Tác giả:

Huyên Huyên tỉnh lại, phát hiện mình đang ở trong bệnh viện. Cô nhớ rằng bản thân mình rơi từ tầng 16 xuống, tại sao vẫn còn sống? Cô nhớ rất rõ, Đêm đó là sinh nhật lần thứ 25 của cô. Cô định giành cả thanh xuân này dành tặng cho Hạ vũ, người con trai cô yêu thương nhất. Trên tay Huyên Huyên cầm bánh kem, chuẩn bị đẩy cửa vào, âm thanh người con trai đang cười cợt cùng ai đó vang lên. Xoắn suýt từng dây thần kinh não Của cô. " Mặc Nhiên à! Anh chỉ yêu mình em thôi! Cái người Huyên Huyên kia cả thân thể như cây củi khô. Mông không có ngực càng không, quen nhau 5 năm mà chỉ cho anh nắm tay. Cô ta không giống như em, xinh đẹp lại biết cách chiều chuộng anh . Toàn thân cái gì cũng tốt hơn cô ta, anh chỉ yêu mình em thôi Mặc Nhiên. Làm hiệp nữa nào. " Ghét anh quá, để Huyên Huyên mà nghe anh nói lúc này, cô ta đau lòng chết thôi. " em lo lắng cái gì!? Hôm nay cô ta không về đâu, nghe anh chiều thêm một hiệp nữa đi. Huyên Huyên, nghe được những lời mà người con trai cô yêu nhất nói về cô…

