Kết hôn thương mại với Quý Kỳ An được hai năm, tôi bắt đầu ngửi thấy mùi nước hoa phụ nữ lạ trên người anh. Tôi tỉnh táo đề nghị ly hôn, quay đầu lại nghe thấy anh đang khóc lóc thảm thiết với một người nào đó: "Anh Hành Tri, chiêu này anh dạy em không hiệu quả gì cả! Cô ấy hoàn toàn không ghen tí nào! Cô ấy còn đòi ly hôn với em rồi phải làm sao bây giờ hu hu hu!" Tôi nhìn người đàn ông đứng đối diện Quý Kỳ An - người yêu cũ của mình, rơi vào trầm tư... 1 Kim đồng hồ chỉ 0 giờ, Quý Kỳ An mới về nhà. Trên người vẫn mang theo mùi nước hoa giống như mấy hôm trước. Mùi hương quả mọng thanh mát, chua ngọt, chắc chắn không phải nước hoa nam. Tôi do dự vài giây, rời mắt khỏi laptop, hỏi anh: "Hôm nay anh bận lắm à? Sao giờ này mới về?" Mắt Quý Kỳ An sáng lên, loay hoay từ đầu kia sofa bò lại gần tôi. Vừa định ôm tôi thì đột nhiên như nhớ ra điều gì, anh ngồi nghiêm chỉnh lại, giọng điệu trở nên lạnh nhạt: "Ừm, đi tiếp khách." Tôi không hỏi thêm gì nữa, gật đầu tiếp tục làm việc. Trong phòng…
Chương 12
Anh Chồng Tổng Tài Ngây Thơ Của TôiTác giả: Bất Cật Thông Khương ToánTruyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngKết hôn thương mại với Quý Kỳ An được hai năm, tôi bắt đầu ngửi thấy mùi nước hoa phụ nữ lạ trên người anh. Tôi tỉnh táo đề nghị ly hôn, quay đầu lại nghe thấy anh đang khóc lóc thảm thiết với một người nào đó: "Anh Hành Tri, chiêu này anh dạy em không hiệu quả gì cả! Cô ấy hoàn toàn không ghen tí nào! Cô ấy còn đòi ly hôn với em rồi phải làm sao bây giờ hu hu hu!" Tôi nhìn người đàn ông đứng đối diện Quý Kỳ An - người yêu cũ của mình, rơi vào trầm tư... 1 Kim đồng hồ chỉ 0 giờ, Quý Kỳ An mới về nhà. Trên người vẫn mang theo mùi nước hoa giống như mấy hôm trước. Mùi hương quả mọng thanh mát, chua ngọt, chắc chắn không phải nước hoa nam. Tôi do dự vài giây, rời mắt khỏi laptop, hỏi anh: "Hôm nay anh bận lắm à? Sao giờ này mới về?" Mắt Quý Kỳ An sáng lên, loay hoay từ đầu kia sofa bò lại gần tôi. Vừa định ôm tôi thì đột nhiên như nhớ ra điều gì, anh ngồi nghiêm chỉnh lại, giọng điệu trở nên lạnh nhạt: "Ừm, đi tiếp khách." Tôi không hỏi thêm gì nữa, gật đầu tiếp tục làm việc. Trong phòng… Sự hợp tác giữa chúng tôi và Quý thị rất thành công.Quý thị đã cho ra mắt bộ sưu tập trang sức mới "Chân Ái" nhân dịp Thất Tịch, chúng tôi cũng tung ra dòng nước hoa cùng bộ sưu tập.Ngay khi vừa ra mắt đã nhận được sự hoan nghênh rộng rãi.Tại bữa tiệc mừng công, các nhà thiết kế cứ như đã hẹn trước, lần lượt đến mời rượu Quý Kỳ An.Sau vài vòng, anh đã say mèm ngồi phịch xuống ghế, tay vẫn không yên mà véo véo góc áo tôi, rồi lại sờ sờ hoa văn trên tay áo tôi.Mọi người trên bàn đều nhìn