"Công chúa Vân Vũ và Thủ phụ đại nhân vẫn chưa ra khỏi phòng kia." Tên thị tùng liếc nhìn sắc mặt âm trầm của Thái tử, run rẩy nói: "Bọn nô tài cũng chỉ mới biết sáng nay... Giờ còn sớm, hay là ngài cùng Thái tử phi đi kính trà trước..." Lời chưa dứt, hắn ta đã bị thanh kiếm trong tay Thái tử đ.â.m xuyên qua. Xung quanh vang lên tiếng kêu kinh hãi, cả đám người quỳ rạp xuống. Mọi người im lặng như tờ, không ai dám nói một câu "Xin điện hạ bớt giận". Chỉ sợ lập tức sẽ tới mình trở thành oan hồn dưới lưỡi kiếm kia. Thái tử với ánh mắt âm trầm, cầm kiếm đi thẳng một mạch từ chánh điện đến trước cửa Nhiễm Sương các. Thanh trường kiếm dính m.á.u vung lên, cánh cửa gỗ của lầu các rơi xuống vỡ tan tành. Đập vào mắt là quan bào và cung trang thêu kim tuyến vương vãi la liệt, trải dài từ cửa vào đến tận bên trong những tầng rèm the đỏ. Ngay sau đó, hắn ta nhìn thấy một cổ tay trắng muốt như tuyết lộ ra ngoài rèm. Còn cảnh xuân mờ ảo kia đều bị che kín trong màn. Chẳng liên quan gì đến hắn ta.…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...