Chương 184: Câu Dẫn Vương Gia 8

[Hệ Thống] : Sắc Nữ - Tiểu Đào ĐàoTác giả: Tiểu Đào ĐàoTruyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngHuyên Huyên tỉnh lại, phát hiện mình đang ở trong bệnh viện. Cô nhớ rằng bản thân mình rơi từ tầng 16 xuống, tại sao vẫn còn sống? Cô nhớ rất rõ, Đêm đó là sinh nhật lần thứ 25 của cô. Cô định giành cả thanh xuân này dành tặng cho Hạ vũ, người con trai cô yêu thương nhất. Trên tay Huyên Huyên cầm bánh kem, chuẩn bị đẩy cửa vào, âm thanh người con trai đang cười cợt cùng ai đó vang lên. Xoắn suýt từng dây thần kinh não Của cô. " Mặc Nhiên à! Anh chỉ yêu mình em thôi! Cái người Huyên Huyên kia cả thân thể như cây củi khô. Mông không có ngực càng không, quen nhau 5 năm mà chỉ cho anh nắm tay. Cô ta không giống như em, xinh đẹp lại biết cách chiều chuộng anh . Toàn thân cái gì cũng tốt hơn cô ta, anh chỉ yêu mình em thôi Mặc Nhiên. Làm hiệp nữa nào. " Ghét anh quá, để Huyên Huyên mà nghe anh nói lúc này, cô ta đau lòng chết thôi. " em lo lắng cái gì!? Hôm nay cô ta không về đâu, nghe anh chiều thêm một hiệp nữa đi. Huyên Huyên, nghe được những lời mà người con trai cô yêu nhất nói về cô… Đợi khi vị công công hoàn toàn khuất bóng, thì Huyên Huyên mới tiến lại gần . Nhẹ nhàng đặt chén cháo Bát Bảo xuống." Phụ Thân, người định xuất trinh sao?" Sẽ không -- Ừm.. Cháo Bát Bảo ngon lắm, rất hợp khẩu vị của ta.Lãnh Thần Duyệt vừa nói ,tay khuấy đều chén cháo. Miệng không ngừng tấm tắc khen ngợi.Huyên Huyên rất hài lòng, khi thấy biểu cảm này của Lãnh Thần Duyệt. Không uổng phí cô cất công học ngự trù." Phụ thân, nữ nhi định chế dược của người thành viên dễ uống hơn là sắc lên. Nên mấy ngày này không thể nấu ngọ thiện giúp người." Không sao! Vẫn là nữ nhi có lòng. Con cũng đừng vì ta mà vất vả quá...Lãnh Thần Duyệt húp xong bát cháo, tròng lòng hắn có chút ấm áp xoẹt qua. Cảm giác giống như chính mình có một thê tử tốt bên cạnh. Dốc lòng vì hắn mà chăm sóc.Rứt lời Huyên Huyên về phòng điều chế dược, Lãnh Thần Duyệt thấy sắc trời vẫn còn sớm bèn đi theo sau. Hắn muốn nhìn Huyên Huyên làm sao để chế dược? thật tò mò không ít.vừa vào phòng, Huyên Huyên đã sắn tay vào công việc chế dược. Còn để Lãnh Thần Duyệt ngồi một bên xem xét.Lúc này Lãnh Thần Duyệt nhìn ngó xung quanh, trên bàn đều là bình sứ lớn nhỏ. Bày bừa loạn một mảnh.Nhìn Huyên Huyên chỉ chăm chăm điều dược, mà không để ý tới hắn. Lãnh Thần Duyệt có chút bực bội nói."Lâu như vậy sao? hay thôi không cần phiền nữ nhi vì ta điều dược đâu.Huyên Huyên không ngẩng đầu lên, trả lời :" Phụ thân, sắp xong rồi. Người kiên nhẫn một chút.Lãnh Thần Duyệt không thể kiên nhẫn được nữa, hắn đứng dậy nhằm kiếm trà uống. Trên bàn có một ly nước ,hắn không một chút do dự mà uống cạn.Uống xong hắn cảm thấy mùi bị có chút cổ quái. Không phải trà, mà giống mùi dược vật . Đích thực là dược, không sai biệt đâu hết." Phụ Thân, người làm sao vậy?Huyên Huyên nhíu mày, đảo đôi mắt nghi ngờ nhìn Lãnh Thần Duyệt. Lúc này sắc mặt hắn đỏ bừng như nhỏ ra máu, hơi thở gấp gáp.Lời nói có chút hổn loạn :" Nữ nhi, trong chén này... là thứ gì... hưmm.Huyên Huyên ngây người, nhìn cái cái chén trống rỗng trên bàn, trợn tròn mắt, thất kinh nói : "Đó là xuân dược, nữ nhi phối cho tiểu hắc ( con mèo) ." Phụ Thân? Sao người có thể không hỏi qua liền uống?Miệng thì cô nói như vậy, nhưng trong thâm tâm Huyên Huyên mừng muốn chết. Đây không phải ý trời sao? Nhân cơ hội này mà không vắt cạn hắnTên của cô chắc chắn sẽ viết ngược.[...] Ký chủ, tên của cô có viết ngược thì vẫn là Huyên Huyên nha.Huyên Huyên :"...." bổn cô nương cần mi nhắc sao ?

Đợi khi vị công công hoàn toàn khuất bóng, thì Huyên Huyên mới tiến lại gần . Nhẹ nhàng đặt chén cháo Bát Bảo xuống.

" Phụ Thân, người định xuất trinh sao?

" Sẽ không -- Ừm.. Cháo Bát Bảo ngon lắm, rất hợp khẩu vị của ta.

Lãnh Thần Duyệt vừa nói ,tay khuấy đều chén cháo. Miệng không ngừng tấm tắc khen ngợi.

Huyên Huyên rất hài lòng, khi thấy biểu cảm này của Lãnh Thần Duyệt. Không uổng phí cô cất công học ngự trù.

" Phụ thân, nữ nhi định chế dược của người thành viên dễ uống hơn là sắc lên. Nên mấy ngày này không thể nấu ngọ thiện giúp người.

" Không sao! Vẫn là nữ nhi có lòng. Con cũng đừng vì ta mà vất vả quá...

Lãnh Thần Duyệt húp xong bát cháo, tròng lòng hắn có chút ấm áp xoẹt qua. Cảm giác giống như chính mình có một thê tử tốt bên cạnh. Dốc lòng vì hắn mà chăm sóc.