mũi nhìn tim, không hẹn mà cùng bật cười.Tiếp theo là cả hội trường ồn ào, nói rằng đã no rồi, không thể ăn thêm gì nữa.Ban đầu chủ đề vẫn ổn, không biết sao lại chuyển sang hò hét "hôn một cái".Tệ hơn nữa là, Quý Kỳ An không những không ngăn cản, mà còn dựa vào vai tôi, ngẩng đầu lên với ánh mắt mong đợi.Tôi thật sự không còn cách nào khác, đành phải đứng dậy cầm ly rượu lên kính mọi người một cái để chuyển chủ đề.Vừa mới giơ tay lên, một cánh tay đã chắn trước mặt tôi.Là Tạ Hành Tri đến muộn.Anh ta mặt mày sa sầm, không nói một lời mà cầm lấy ly rượu của tôi, uống cạn cả ly rượu vang đỏ.Cả hội trường im lặng trong giây lát.Cuối cùng vẫn có người lên tiếng xoa dịu: "Tạ tổng thật là lịch lãm~"Khi ngồi xuống lại, bên trái là Quý Kỳ An, bên phải là Tạ Hành Tri, bầu không khí bỗng trở nên ngột ngạt.Tôi như ngồi trên đống lửa, lấy cớ đi vệ sinh để chuồn êm.Khi ra khỏi nhà vệ sinh, Tạ Hành Tri đang dựa vào hành lang hút thuốc."Anh nhớ em trước đây không uống rượu."Khi tôi đi ngang qua, Tạ Hành Tri đột nhiên lên tiếng.Cổ tay tôi đồng thời bị nắm lấy.
Sự hợp tác giữa chúng tôi và Quý thị rất thành công.
Quý thị đã cho ra mắt bộ sưu tập trang sức mới "Chân Ái" nhân dịp Thất Tịch, chúng tôi cũng tung ra dòng nước hoa cùng bộ sưu tập.
Ngay khi vừa ra mắt đã nhận được sự hoan nghênh rộng rãi.
Tại bữa tiệc mừng công, các nhà thiết kế cứ như đã hẹn trước, lần lượt đến mời rượu Quý Kỳ An.
Sau vài vòng, anh đã say mèm ngồi phịch xuống ghế, tay vẫn không yên mà véo véo góc áo tôi, rồi lại sờ sờ hoa văn trên tay áo tôi.
Mọi người trên bàn đều nhìn mũi nhìn tim, không hẹn mà cùng bật cười.
Tiếp theo là cả hội trường ồn ào, nói rằng đã no rồi, không thể ăn thêm gì nữa.
Ban đầu chủ đề vẫn ổn, không biết sao lại chuyển sang hò hét "hôn một cái".
Tệ hơn nữa là, Quý Kỳ An không những không ngăn cản, mà còn dựa vào vai tôi, ngẩng đầu lên với ánh mắt mong đợi.
Tôi thật sự không còn cách nào khác, đành phải đứng dậy cầm ly rượu lên kính mọi người một cái để chuyển chủ đề.
Vừa mới giơ tay lên, một cánh tay đã chắn trước mặt tôi.
Là Tạ Hành Tri đến muộn.
Anh ta mặt mày sa sầm, không nói một lời mà cầm lấy ly rượu của tôi, uống cạn cả ly rượu vang đỏ.
Cả hội trường im lặng trong giây lát.
Cuối cùng vẫn có người lên tiếng xoa dịu: "Tạ tổng thật là lịch lãm~"
Khi ngồi xuống lại, bên trái là Quý Kỳ An, bên phải là Tạ Hành Tri, bầu không khí bỗng trở nên ngột ngạt.
Tôi như ngồi trên đống lửa, lấy cớ đi vệ sinh để chuồn êm.
Khi ra khỏi nhà vệ sinh, Tạ Hành Tri đang dựa vào hành lang hút thuốc.
"Anh nhớ em trước đây không uống rượu."
Khi tôi đi ngang qua, Tạ Hành Tri đột nhiên lên tiếng.
Cổ tay tôi đồng thời bị nắm lấy.
