Tác giả:

Bên ngoài “rầm” một tiếng cửa phòng mở ra, dọa người trong lúc ngủ mơ hoảng sợ theo bản năng trở mình, chỉ là thân thể này mới vừa hoạt động một nửa thì nhìn thấy một đống thịt rũ đến mép giường, cả người “rầm” một tiếng nện xuống đất nhìn rất rắn chắc. Người đau, đầu đau, chậm rãi mở to mắt, ánh vào mắt chính là vài bóng người vọt vào cửa. Trên người đàn ông và phụ nữ mặc hơi kỳ quái, đặc biệt là phụ nữ, cánh tay trơn bóng lộ ở bên ngoài, trong đó càng có người cắt tóc tới tai. Sở Từ lập tức nhịn không được nhíu mày, vừa định mở miệng lại cúi đầu nhìn thấy thân hình mình lúc này, tròng mắt lập tức trợn to ra. Thân hình mập chảy mỡ, một lớp chồng lên một lớp như bánh ngàn lớp này là của nàng sao? Không đúng! Nàng nhớ rõ vừa rồi nàng mơ một giấc mơ, mơ thấy một ít đồ vật xa lạ. Trong mơ có một người cô gái mập mạp mà xấu xí trình diễn một trò khôi hài, hơi buồn cười nhưng giấc mơ kia rất chân thật, giống như là ký ức…… Thân hình trước mắt này của nàng? Chẳng lẽ còn chưa có tỉnh? Nhưng…

Chương 359: Chọn Một Trong Hai

Sống Lại Mang Theo Không Gian: Quân Thê Đừng Xằng BậyTác giả: Niên Tiểu HoaTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBên ngoài “rầm” một tiếng cửa phòng mở ra, dọa người trong lúc ngủ mơ hoảng sợ theo bản năng trở mình, chỉ là thân thể này mới vừa hoạt động một nửa thì nhìn thấy một đống thịt rũ đến mép giường, cả người “rầm” một tiếng nện xuống đất nhìn rất rắn chắc. Người đau, đầu đau, chậm rãi mở to mắt, ánh vào mắt chính là vài bóng người vọt vào cửa. Trên người đàn ông và phụ nữ mặc hơi kỳ quái, đặc biệt là phụ nữ, cánh tay trơn bóng lộ ở bên ngoài, trong đó càng có người cắt tóc tới tai. Sở Từ lập tức nhịn không được nhíu mày, vừa định mở miệng lại cúi đầu nhìn thấy thân hình mình lúc này, tròng mắt lập tức trợn to ra. Thân hình mập chảy mỡ, một lớp chồng lên một lớp như bánh ngàn lớp này là của nàng sao? Không đúng! Nàng nhớ rõ vừa rồi nàng mơ một giấc mơ, mơ thấy một ít đồ vật xa lạ. Trong mơ có một người cô gái mập mạp mà xấu xí trình diễn một trò khôi hài, hơi buồn cười nhưng giấc mơ kia rất chân thật, giống như là ký ức…… Thân hình trước mắt này của nàng? Chẳng lẽ còn chưa có tỉnh? Nhưng… Editor: demcodonSở Từ cười khanh khách, trong mắt hiện lên vẻ châm chọc. Khi dì Tiền vừa nghe lời này trong lòng hẫng một nhịp, biết Sở Từ đây là quyết tâm không để yên cho bà, lập tức sợ hãi vội vàng nói tiếp: "Dì biết, chuyện ngày hôm qua dì làm thật sự đã sai rồi. Bây giờ dì đã nhận ra mình đã sai rồi, sau này tuyệt đối không nói bậy ở bên ngoài. Cháu cũng thấy đó, hàng xóm đều có mặt ở đây. Dì có thể nói dối được sao?""Sở Từ à, coi như dì cầu xin cháu. Dì còn ba đứa con trai phải nuôi, trong nhà còn có ba mẹ chồng. Nếu cắt giảm thu nhập, sau này cả nhà sẽ thật sự chết đói?" Dì Tiền đau khổ nói.Nếu những cô gái nhỏ bình thường nghe thấy lời này, trong lòng khó tránh khỏi sẽ hơi mềm lòng, hoặc là lương tâm bất an. Chỉ tiếc Sở Từ đã nhìn thấy nhiều bi kịch còn tồi tệ hơn chuyện