Đích tỷ Cố Kiều hôm nay xuất giá. Đó chính là tướng công của ta - Thẩm Triệt. Ta ngồi ngay ngắn trên cao đường, cũng tỏ ra vài phần phong thái của đương gia chủ mẫu. Không ai có thể tưởng tượng rằng, ta từng là thứ nữ lớn lên ở thôn trang. Nhìn đích tỷ ngày xưa từng bước từng bước được dắt từ cửa chính vào. Đích tỷ là nữ nhi duy nhất của Thừa tướng tiền triều. Thân phận cao quý, dung mạo, tài học đều đứng đầu trong số các quý nữ ở kinh thành. Hiện giờ nàng khoác lên mình bộ hỉ phục đỏ rực, dáng người lả lướt tinh tế. Dẫu cho năm năm qua thiên hạ biến đổi, nàng vẫn giữ được dáng vẻ dịu dàng của một nữ nhân. Có thể thấy nàng đã được bảo vệ rất tốt. Còn ta, người muội muội này, trông so với tỷ tỷ lại còn già hơn vài tuổi. Ta nhớ lại sáng nay, khi nha hoàn Như Ý chải tóc cho ta tiếc nuối nói: “Phu nhân chỉ mới hai mươi mốt tuổi, mà tóc đã bạc đi rồi.” Bà mối dẫn tân nương tử bước qua yên ngựa cùng chậu than. Mọi người xung quanh đều đi theo xem náo nhiệt. Ta lại chợt nhớ về năm năm trước…
Chương 8
Tang Từ - 余音Tác giả: 余音Truyện Cổ Đại, Truyện Ngôn TìnhĐích tỷ Cố Kiều hôm nay xuất giá. Đó chính là tướng công của ta - Thẩm Triệt. Ta ngồi ngay ngắn trên cao đường, cũng tỏ ra vài phần phong thái của đương gia chủ mẫu. Không ai có thể tưởng tượng rằng, ta từng là thứ nữ lớn lên ở thôn trang. Nhìn đích tỷ ngày xưa từng bước từng bước được dắt từ cửa chính vào. Đích tỷ là nữ nhi duy nhất của Thừa tướng tiền triều. Thân phận cao quý, dung mạo, tài học đều đứng đầu trong số các quý nữ ở kinh thành. Hiện giờ nàng khoác lên mình bộ hỉ phục đỏ rực, dáng người lả lướt tinh tế. Dẫu cho năm năm qua thiên hạ biến đổi, nàng vẫn giữ được dáng vẻ dịu dàng của một nữ nhân. Có thể thấy nàng đã được bảo vệ rất tốt. Còn ta, người muội muội này, trông so với tỷ tỷ lại còn già hơn vài tuổi. Ta nhớ lại sáng nay, khi nha hoàn Như Ý chải tóc cho ta tiếc nuối nói: “Phu nhân chỉ mới hai mươi mốt tuổi, mà tóc đã bạc đi rồi.” Bà mối dẫn tân nương tử bước qua yên ngựa cùng chậu than. Mọi người xung quanh đều đi theo xem náo nhiệt. Ta lại chợt nhớ về năm năm trước… Sau khi rời khỏi Thẩm phủ, Thẩm Triệt không hề đến tìm ta, nhưng ta lại thường xuyên nghe thấy tin tức về hắn.Nghe nói hắn cùng đích tỷ cưỡi ngựa dạo phố, chèo thuyền trên hồ, đôi trai tài gái sắc, xứng đôi vừa lứa.Nghe nói hắn cử người từ phía Nam mang về những trái vải tươi nhất, chỉ để đổi lấy nụ cười của mỹ nhân.Vì đích tỷ sợ bóng tối, hắn còn dùng những viên minh châu lớn khảm đầy trong phòng nàng.Ngay cả câu chuyện thanh mai trúc mã đính hôn từ nhỏ của họ cũng được người ta khơi lại.Còn việc ta rời đi, không một ai nhắc đến, cũng chẳng ai quan tâm.Nhưng ta cũng không để tâm lắm.Dù sao thì giờ đây ta có tiền có thời gian.Còn có thể chiếm một vị trí trong danh sách phú bà ở kinh thành.Tạ Từ thường xuyên đến thăm ta, lấy đủ mọi lý do.Nói là đến xin chén nước uống.Nói là tiện đường ghé thăm ta.Nói là mua nhiều rượu đào quá, tìm không ra người uống cùng.Nhưng rõ ràng hắn vẫn luôn mang theo túi nước bên hông.Rõ ràng nhà hắn ở phía Nam, còn ta sống ở phía Bắc.Rõ ràng hắn vừa uống rượu đã đỏ mặt.Hắn lấy cớ thật vụng về.Nhưng ta vẫn kiên nhẫn mời hắn vào.Sau chuyện hoan ái, một số thứ đã trở nên khác biệt.Không có Thẩm Triệt, ta và Tạ Từ ở chung cũng khá thoải mái.Nhưng sau vài ngày nhàn rỗi, ta lại không thể ngồi yên.Vì thế ta bắt đầu đi kiểm tra sổ sách của các cửa hàng.
Sau khi rời khỏi Thẩm phủ, Thẩm Triệt không hề đến tìm ta, nhưng ta lại thường xuyên nghe thấy tin tức về hắn.
