Tác giả:

Huyên Huyên tỉnh lại, phát hiện mình đang ở trong bệnh viện. Cô nhớ rằng bản thân mình rơi từ tầng 16 xuống, tại sao vẫn còn sống? Cô nhớ rất rõ, Đêm đó là sinh nhật lần thứ 25 của cô. Cô định giành cả thanh xuân này dành tặng cho Hạ vũ, người con trai cô yêu thương nhất. Trên tay Huyên Huyên cầm bánh kem, chuẩn bị đẩy cửa vào, âm thanh người con trai đang cười cợt cùng ai đó vang lên. Xoắn suýt từng dây thần kinh não Của cô. " Mặc Nhiên à! Anh chỉ yêu mình em thôi! Cái người Huyên Huyên kia cả thân thể như cây củi khô. Mông không có ngực càng không, quen nhau 5 năm mà chỉ cho anh nắm tay. Cô ta không giống như em, xinh đẹp lại biết cách chiều chuộng anh . Toàn thân cái gì cũng tốt hơn cô ta, anh chỉ yêu mình em thôi Mặc Nhiên. Làm hiệp nữa nào. " Ghét anh quá, để Huyên Huyên mà nghe anh nói lúc này, cô ta đau lòng chết thôi. " em lo lắng cái gì!? Hôm nay cô ta không về đâu, nghe anh chiều thêm một hiệp nữa đi. Huyên Huyên, nghe được những lời mà người con trai cô yêu nhất nói về cô…

