêm tinh như một môn học, và em học môn này rất giỏi, nhưng điều đó không đại biểu cho việc cái gì cũng có thể làm được.”Cô chỉ là một trong những người đam mê với bầu trời sao rộng lớn mà thôi, điều này không đại biểu cho việc cô chính là thiên hà vô biên.Năng lực kỳ diệu của cô đến từ món quả của vô số các bậc tiền bối và các vì sao, vẫn chưa đến mức kiêu căng bành trướng đến vô pháp vô thiên.“Em đoán là nói anh cũng không hiểu, chủ yếu là anh không có thiên phú linh tính.” Sở Thiên Lê phiền não gãi đầu: “Có điều em có thể giải thích một chút tại sao em không thể tự mua được, bởi vì thuộc tính cung bát của em rất mạnh, nhưng bản thân lại không giữ được tiền, cả đời đều lấy tiền từ trong tay người khác cho nên cũng sẽ sống rất đầy đủ.”Bình thường mà nói, người có thuộc tính cung bát mạnh trong tử vi có thể tham gia vào đầu tư tài chính, giúp người khác xử lý tiền tài cũng phù hợp với lời giải thích của cung bát.

Đại Lão Trở Về Để Ta Đoán Mệnh Cho NgươiTác giả: Giang Nguyệt Niên NiênTruyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngTại khu biệt thự Kinh Giao, những cành cây trơ trụi trong đình viện bắt đầu đ.â.m chồi, điểm tô sắc xanh tươi mới cho khung cảnh mờ mịt của tiết trời xuân. Cô Lý, người bảo mẫu lâu năm, đang cần mẫn quét dọn đám lá khô còn sót lại từ mùa đông trước. Không gian ngoài trời chỉ có bộ bàn trà và ghế đá thoáng sạch, nhưng lạnh lẽo và cô quạnh, mang đến cảm giác vắng lặng đến nao lòng. Bên trong nhà họ Hạ, Dư Tân kiểm tra từng phòng một lần cuối, chắc chắn mọi thứ đã đâu vào đấy, rồi nhanh chóng bước xuống lầu. Khi còn chưa đến phòng khách, bà đã cất cao giọng hỏi: “Cô Lý, canh gà hầm xong chưa? Tôm hùm có tươi không?” “Từ sớm đã xong rồi, tôm hùm cũng rất ổn.” Cô Lý từ trong bếp thò đầu ra đáp, giọng đầy trách nhiệm. “Vậy là tốt. Nhà còn thiếu gì không?” “Chắc là không thiếu đâu. Bà chủ nghỉ một lát đi.” Cô Lý nhẹ nhàng khuyên. Dư Tân cả ngày nay như ngồi trên đống lửa, liên tục đi đi lại lại khắp căn nhà, không lúc nào ngồi yên. Lòng bà không khỏi thấp thỏm, căng thẳng như một sợi dây đàn… Sở Thiên Lê tò mò nói: “Anh đi theo chú hai trong khoản chứng khoán à? Vậy tuần sau anh cũng mua vào một chút đi.”Sở Thiên Lê hoàn toàn không hiểu thao tác tài khoản, cô chỉ có thể dựa vào các vì sao để có được tin tức, còn làm thế nào để tin tức biến thành tiền thì đó là năng lực của người chuyên nghiệp.Tuần sau vận làm giàu của Hạ Thời Sâm mạnh hơn Hạ Viễn Dương, có lẽ để cậu ấy tới làm thì càng đáng tin hơn.Hạ Thời Sâm chậm rãi nghiêng đầu nhìn cô: “Em đang làm nhục anh đấy à?”Sở Thiên Lê sững sờ nói: “Nếu như để cho người khác kiếm tiền là làm nhục, vậy thì em rất hy vọng người khác làm nhục em.”Ánh mắt Hạ Thời Sâm u ám, đôi môi cậu ấy mím chặt, giọng nói run rẩy: “Nếu như em giỏi như vậy, tại sao không tự mình đi mua?”“Năng lực của em chắc hẳn là toàn trí toàn năng đi.”Mặc dù trong lòng cậu ấy không muốn chấp nhận, nhưng cậu ấy biết quả thật là cô có năng lực tiên tri.Hạ Chính Hợp và Dư Tân coi như là trò chơi của trẻ con, nhưng Hạ Thời Sâm đã không còn là lần đầu tiên nhìn thấy nữa rồi.Loài người sẽ có một nỗi sợ hãi sâu thẳm đối với những thứ mình chưa biết, một khi tín ngưỡng bị phá hủy thì sẽ trở nên hoang mang, nghi hoặc.Sở Thiên Lê nghiêm túc nói: “Toàn trí toàn năng là thần chân chính, nhưng rõ ràng em không phải là thần mà.”Đáy mắt Hạ Thời Sâm lóe lên một tia sáng: “...Vậy em là gì?”Sở Thiên Lê suy nghĩ chốc lát, cô sờ cằm nói: “Trong loài người thì có thể miễn cưỡng biết hết, nhưng không có cách nào làm được toàn năng, chỉ có thể được xưng là bán thần? Hoặc là bán tiên?”Sở Thiên Lê tự xưng là đứng đầu trong số người nghiên cứu về thuật bói toán, nhưng dù sao thì cô cũng là con người, sẽ luôn có giới hạn trên không thể phá vỡ.Trong lòng Hạ Thời Sâm nổi lên sóng to gió lớn, cậu ấy ngạc nhiên nói: “Vậy cũng không phải là đủ rồi à!”“Đây chính là do những người ngoài giới như các anh hiểu sai, các anh luôn cảm thấy bói toán không gì không thể, thế nhưng cũng không có cách nào thoát khỏi giới hạn tri thức như cũ, không phải là phủ nhận thì cũng là thổi phồng...”Sở Thiên Lê đối mặt với vẻ mặt kỳ lạ của cậu ấy, cô bất lực giải thích: “Em cảm thấy anh coi chiêm tinh như một môn học, và em học môn này rất giỏi, nhưng điều đó không đại biểu cho việc cái gì cũng có thể làm được.”Cô chỉ là một trong những người đam mê với bầu trời sao rộng lớn mà thôi, điều này không đại biểu cho việc cô chính là thiên hà vô biên.Năng lực kỳ diệu của cô đến từ món quả của vô số các bậc tiền bối và các vì sao, vẫn chưa đến mức kiêu căng bành trướng đến vô pháp vô thiên.“Em đoán là nói anh cũng không hiểu, chủ yếu là anh không có thiên phú linh tính.” Sở Thiên Lê phiền não gãi đầu: “Có điều em có thể giải thích một chút tại sao em không thể tự mua được, bởi vì thuộc tính cung bát của em rất mạnh, nhưng bản thân lại không giữ được tiền, cả đời đều lấy tiền từ trong tay người khác cho nên cũng sẽ sống rất đầy đủ.”Bình thường mà nói, người có thuộc tính cung bát mạnh trong tử vi có thể tham gia vào đầu tư tài chính, giúp người khác xử lý tiền tài cũng phù hợp với lời giải thích của cung bát.

Chương 34