Anh Chồng Tổng Tài Ngây Thơ Của TôiTác giả: Bất Cật Thông Khương ToánTruyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngKết hôn thương mại với Quý Kỳ An được hai năm, tôi bắt đầu ngửi thấy mùi nước hoa phụ nữ lạ trên người anh. Tôi tỉnh táo đề nghị ly hôn, quay đầu lại nghe thấy anh đang khóc lóc thảm thiết với một người nào đó: "Anh Hành Tri, chiêu này anh dạy em không hiệu quả gì cả! Cô ấy hoàn toàn không ghen tí nào! Cô ấy còn đòi ly hôn với em rồi phải làm sao bây giờ hu hu hu!" Tôi nhìn người đàn ông đứng đối diện Quý Kỳ An - người yêu cũ của mình, rơi vào trầm tư... 1 Kim đồng hồ chỉ 0 giờ, Quý Kỳ An mới về nhà. Trên người vẫn mang theo mùi nước hoa giống như mấy hôm trước. Mùi hương quả mọng thanh mát, chua ngọt, chắc chắn không phải nước hoa nam. Tôi do dự vài giây, rời mắt khỏi laptop, hỏi anh: "Hôm nay anh bận lắm à? Sao giờ này mới về?" Mắt Quý Kỳ An sáng lên, loay hoay từ đầu kia sofa bò lại gần tôi. Vừa định ôm tôi thì đột nhiên như nhớ ra điều gì, anh ngồi nghiêm chỉnh lại, giọng điệu trở nên lạnh nhạt: "Ừm, đi tiếp khách." Tôi không hỏi thêm gì nữa, gật đầu tiếp tục làm việc. Trong phòng… Sự hợp tác giữa chúng tôi và Quý thị rất thành công.Quý thị đã cho ra mắt bộ sưu tập trang sức mới "Chân Ái" nhân dịp Thất Tịch, chúng tôi cũng tung ra dòng nước hoa cùng bộ sưu tập.Ngay khi vừa ra mắt đã nhận được sự hoan nghênh rộng rãi.Tại bữa tiệc mừng công, các nhà thiết kế cứ như đã hẹn trước, lần lượt đến mời rượu Quý Kỳ An.Sau vài vòng, anh đã say mèm ngồi phịch xuống ghế, tay vẫn không yên mà véo véo góc áo tôi, rồi lại sờ sờ hoa văn trên tay áo tôi.Mọi người trên bàn đều nhìn mũi nhìn tim, không hẹn mà cùng bật cười.Tiếp theo là cả hội trường ồn ào, nói rằng đã no rồi, không thể ăn thêm gì nữa.Ban đầu chủ đề vẫn ổn, không biết sao lại chuyển sang hò hét "hôn một cái".Tệ hơn nữa là, Quý Kỳ An không những không ngăn cản, mà còn dựa vào vai tôi, ngẩng đầu lên với ánh mắt mong đợi.Tôi thật sự không còn cách nào khác, đành phải đứng dậy cầm ly rượu lên kính mọi người một cái để chuyển chủ đề.Vừa mới giơ tay lên, một cánh tay đã chắn trước mặt tôi.Là Tạ Hành Tri đến muộn.Anh ta mặt mày sa sầm, không nói một lời mà cầm lấy ly rượu của tôi, uống cạn cả ly rượu vang đỏ.Cả hội trường im lặng trong giây lát.Cuối cùng vẫn có người lên tiếng xoa dịu: "Tạ tổng thật là lịch lãm~"Khi ngồi xuống lại, bên trái là Quý Kỳ An, bên phải là Tạ Hành Tri, bầu không khí bỗng trở nên ngột ngạt.Tôi như ngồi trên đống lửa, lấy cớ đi vệ sinh để chuồn êm.Khi ra khỏi nhà vệ sinh, Tạ Hành Tri đang dựa vào hành lang hút thuốc."Anh nhớ em trước đây không uống rượu."Khi tôi đi ngang qua, Tạ Hành Tri đột nhiên lên tiếng.Cổ tay tôi đồng thời bị nắm lấy.