này, bọn họ còn đáng thương hơn dì Tiền. Vậy sao có thể bị bà mê hoặc chứ?Huống hồ nàng tốt xấu gì cũng từng lãnh đạo ba đội quân, những gì nói qua trong đều là quân lệnh, chưa từng sửa đổi lung tung. Nếu đã đảm bảo trước mặt mọi người, nên cho dù tương lai dì Tiền muốn buông dao nhỏ sống về; cũng chỉ có thể trách chính bà đã đặt cược sai và đưa ra lựa chọn sai lầm, nên không thể trách được người khác!"Nếu trong nhà dì Tiền khó khăn như vậy, trước đó tại sao còn muốn đánh cược với tôi? Chẳng lẽ trong lòng dì chỉ nghĩ mình sẽ thắng mà không bao giờ nghĩ tới mình sẽ thua hả?" Giọng Sở Từ trở nên khinh thường.Gương mặt của dì Tiền cứng đờ."Thua chính là thua, dì tự mình chọn đi. Nếu muốn tiếp tục buôn bán thì giấy nợ này thuộc về tôi. Thừa dịp trong khoảng thời gian mừng năm mới này dì cố gắng kiếm thật nhiều tiền. Ngày mùng 5 tết giao hết 1000 đồng cho tôi. Nếu như tiếc tiền thì bây giờ cuốn gói chạy lấy người. Tương lai đường ai nấy đi, trước đó ăn tết coi như miễn." Sở Từ nói tiếp."Mày thật sự muốn ép bọn tao? Sở Từ! Tại sao mày còn trẻ lại ác độc như vậy? Nhà tao trên có già dưới có trẻ, mày không sợ làm chúng ta chết đói sẽ gặp sét đánh sao?" Dì Tiền nhanh chóng xé rách da mặt, rống lớn nói.Liên quan đến tiền và lợi ích, bà cũng bất chấp nhiều người như vậy. 1000 đồng đó, bản thân hôm nay bận rộn cả ngày thu nhập cũng chỉ chưa đến 700, trong đó còn bao gồm chi phí!Cả ngày nay, bà không thể đếm được số đĩa mình đã làm vỡ. Trên tay cũng bị phỏng rất nhiều, còn có mấy lần cãi nhau với khách hàng. Quả thật giống như bước ra từ địa ngục, đôi chân đã sắp không phải của mình, thật vất vả mới có thể thu vào một chút tiền lại phải tặng cho người khác.Vô luận nghĩ như thế nào, bà chính là không cam lòng. Tiền mồ hôi nước mắt nhà mình tặng cho người khác, vậy không phải moi trái tim của mình sao?Ánh mắt của Sở Từ lạnh lùng, hơi không kiên nhẫn nói: "Dì cảm thấy là tôi đang ép dì thì dì có thể làm gì? Chọn một trong hai, còn phải làm phiền dì quyết định nhanh một chút. Dù sao mọi người còn chuẩn bị trở về nghỉ ngơi nữa!"Dì Tiền cắn chặt răng, mặt tái xanh. Bà mới 4-50 tuổi, trên mặt đã có rất nhiều nếp nhăn. Bây giờ bị Sở Từ chọc giận, cả gương mặt đều cứng ngắc, đôi mắt đờ đỡn, tay chân tái xanh. May mà vẫn còn thở hổn hển, bằng không còn tưởng rằng người này cũng bị tức chết.Người chồng ít nói đứng bên cạnh bà không ngừng hút thuốc còn nhả khói, hoàn toàn là dáng vẻ uất ức. Mặc dù nhìn đáng thương, nhưng lúc dì Tiền đưa ra ý kiến xấu cũng không thấy ông ngăn cản vợ. Vợ chồng một lòng, tâm tư của dì Tiền có thể xấu đến như vậy hoàn toàn cũng chính là người đàn ông này dung túng ra, bản tính của hai người cũng không khác nhau là mấy."Mợ..." Khương Lệ Châu đáng thương kêu một tiếng."Mày kêu cái gì? Còn không phải đều tại mày sao?" Dì Tiền dưới khó thở thốt ra một câu.Khương Lệ Châu vừa nghe vậy không thể tin được, run rẩy hai cái mới trực tiếp khóc lên: "Mợ, cháu đã làm sai điều gì? Còn không phải đều là mợ kêu cháu làm sao?"