Chương 150: Thú Nhân : Thật Nhiều Giống Đực 24

[Hệ Thống] : Sắc Nữ - Tiểu Đào ĐàoTác giả: Tiểu Đào ĐàoTruyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngHuyên Huyên tỉnh lại, phát hiện mình đang ở trong bệnh viện. Cô nhớ rằng bản thân mình rơi từ tầng 16 xuống, tại sao vẫn còn sống? Cô nhớ rất rõ, Đêm đó là sinh nhật lần thứ 25 của cô. Cô định giành cả thanh xuân này dành tặng cho Hạ vũ, người con trai cô yêu thương nhất. Trên tay Huyên Huyên cầm bánh kem, chuẩn bị đẩy cửa vào, âm thanh người con trai đang cười cợt cùng ai đó vang lên. Xoắn suýt từng dây thần kinh não Của cô. " Mặc Nhiên à! Anh chỉ yêu mình em thôi! Cái người Huyên Huyên kia cả thân thể như cây củi khô. Mông không có ngực càng không, quen nhau 5 năm mà chỉ cho anh nắm tay. Cô ta không giống như em, xinh đẹp lại biết cách chiều chuộng anh . Toàn thân cái gì cũng tốt hơn cô ta, anh chỉ yêu mình em thôi Mặc Nhiên. Làm hiệp nữa nào. " Ghét anh quá, để Huyên Huyên mà nghe anh nói lúc này, cô ta đau lòng chết thôi. " em lo lắng cái gì!? Hôm nay cô ta không về đâu, nghe anh chiều thêm một hiệp nữa đi. Huyên Huyên, nghe được những lời mà người con trai cô yêu nhất nói về cô… Huyên Huyên giật mình ngoái đầu lại, tức khắc bị con vật lao tới với vận tốc kinh người. Toàn thân cô bị tung lên cao, sau đó tàn nhẫn đập xuống đất." Vù....Bộp :"" Hự "Huyên Huyên nôn ra ngụm máu, ngất lịm." Huyên Huyên... Á. aaaaa :"Ba nam nhân đồng thời hét lớn, rống giận oán trời trách đất. Trác A Thiên lẫn Trác Tư Siêu vứt thịt thú mới được săn về.Tức khắc hóa thành hai con Báo lớn, cặp mắt căm thù lao lới con vật to lớn hung dữ kia. Hai người lúc này, không thể nào giữ được bình tĩnh ,thay phiên nhau sâu xé cắng bụng là đuôi con vật.Dường như không có một chút tác dụng nào đối với nó, mơ hồ còn chọc điên con vật lên . Nó gào lên, dùng đầu húc mạnh Trác Tư Siêu và Trác A Thiên.Lúc này Trác Dư Nhiên mới hồi thần, nhảy xuống đất . Vội vã tiến gân nơi Huyên Huyên ngất, hắn liếm láp máu ở khóe miệng cô .Mũi hơi hít hít, may mắn vẫn còn hơi thở. Chỉ bị chấn động nên ngất đi, không có vết thương nguy hiểm trí mạng.Trác Dư Nhiên chưa kịp thở ra nhẹ nhõm, thì tiếng hét thất thanh của hai vị ca ca của mình thức tỉnh hắn.Đập vào mắt hắn là hình ảnh, Trác Tư Siêu và Trác A Thiên bị răng nanh của con vật xuyên qua lồng ngực....." Á.... Tam đệ, mau.. mau...Huyên Huyên, nàng ấy... mau rời khỏi đây...." Ta xin lỗi tam đệ.. không....không thể cùng đệ chăm sóc nàng ấy... :"Rứt lời sắc hai người trắng bệch, tay túm chặt răng nanh của con vật. Phun toàn bộ máu lên mặt nó.Tới lúc sinh mạng tắt đi, hai người vẫn không buông tay ra khỏi răng nanh con vật. Giữa lồng ngực , huyết nhục mơ hồ.Tức khắc Trác Dư Nhiên nhiên kích động. Thét lớn lên, toàn thân tỏa ra hắc khí đầy nguy hiểm.Đôi con ngươi màu đen, lúc này đã chuyển đỏ ngầu. Thân báo, lúc này biến thành lớn hơn, không một chút suy nghĩ phóng tới nơi con vật.Hắc khí tỏa ra từ người của Trác Dư Nhiên, tích tắc hắn đã áp sát con vật, há miệng lớn cắn đứt yết hầu con vật. Đầu báo ngửa ra sau, điên cuồng lắc hất tung con vật.Cho tới khi con vật mất máu đến chết, Trác Dư Nhiên khựng lại, dùng miệng ngoạm Trác A Thiên và Trác Tư Siêu ra khỏi răng nanh con vật. Đúng vào lúc này Huyên Huyên tỉnh dậy.Cô không thể nào tin vào mắt mình nữa, cảnh tượng này quá mức dọa người. Phía trên là con vật bị cắn đứt Yết hầu máu chảy ra lênh láng.Bên cạnh đó,Trác Dư Nhiên toàn thân báo nhiễm máu tươi. Trên lưng cõng Trác A Thiên lẫn Trác Tư Siêu, trên ngực hai người họ bị thủng một lỗ lớn xuyên tim, có thể nhìn ra không còn một chút nhịp đập.Trong không khí tràn ngập mùi máu tươi, toàn bộ xung quanh như mới trải qua một cuộc đại chiến, nơi nơi đều là cây cối ngã xuống, còn có vết máu đỏ tươi.Huyên Huyên bò dậy, cô lấy tay bịt chặt miệng. Không nói một lời nào vào thời điểm lúc này.Một hồi lâu sau, Huyên Huyên đã ổn định trạng thái. Cô nuốt nước bọt hòa lẫn máu tươi tanh ngọt xuống bụng." A Nhiên~~Lúc ta ngất đã xảy ra chuyện gì? Hai người họ là bị sao.... ?

Huyên Huyên giật mình ngoái đầu lại, tức khắc bị con vật lao tới với vận tốc kinh người. Toàn thân cô bị tung lên cao, sau đó tàn nhẫn đập xuống đất.

" Vù....Bộp :"

" Hự "

Huyên Huyên nôn ra ngụm máu, ngất lịm.

" Huyên Huyên... Á. aaaaa :"

Ba nam nhân đồng thời hét lớn, rống giận oán trời trách đất. Trác A Thiên lẫn Trác Tư Siêu vứt thịt thú mới được săn về.

Tức khắc hóa thành hai con Báo lớn, cặp mắt căm thù lao lới con vật to lớn hung dữ kia. Hai người lúc này, không thể nào giữ được bình tĩnh ,thay phiên nhau sâu xé cắng bụng là đuôi con vật.

Dường như không có một chút tác dụng nào đối với nó, mơ hồ còn chọc điên con vật lên . Nó gào lên, dùng đầu húc mạnh Trác Tư Siêu và Trác A Thiên.

Lúc này Trác Dư Nhiên mới hồi thần, nhảy xuống đất . Vội vã tiến gân nơi Huyên Huyên ngất, hắn liếm láp máu ở khóe miệng cô .

Mũi hơi hít hít, may mắn vẫn còn hơi thở. Chỉ bị chấn động nên ngất đi, không có vết thương nguy hiểm trí mạng.

