Ta đầu thai vào năm thứ mười hai. Việc đầu tiên sau khi rời khỏi Tạ phủ là đến vùng ngoại ô hoang vắng thăm mộ kiếp trước của ta. Ngôi mộ đơn độc, ngày Thanh Minh lạnh lẽo như giữa đông, cỏ dại mọc cao ba thước. Ta thêm một nắm đất mới, tự nhủ: "A Lan, đừng ngoảnh đầu lại, hãy bước tiếp." 1 Lúc qua cầu Nại Hà, ta không uống canh Mạnh Bà. Mang theo ký ức kiếp trước cùng đi đầu thai, kiếp này ta là một nha hoàn tam đẳng trong Tạ phủ, không được phép đến gần chủ tử. Mà kẻ thù của ta kiếp trước, chính là Hầu gia phu nhân trong phủ. Bọn họ dẫm lên xương cốt ta để leo lên đài cao, giàu sang phú quý, ân ái hòa thuận, là thần tiên quyến lữ nổi danh kinh thành. Ta mất một ngày trời để tìm được phần mộ kiếp trước. Không được tu sửa, đổ nát bất kham. Cơn mưa lớn đêm qua đã xói mòn đất, để lộ ra một góc chiếu cói mục nát. Đường đường là Trạng nguyên phu nhân, Tam phẩm Thục nhân, chết đi vậy mà ngay cả quan tài tử tế cũng không có. Huống hồ là bia mộ. Chỉ có một tấm bảng gỗ đã mục nát, trên đó y…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...