Sống Lại Mang Theo Không Gian: Quân Thê Đừng Xằng BậyTác giả: Niên Tiểu HoaTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBên ngoài “rầm” một tiếng cửa phòng mở ra, dọa người trong lúc ngủ mơ hoảng sợ theo bản năng trở mình, chỉ là thân thể này mới vừa hoạt động một nửa thì nhìn thấy một đống thịt rũ đến mép giường, cả người “rầm” một tiếng nện xuống đất nhìn rất rắn chắc. Người đau, đầu đau, chậm rãi mở to mắt, ánh vào mắt chính là vài bóng người vọt vào cửa. Trên người đàn ông và phụ nữ mặc hơi kỳ quái, đặc biệt là phụ nữ, cánh tay trơn bóng lộ ở bên ngoài, trong đó càng có người cắt tóc tới tai. Sở Từ lập tức nhịn không được nhíu mày, vừa định mở miệng lại cúi đầu nhìn thấy thân hình mình lúc này, tròng mắt lập tức trợn to ra. Thân hình mập chảy mỡ, một lớp chồng lên một lớp như bánh ngàn lớp này là của nàng sao? Không đúng! Nàng nhớ rõ vừa rồi nàng mơ một giấc mơ, mơ thấy một ít đồ vật xa lạ. Trong mơ có một người cô gái mập mạp mà xấu xí trình diễn một trò khôi hài, hơi buồn cười nhưng giấc mơ kia rất chân thật, giống như là ký ức…… Thân hình trước mắt này của nàng? Chẳng lẽ còn chưa có tỉnh? Nhưng… Editor: demcodonSở Từ cười khanh khách, trong mắt hiện lên vẻ châm chọc. Khi dì Tiền vừa nghe lời này trong lòng hẫng một nhịp, biết Sở Từ đây là quyết tâm không để yên cho bà, lập tức sợ hãi vội vàng nói tiếp: "Dì biết, chuyện ngày hôm qua dì làm thật sự đã sai rồi. Bây giờ dì đã nhận ra mình đã sai rồi, sau này tuyệt đối không nói bậy ở bên ngoài. Cháu cũng thấy đó, hàng xóm đều có mặt ở đây. Dì có thể nói dối được sao?""Sở Từ à, coi như dì cầu xin cháu. Dì còn ba đứa con trai phải nuôi, trong nhà còn có ba mẹ chồng. Nếu cắt giảm thu nhập, sau này cả nhà sẽ thật sự chết đói?" Dì Tiền đau khổ nói.Nếu những cô gái nhỏ bình thường nghe thấy lời này, trong lòng khó tránh khỏi sẽ hơi mềm lòng, hoặc là lương tâm bất an. Chỉ tiếc Sở Từ đã nhìn thấy nhiều bi kịch còn tồi tệ hơn chuyện này, bọn họ còn đáng thương hơn dì Tiền. Vậy sao có thể bị bà mê hoặc chứ?Huống hồ nàng tốt xấu gì cũng từng lãnh đạo ba đội quân, những gì nói qua trong đều là quân lệnh, chưa từng sửa đổi lung tung. Nếu đã đảm bảo trước mặt mọi người, nên cho dù tương lai dì Tiền muốn buông dao nhỏ sống về; cũng chỉ có thể trách chính bà đã đặt cược sai và đưa ra lựa chọn sai lầm, nên không thể trách được người khác!"Nếu trong nhà dì Tiền khó khăn như vậy, trước đó tại sao còn muốn đánh cược với tôi? Chẳng lẽ trong lòng dì chỉ nghĩ mình sẽ thắng mà không bao giờ nghĩ tới mình sẽ thua hả?" Giọng Sở Từ trở nên khinh thường.Gương mặt của dì Tiền cứng đờ."Thua chính là thua, dì tự mình chọn đi. Nếu muốn tiếp tục buôn bán thì giấy nợ này thuộc về tôi. Thừa dịp trong khoảng thời gian mừng năm mới này dì cố gắng kiếm thật nhiều tiền. Ngày mùng 5 tết giao hết 1000 đồng cho tôi. Nếu như tiếc tiền thì bây giờ cuốn gói chạy lấy người. Tương lai đường ai nấy đi, trước đó ăn tết coi như miễn." Sở Từ nói tiếp."Mày thật sự muốn ép bọn tao? Sở Từ! Tại sao mày còn trẻ lại ác độc như vậy? Nhà tao trên có già dưới có trẻ, mày không sợ làm chúng ta chết đói sẽ gặp sét đánh sao?" Dì Tiền nhanh chóng xé rách da mặt, rống lớn nói.Liên quan đến tiền và lợi ích, bà cũng bất chấp nhiều người như vậy. 1000 đồng đó, bản thân hôm nay bận rộn cả ngày thu nhập cũng chỉ chưa đến 700, trong đó còn bao gồm chi phí!Cả ngày nay, bà không thể đếm được số đĩa mình đã làm vỡ. Trên tay cũng bị phỏng rất nhiều, còn có mấy lần cãi nhau với khách hàng. Quả thật giống như bước ra từ địa ngục, đôi chân đã sắp không phải của mình, thật vất vả mới có thể thu vào một chút tiền lại phải tặng cho người khác.Vô luận nghĩ như thế nào, bà chính là không cam lòng. Tiền mồ hôi nước mắt nhà mình tặng cho người khác, vậy không phải moi trái tim của mình sao?