Rứt lời Huyên Huyên về phòng điều chế dược, Lãnh Thần Duyệt thấy sắc trời vẫn còn sớm bèn đi theo sau. Hắn muốn nhìn Huyên Huyên làm sao để chế dược? thật tò mò không ít.

vừa vào phòng, Huyên Huyên đã sắn tay vào công việc chế dược. Còn để Lãnh Thần Duyệt ngồi một bên xem xét.

Lúc này Lãnh Thần Duyệt nhìn ngó xung quanh, trên bàn đều là bình sứ lớn nhỏ. Bày bừa loạn một mảnh.

Nhìn Huyên Huyên chỉ chăm chăm điều dược, mà không để ý tới hắn. Lãnh Thần Duyệt có chút bực bội nói.

"Lâu như vậy sao? hay thôi không cần phiền nữ nhi vì ta điều dược đâu.

Huyên Huyên không ngẩng đầu lên, trả lời :" Phụ thân, sắp xong rồi. Người kiên nhẫn một chút.

Lãnh Thần Duyệt không thể kiên nhẫn được nữa, hắn đứng dậy nhằm kiếm trà uống. Trên bàn có một ly nước ,hắn không một chút do dự mà uống cạn.

Uống xong hắn cảm thấy mùi bị có chút cổ quái. Không phải trà, mà giống mùi dược vật . Đích thực là dược, không sai biệt đâu hết.

" Phụ Thân, người làm sao vậy?

Huyên Huyên nhíu mày, đảo đôi mắt nghi ngờ nhìn Lãnh Thần Duyệt. Lúc này sắc mặt hắn đỏ bừng như nhỏ ra máu, hơi thở gấp gáp.

Lời nói có chút hổn loạn :" Nữ nhi, trong chén này... là thứ gì... hưmm.

Huyên Huyên ngây người, nhìn cái cái chén trống rỗng trên bàn, trợn tròn mắt, thất kinh nói : "Đó là xuân dược, nữ nhi phối cho tiểu hắc ( con mèo) .

" Phụ Thân? Sao người có thể không hỏi qua liền uống?

Miệng thì cô nói như vậy, nhưng trong thâm tâm Huyên Huyên mừng muốn chết. Đây không phải ý trời sao? Nhân cơ hội này mà không vắt cạn hắn

Tên của cô chắc chắn sẽ viết ngược.

[...] Ký chủ, tên của cô có viết ngược thì vẫn là Huyên Huyên nha.

Huyên Huyên :"...." bổn cô nương cần mi nhắc sao ?