Trác Dư Nhiên chưa kịp thở ra nhẹ nhõm, thì tiếng hét thất thanh của hai vị ca ca của mình thức tỉnh hắn.

Đập vào mắt hắn là hình ảnh, Trác Tư Siêu và Trác A Thiên bị răng nanh của con vật xuyên qua lồng ngực.....

" Á.... Tam đệ, mau.. mau...Huyên Huyên, nàng ấy... mau rời khỏi đây....

" Ta xin lỗi tam đệ.. không....không thể cùng đệ chăm sóc nàng ấy... :"

Rứt lời sắc hai người trắng bệch, tay túm chặt răng nanh của con vật. Phun toàn bộ máu lên mặt nó.

Tới lúc sinh mạng tắt đi, hai người vẫn không buông tay ra khỏi răng nanh con vật. Giữa lồng ngực , huyết nhục mơ hồ.

Tức khắc Trác Dư Nhiên nhiên kích động. Thét lớn lên, toàn thân tỏa ra hắc khí đầy nguy hiểm.

Đôi con ngươi màu đen, lúc này đã chuyển đỏ ngầu. Thân báo, lúc này biến thành lớn hơn, không một chút suy nghĩ phóng tới nơi con vật.

Hắc khí tỏa ra từ người của Trác Dư Nhiên, tích tắc hắn đã áp sát con vật, há miệng lớn cắn đứt yết hầu con vật. Đầu báo ngửa ra sau, điên cuồng lắc hất tung con vật.

Cho tới khi con vật mất máu đến chết, Trác Dư Nhiên khựng lại, dùng miệng ngoạm Trác A Thiên và Trác Tư Siêu ra khỏi răng nanh con vật. Đúng vào lúc này Huyên Huyên tỉnh dậy.

Cô không thể nào tin vào mắt mình nữa, cảnh tượng này quá mức dọa người. Phía trên là con vật bị cắn đứt Yết hầu máu chảy ra lênh láng.

Bên cạnh đó,Trác Dư Nhiên toàn thân báo nhiễm máu tươi. Trên lưng cõng Trác A Thiên lẫn Trác Tư Siêu, trên ngực hai người họ bị thủng một lỗ lớn xuyên tim, có thể nhìn ra không còn một chút nhịp đập.

Trong không khí tràn ngập mùi máu tươi, toàn bộ xung quanh như mới trải qua một cuộc đại chiến, nơi nơi đều là cây cối ngã xuống, còn có vết máu đỏ tươi.

Huyên Huyên bò dậy, cô lấy tay bịt chặt miệng. Không nói một lời nào vào thời điểm lúc này.

Một hồi lâu sau, Huyên Huyên đã ổn định trạng thái. Cô nuốt nước bọt hòa lẫn máu tươi tanh ngọt xuống bụng.

" A Nhiên~~Lúc ta ngất đã xảy ra chuyện gì? Hai người họ là bị sao.... ?

[Hệ Thống] : Sắc Nữ - Tiểu Đào ĐàoTác giả: Tiểu Đào ĐàoTruyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngHuyên Huyên tỉnh lại, phát hiện mình đang ở trong bệnh viện. Cô nhớ rằng bản thân mình rơi từ tầng 16 xuống, tại sao vẫn còn sống? Cô nhớ rất rõ, Đêm đó là sinh nhật lần thứ 25 của cô. Cô định giành cả thanh xuân này dành tặng cho Hạ vũ, người con trai cô yêu thương nhất. Trên tay Huyên Huyên cầm bánh kem, chuẩn bị đẩy cửa vào, âm thanh người con trai đang cười cợt cùng ai đó vang lên. Xoắn suýt từng dây thần kinh não Của cô. " Mặc Nhiên à! Anh chỉ yêu mình em thôi! Cái người Huyên Huyên kia cả thân thể như cây củi khô. Mông không có ngực càng không, quen nhau 5 năm mà chỉ cho anh nắm tay. Cô ta không giống như em, xinh đẹp lại biết cách chiều chuộng anh . Toàn thân cái gì cũng tốt hơn cô ta, anh chỉ yêu mình em thôi Mặc Nhiên. Làm hiệp nữa nào. " Ghét anh quá, để Huyên Huyên mà nghe anh nói lúc này, cô ta đau lòng chết thôi. " em lo lắng cái gì!? Hôm nay cô ta không về đâu, nghe anh chiều thêm một hiệp nữa đi. Huyên Huyên, nghe được những lời mà người con trai cô yêu nhất nói về cô… Huyên Huyên giật mình ngoái đầu lại, tức khắc bị con vật lao tới với vận tốc kinh người. Toàn thân cô bị tung lên cao, sau đó tàn nhẫn đập xuống đất." Vù....Bộp :"" Hự "Huyên Huyên nôn ra ngụm máu, ngất lịm." Huyên Huyên... Á. aaaaa :"Ba nam nhân đồng thời hét lớn, rống giận oán trời trách đất. Trác A Thiên lẫn Trác Tư Siêu vứt thịt thú mới được săn về.Tức khắc hóa thành hai con Báo lớn, cặp mắt căm thù lao lới con vật to lớn hung dữ kia. Hai người lúc này, không thể nào giữ được bình tĩnh ,thay phiên nhau sâu xé cắng bụng là đuôi con vật.Dường như không có một chút tác dụng nào đối với nó, mơ hồ còn chọc điên con vật lên . Nó gào lên, dùng đầu húc mạnh Trác Tư Siêu và Trác A Thiên.Lúc này Trác Dư Nhiên mới hồi thần, nhảy xuống đất . Vội vã tiến gân nơi Huyên Huyên ngất, hắn liếm láp máu ở khóe miệng cô .Mũi hơi hít hít, may mắn vẫn còn hơi thở. Chỉ bị chấn động nên ngất đi, không có vết thương nguy hiểm trí mạng.Trác Dư Nhiên chưa kịp thở ra nhẹ nhõm, thì tiếng hét thất thanh của hai vị ca ca của mình thức tỉnh hắn.Đập vào mắt hắn là hình ảnh, Trác Tư Siêu và Trác A Thiên bị răng nanh của con vật xuyên qua lồng ngực....." Á.... Tam đệ, mau.. mau...Huyên Huyên, nàng ấy... mau rời khỏi đây...." Ta xin lỗi tam đệ.. không....không thể cùng đệ chăm sóc nàng ấy... :"Rứt lời sắc hai người trắng bệch, tay túm chặt răng nanh của con vật. Phun toàn bộ máu lên mặt nó.Tới lúc sinh mạng tắt đi, hai người vẫn không buông tay ra khỏi răng nanh con vật. Giữa lồng ngực , huyết nhục mơ hồ.Tức khắc Trác Dư Nhiên nhiên kích động. Thét lớn lên, toàn thân tỏa ra hắc khí đầy nguy hiểm.Đôi con ngươi màu đen, lúc này đã chuyển đỏ ngầu. Thân báo, lúc này biến thành lớn hơn, không một chút suy nghĩ phóng tới nơi con vật.Hắc khí tỏa ra từ người của Trác Dư Nhiên, tích tắc hắn đã áp sát con vật, há miệng lớn cắn đứt yết hầu con vật. Đầu báo ngửa ra sau, điên cuồng lắc hất tung con vật.Cho tới khi con vật mất máu đến chết, Trác Dư Nhiên khựng lại, dùng miệng ngoạm Trác A Thiên và Trác Tư Siêu ra khỏi răng nanh con vật. Đúng vào lúc này Huyên Huyên tỉnh dậy.Cô không thể nào tin vào mắt mình nữa, cảnh tượng này quá mức dọa người. Phía trên là con vật bị cắn đứt Yết hầu máu chảy ra lênh láng.Bên cạnh đó,Trác Dư Nhiên toàn thân báo nhiễm máu tươi. Trên lưng cõng Trác A Thiên lẫn Trác Tư Siêu, trên ngực hai người họ bị thủng một lỗ lớn xuyên tim, có thể nhìn ra không còn một chút nhịp đập.Trong không khí tràn ngập mùi máu tươi, toàn bộ xung quanh như mới trải qua một cuộc đại chiến, nơi nơi đều là cây cối ngã xuống, còn có vết máu đỏ tươi.Huyên Huyên bò dậy, cô lấy tay bịt chặt miệng. Không nói một lời nào vào thời điểm lúc này.Một hồi lâu sau, Huyên Huyên đã ổn định trạng thái. Cô nuốt nước bọt hòa lẫn máu tươi tanh ngọt xuống bụng." A Nhiên~~Lúc ta ngất đã xảy ra chuyện gì? Hai người họ là bị sao.... ?

Chương 150: Thú Nhân : Thật Nhiều Giống Đực 24