Ánh mắt của Sở Từ lạnh lùng, hơi không kiên nhẫn nói: "Dì cảm thấy là tôi đang ép dì thì dì có thể làm gì? Chọn một trong hai, còn phải làm phiền dì quyết định nhanh một chút. Dù sao mọi người còn chuẩn bị trở về nghỉ ngơi nữa!"Dì Tiền cắn chặt răng, mặt tái xanh. Bà mới 4-50 tuổi, trên mặt đã có rất nhiều nếp nhăn. Bây giờ bị Sở Từ chọc giận, cả gương mặt đều cứng ngắc, đôi mắt đờ đỡn, tay chân tái xanh. May mà vẫn còn thở hổn hển, bằng không còn tưởng rằng người này cũng bị tức chết.Người chồng ít nói đứng bên cạnh bà không ngừng hút thuốc còn nhả khói, hoàn toàn là dáng vẻ uất ức. Mặc dù nhìn đáng thương, nhưng lúc dì Tiền đưa ra ý kiến xấu cũng không thấy ông ngăn cản vợ. Vợ chồng một lòng, tâm tư của dì Tiền có thể xấu đến như vậy hoàn toàn cũng chính là người đàn ông này dung túng ra, bản tính của hai người cũng không khác nhau là mấy."Mợ..." Khương Lệ Châu đáng thương kêu một tiếng."Mày kêu cái gì? Còn không phải đều tại mày sao?" Dì Tiền dưới khó thở thốt ra một câu.Khương Lệ Châu vừa nghe vậy không thể tin được, run rẩy hai cái mới trực tiếp khóc lên: "Mợ, cháu đã làm sai điều gì? Còn không phải đều là mợ kêu cháu làm sao?"

Sống Lại Mang Theo Không Gian: Quân Thê Đừng Xằng BậyTác giả: Niên Tiểu HoaTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBên ngoài “rầm” một tiếng cửa phòng mở ra, dọa người trong lúc ngủ mơ hoảng sợ theo bản năng trở mình, chỉ là thân thể này mới vừa hoạt động một nửa thì nhìn thấy một đống thịt rũ đến mép giường, cả người “rầm” một tiếng nện xuống đất nhìn rất rắn chắc. Người đau, đầu đau, chậm rãi mở to mắt, ánh vào mắt chính là vài bóng người vọt vào cửa. Trên người đàn ông và phụ nữ mặc hơi kỳ quái, đặc biệt là phụ nữ, cánh tay trơn bóng lộ ở bên ngoài, trong đó càng có người cắt tóc tới tai. Sở Từ lập tức nhịn không được nhíu mày, vừa định mở miệng lại cúi đầu nhìn thấy thân hình mình lúc này, tròng mắt lập tức trợn to ra. Thân hình mập chảy mỡ, một lớp chồng lên một lớp như bánh ngàn lớp này là của nàng sao? Không đúng! Nàng nhớ rõ vừa rồi nàng mơ một giấc mơ, mơ thấy một ít đồ vật xa lạ. Trong mơ có một người cô gái mập mạp mà xấu xí trình diễn một trò khôi hài, hơi buồn cười nhưng giấc mơ kia rất chân thật, giống như là ký ức…… Thân hình trước mắt này của nàng? Chẳng lẽ còn chưa có tỉnh? Nhưng… Editor: demcodonSở Từ cười khanh khách, trong mắt hiện lên vẻ châm chọc. Khi dì Tiền vừa nghe lời này trong lòng hẫng một nhịp, biết Sở Từ đây là quyết tâm không để yên cho bà, lập tức sợ hãi vội vàng nói tiếp: "Dì biết, chuyện ngày hôm qua dì làm thật sự đã sai rồi. Bây giờ dì đã nhận ra mình đã sai rồi, sau này tuyệt đối không nói bậy ở bên ngoài. Cháu cũng thấy đó, hàng xóm đều có mặt ở đây. Dì có thể nói dối được sao?""Sở Từ à, coi như dì cầu xin cháu. Dì còn ba đứa con trai phải nuôi, trong nhà còn có ba mẹ chồng. Nếu cắt giảm thu nhập, sau này cả nhà sẽ thật sự chết đói?" Dì Tiền đau khổ nói.Nếu những cô gái nhỏ bình thường nghe thấy lời này, trong lòng khó tránh khỏi sẽ hơi mềm lòng, hoặc là lương tâm bất an. Chỉ tiếc Sở Từ đã nhìn thấy nhiều bi kịch còn tồi tệ hơn chuyện này, bọn họ còn đáng thương hơn dì Tiền. Vậy sao có thể bị bà mê hoặc chứ?Huống hồ nàng tốt xấu gì cũng từng lãnh đạo ba đội quân, những gì nói qua trong đều là quân lệnh, chưa từng sửa đổi lung tung. Nếu đã đảm bảo trước mặt mọi người, nên cho dù tương lai dì Tiền muốn buông dao nhỏ sống về; cũng chỉ có thể trách chính bà đã đặt cược sai và đưa ra lựa chọn sai lầm, nên không thể trách được người khác!"Nếu trong nhà dì Tiền khó khăn như vậy, trước đó tại sao còn muốn đánh cược với tôi? Chẳng lẽ trong lòng dì chỉ nghĩ mình sẽ thắng mà không bao giờ nghĩ tới mình sẽ thua hả?" Giọng Sở Từ trở nên khinh thường.Gương mặt của dì Tiền cứng đờ."Thua chính là thua, dì tự mình chọn đi. Nếu muốn tiếp tục buôn bán thì giấy nợ này thuộc về tôi. Thừa dịp trong khoảng thời gian mừng năm mới này dì cố gắng kiếm thật nhiều tiền. Ngày mùng 5 tết giao hết 1000 đồng cho tôi. Nếu như tiếc tiền thì bây giờ cuốn gói chạy lấy người. Tương lai đường ai nấy đi, trước đó ăn tết coi như miễn." Sở Từ nói tiếp."Mày thật sự muốn ép bọn tao? Sở Từ! Tại sao mày còn trẻ lại ác độc như vậy? Nhà tao trên có già dưới có trẻ, mày không sợ làm chúng ta chết đói sẽ gặp sét đánh sao?" Dì Tiền nhanh chóng xé rách da mặt, rống lớn nói.Liên quan đến tiền và lợi ích, bà cũng bất chấp nhiều người như vậy. 1000 đồng đó, bản thân hôm nay bận rộn cả ngày thu nhập cũng chỉ chưa đến 700, trong đó còn bao gồm chi phí!Cả ngày nay, bà không thể đếm được số đĩa mình đã làm vỡ. Trên tay cũng bị phỏng rất nhiều, còn có mấy lần cãi nhau với khách hàng. Quả thật giống như bước ra từ địa ngục, đôi chân đã sắp không phải của mình, thật vất vả mới có thể thu vào một chút tiền lại phải tặng cho người khác.Vô luận nghĩ như thế nào, bà chính là không cam lòng. Tiền mồ hôi nước mắt nhà mình tặng cho người khác, vậy không phải moi trái tim của mình sao?Ánh mắt của Sở Từ lạnh lùng, hơi không kiên nhẫn nói: "Dì cảm thấy là tôi đang ép dì thì dì có thể làm gì? Chọn một trong hai, còn phải làm phiền dì quyết định nhanh một chút. Dù sao mọi người còn chuẩn bị trở về nghỉ ngơi nữa!"Dì Tiền cắn chặt răng, mặt tái xanh. Bà mới 4-50 tuổi, trên mặt đã có rất nhiều nếp nhăn. Bây giờ bị Sở Từ chọc giận, cả gương mặt đều cứng ngắc, đôi mắt đờ đỡn, tay chân tái xanh. May mà vẫn còn thở hổn hển, bằng không còn tưởng rằng người này cũng bị tức chết.Người chồng ít nói đứng bên cạnh bà không ngừng hút thuốc còn nhả khói, hoàn toàn là dáng vẻ uất ức. Mặc dù nhìn đáng thương, nhưng lúc dì Tiền đưa ra ý kiến xấu cũng không thấy ông ngăn cản vợ. Vợ chồng một lòng, tâm tư của dì Tiền có thể xấu đến như vậy hoàn toàn cũng chính là người đàn ông này dung túng ra, bản tính của hai người cũng không khác nhau là mấy."Mợ..." Khương Lệ Châu đáng thương kêu một tiếng."Mày kêu cái gì? Còn không phải đều tại mày sao?" Dì Tiền dưới khó thở thốt ra một câu.Khương Lệ Châu vừa nghe vậy không thể tin được, run rẩy hai cái mới trực tiếp khóc lên: "Mợ, cháu đã làm sai điều gì? Còn không phải đều là mợ kêu cháu làm sao?"

Chương 359: Chọn Một Trong Hai