[Hệ Thống] : Sắc Nữ - Tiểu Đào ĐàoTác giả: Tiểu Đào ĐàoTruyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngHuyên Huyên tỉnh lại, phát hiện mình đang ở trong bệnh viện. Cô nhớ rằng bản thân mình rơi từ tầng 16 xuống, tại sao vẫn còn sống? Cô nhớ rất rõ, Đêm đó là sinh nhật lần thứ 25 của cô. Cô định giành cả thanh xuân này dành tặng cho Hạ vũ, người con trai cô yêu thương nhất. Trên tay Huyên Huyên cầm bánh kem, chuẩn bị đẩy cửa vào, âm thanh người con trai đang cười cợt cùng ai đó vang lên. Xoắn suýt từng dây thần kinh não Của cô. " Mặc Nhiên à! Anh chỉ yêu mình em thôi! Cái người Huyên Huyên kia cả thân thể như cây củi khô. Mông không có ngực càng không, quen nhau 5 năm mà chỉ cho anh nắm tay. Cô ta không giống như em, xinh đẹp lại biết cách chiều chuộng anh . Toàn thân cái gì cũng tốt hơn cô ta, anh chỉ yêu mình em thôi Mặc Nhiên. Làm hiệp nữa nào. " Ghét anh quá, để Huyên Huyên mà nghe anh nói lúc này, cô ta đau lòng chết thôi. " em lo lắng cái gì!? Hôm nay cô ta không về đâu, nghe anh chiều thêm một hiệp nữa đi. Huyên Huyên, nghe được những lời mà người con trai cô yêu nhất nói về cô… Đợi khi vị công công hoàn toàn khuất bóng, thì Huyên Huyên mới tiến lại gần . Nhẹ nhàng đặt chén cháo Bát Bảo xuống." Phụ Thân, người định xuất trinh sao?" Sẽ không -- Ừm.. Cháo Bát Bảo ngon lắm, rất hợp khẩu vị của ta.Lãnh Thần Duyệt vừa nói ,tay khuấy đều chén cháo. Miệng không ngừng tấm tắc khen ngợi.Huyên Huyên rất hài lòng, khi thấy biểu cảm này của Lãnh Thần Duyệt. Không uổng phí cô cất công học ngự trù." Phụ thân, nữ nhi định chế dược của người thành viên dễ uống hơn là sắc lên. Nên mấy ngày này không thể nấu ngọ thiện giúp người." Không sao! Vẫn là nữ nhi có lòng. Con cũng đừng vì ta mà vất vả quá...Lãnh Thần Duyệt húp xong bát cháo, tròng lòng hắn có chút ấm áp xoẹt qua. Cảm giác giống như chính mình có một thê tử tốt bên cạnh. Dốc lòng vì hắn mà chăm sóc.Rứt lời Huyên Huyên về phòng điều chế dược, Lãnh Thần Duyệt thấy sắc trời vẫn còn sớm bèn đi theo sau. Hắn muốn nhìn Huyên Huyên làm sao để chế dược? thật tò mò không ít.vừa vào phòng, Huyên Huyên đã sắn tay vào công việc chế dược. Còn để Lãnh Thần Duyệt ngồi một bên xem xét.Lúc này Lãnh Thần Duyệt nhìn ngó xung quanh, trên bàn đều là bình sứ lớn nhỏ. Bày bừa loạn một mảnh.Nhìn Huyên Huyên chỉ chăm chăm điều dược, mà không để ý tới hắn. Lãnh Thần Duyệt có chút bực bội nói."Lâu như vậy sao? hay thôi không cần phiền nữ nhi vì ta điều dược đâu.Huyên Huyên không ngẩng đầu lên, trả lời :" Phụ thân, sắp xong rồi. Người kiên nhẫn một chút.Lãnh Thần Duyệt không thể kiên nhẫn được nữa, hắn đứng dậy nhằm kiếm trà uống. Trên bàn có một ly nước ,hắn không một chút do dự mà uống cạn.Uống xong hắn cảm thấy mùi bị có chút cổ quái. Không phải trà, mà giống mùi dược vật . Đích thực là dược, không sai biệt đâu hết." Phụ Thân, người làm sao vậy?Huyên Huyên nhíu mày, đảo đôi mắt nghi ngờ nhìn Lãnh Thần Duyệt. Lúc này sắc mặt hắn đỏ bừng như nhỏ ra máu, hơi thở gấp gáp.Lời nói có chút hổn loạn :" Nữ nhi, trong chén này... là thứ gì... hưmm.Huyên Huyên ngây người, nhìn cái cái chén trống rỗng trên bàn, trợn tròn mắt, thất kinh nói : "Đó là xuân dược, nữ nhi phối cho tiểu hắc ( con mèo) ." Phụ Thân? Sao người có thể không hỏi qua liền uống?Miệng thì cô nói như vậy, nhưng trong thâm tâm Huyên Huyên mừng muốn chết. Đây không phải ý trời sao? Nhân cơ hội này mà không vắt cạn hắnTên của cô chắc chắn sẽ viết ngược.[...] Ký chủ, tên của cô có viết ngược thì vẫn là Huyên Huyên nha.Huyên Huyên :"...." bổn cô nương cần mi nhắc sao ?

Chương 184: Câu Dẫn Vương Gia 8