Ta đã gả cho Giang lão gia, người hơn ta hai mươi tuổi. Bất hạnh thay, ông ấy qua đời ngay trong đêm tân hôn. Trong lễ tang, ta gặp được Giang Từ Dạ, con trai trưởng của Giang gia, vừa từ kinh thành trở về chịu tang. Hắn cũng chính là con riêng của phu quân ta, tức con trai của ta. Khói hương nghi ngút, hắn mặc một bộ đồ tang trắng như tuyết, tay cầm hương khấn vái, nét mặt thanh lãnh, khí chất tao nhã cao quý. Nếu là trước kia, ta tuyệt đối không dám trêu chọc một công tử tựa như tiên giáng trần như vậy. Nhưng hiện tại, ta chính là mẹ của hắn, dù là mẹ kế thì cũng là mẹ, có đúng không? Ta chủ động quyến rũ hắn. "Đại công tử, xin hãy nén bi thương." "Ngươi chính là thiếp mới của cha ta?" Chỉ một ánh nhìn, đáy mắt hắn đã thoáng hiện vẻ không vui. Đương nhiên rồi, một công tử được nuôi dưỡng trong gia đình Nho giáo chính thống từ nhỏ sẽ không thích một hồ ly tinh như ta. Ta dùng khăn tay che nhẹ mặt, không để tâm lắm: "Phải, ngươi nên gọi ta một tiếng mẹ nhỏ." "Vì sao mẹ nhỏ lại gả cho…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...