Nghe nói hắn cùng đích tỷ cưỡi ngựa dạo phố, chèo thuyền trên hồ, đôi trai tài gái sắc, xứng đôi vừa lứa.
Nghe nói hắn cử người từ phía Nam mang về những trái vải tươi nhất, chỉ để đổi lấy nụ cười của mỹ nhân.
Vì đích tỷ sợ bóng tối, hắn còn dùng những viên minh châu lớn khảm đầy trong phòng nàng.
Ngay cả câu chuyện thanh mai trúc mã đính hôn từ nhỏ của họ cũng được người ta khơi lại.
Còn việc ta rời đi, không một ai nhắc đến, cũng chẳng ai quan tâm.
Nhưng ta cũng không để tâm lắm.
Dù sao thì giờ đây ta có tiền có thời gian.
Còn có thể chiếm một vị trí trong danh sách phú bà ở kinh thành.
Tạ Từ thường xuyên đến thăm ta, lấy đủ mọi lý do.
Nói là đến xin chén nước uống.
Nói là tiện đường ghé thăm ta.
Nói là mua nhiều rượu đào quá, tìm không ra người uống cùng.
Nhưng rõ ràng hắn vẫn luôn mang theo túi nước bên hông.
Rõ ràng nhà hắn ở phía Nam, còn ta sống ở phía Bắc.
Rõ ràng hắn vừa uống rượu đã đỏ mặt.
Hắn lấy cớ thật vụng về.
Nhưng ta vẫn kiên nhẫn mời hắn vào.
Sau chuyện hoan ái, một số thứ đã trở nên khác biệt.
Không có Thẩm Triệt, ta và Tạ Từ ở chung cũng khá thoải mái.
Nhưng sau vài ngày nhàn rỗi, ta lại không thể ngồi yên.
Vì thế ta bắt đầu đi kiểm tra sổ sách của các cửa hàng.
Tang Từ - 余音Tác giả: 余音Truyện Cổ Đại, Truyện Ngôn TìnhĐích tỷ Cố Kiều hôm nay xuất giá. Đó chính là tướng công của ta - Thẩm Triệt. Ta ngồi ngay ngắn trên cao đường, cũng tỏ ra vài phần phong thái của đương gia chủ mẫu. Không ai có thể tưởng tượng rằng, ta từng là thứ nữ lớn lên ở thôn trang. Nhìn đích tỷ ngày xưa từng bước từng bước được dắt từ cửa chính vào. Đích tỷ là nữ nhi duy nhất của Thừa tướng tiền triều. Thân phận cao quý, dung mạo, tài học đều đứng đầu trong số các quý nữ ở kinh thành. Hiện giờ nàng khoác lên mình bộ hỉ phục đỏ rực, dáng người lả lướt tinh tế. Dẫu cho năm năm qua thiên hạ biến đổi, nàng vẫn giữ được dáng vẻ dịu dàng của một nữ nhân. Có thể thấy nàng đã được bảo vệ rất tốt. Còn ta, người muội muội này, trông so với tỷ tỷ lại còn già hơn vài tuổi. Ta nhớ lại sáng nay, khi nha hoàn Như Ý chải tóc cho ta tiếc nuối nói: “Phu nhân chỉ mới hai mươi mốt tuổi, mà tóc đã bạc đi rồi.” Bà mối dẫn tân nương tử bước qua yên ngựa cùng chậu than. Mọi người xung quanh đều đi theo xem náo nhiệt. Ta lại chợt nhớ về năm năm trước… Sau khi rời khỏi Thẩm phủ, Thẩm Triệt không hề đến tìm ta, nhưng ta lại thường xuyên nghe thấy tin tức về hắn.Nghe nói hắn cùng đích tỷ cưỡi ngựa dạo phố, chèo thuyền trên hồ, đôi trai tài gái sắc, xứng đôi vừa lứa.Nghe nói hắn cử người từ phía Nam mang về những trái vải tươi nhất, chỉ để đổi lấy nụ cười của mỹ nhân.Vì đích tỷ sợ bóng tối, hắn còn dùng những viên minh châu lớn khảm đầy trong phòng nàng.Ngay cả câu chuyện thanh mai trúc mã đính hôn từ nhỏ của họ cũng được người ta khơi lại.Còn việc ta rời đi, không một ai nhắc đến, cũng chẳng ai quan tâm.Nhưng ta cũng không để tâm lắm.Dù sao thì giờ đây ta có tiền có thời gian.Còn có thể chiếm một vị trí trong danh sách phú bà ở kinh thành.Tạ Từ thường xuyên đến thăm ta, lấy đủ mọi lý do.Nói là đến xin chén nước uống.Nói là tiện đường ghé thăm ta.Nói là mua nhiều rượu đào quá, tìm không ra người uống cùng.Nhưng rõ ràng hắn vẫn luôn mang theo túi nước bên hông.Rõ ràng nhà hắn ở phía Nam, còn ta sống ở phía Bắc.Rõ ràng hắn vừa uống rượu đã đỏ mặt.Hắn lấy cớ thật vụng về.Nhưng ta vẫn kiên nhẫn mời hắn vào.Sau chuyện hoan ái, một số thứ đã trở nên khác biệt.Không có Thẩm Triệt, ta và Tạ Từ ở chung cũng khá thoải mái.Nhưng sau vài ngày nhàn rỗi, ta lại không thể ngồi yên.Vì thế ta bắt đầu đi kiểm tra sổ sách của các cửa hàng.