“Bệ hạ, ngài bảo thần thiếp phải làm sao đây?!” Giọng nữ gào khóc ai oán vang vọng bên tai Yến Tần, âm giọng vừa chói vừa cao xé toạc bầu không khí tĩnh mịch, như muốn phá tan màng nhĩ của y. Khóc cái gì mà khóc, ồn ào như vậy, người chết cũng bị các ngươi gọi dậy! Bị tiếng ồn làm cho đầu óc ong ong, Yến Tần cau mày, nét mặt trở nên u ám. Dù sao cũng từng trải qua hai kiếp đế vương, khí thế uy nghiêm bỗng chốc bùng phát, khiến người khác không khỏi run sợ. Khi y sa sầm mặt mày, xung quanh lập tức im bặt. Lúc này, Yến Tần mới thả lỏng đôi chút, tuy đầu óc vẫn còn mơ hồ, nhưng trực giác nhạy bén như dã thú khiến y nhanh chóng nhận ra sự bất thường xung quanh. Y là Thiên tử Đại Yến, ai dám để y quỳ trên đất, cho dù có thì dưới hai đầu gối có lót bồ đoàn thêu hoa văn tinh xảo. Hơn nữa, khung cảnh xung quanh tuy quen thuộc, nhưng ánh mắt lén lút của những cung nhân trong bộ trang phục cung đình lại mang theo vẻ kỳ quặc. Sau khi vừa nhìn thấy một khuôn mặt vừa xa lạ vừa quen thuộc, Yến Tần…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...