*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Ngọc Đào cảm thấy cuộc sống của mình thật quá trắc trở, vốn dĩ cô định xuống núi đi tìm hội chị em bạn dì để nói chuyện tu tiên, nhưng ai biết nửa đường lại bị một đám đạo sĩ thình lình xuất hiện rồi bao vây, không ngoài dự đoán, cô bị đám đạo sĩ đó đánh cho rơi xuống vách núi, xém chút nữa đã đi đời nhà ma. Trong lúc hôn mê, Ngọc Đào cảm giác được có một đôi tay không ngừng ấn ở trên ngực mình, cô cố gắng trợn to mắt, không biết qua bao lâu, cô nhìn thấy được khuôn mặt của một người đàn ông trong tầm mắt của mình. Chỉ thấy đối phương có một gương mặt rất điển trai, sóng mũi cao thẳng một đường, môi mỏng cực kì đẹp, quanh người còn có khí chất trưởng thành, cao quý, nhìn sơ cả người vừa hiền lành lại cấm dục, đặc biệt là khớp xương của đôi tay đang ấn ở trên ngực cô, làm cho người ta khó tránh khỏi có chút mơ màng. Không chờ cô thu hồi ý thức, người phụ nữ ở bên…
Chương 125
Thập Niên 70 Nữ Phụ Được Nuông Chiều Hằng NgàyTác giả: Hạ Vãn CaTruyện Điền Văn, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên Không *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Ngọc Đào cảm thấy cuộc sống của mình thật quá trắc trở, vốn dĩ cô định xuống núi đi tìm hội chị em bạn dì để nói chuyện tu tiên, nhưng ai biết nửa đường lại bị một đám đạo sĩ thình lình xuất hiện rồi bao vây, không ngoài dự đoán, cô bị đám đạo sĩ đó đánh cho rơi xuống vách núi, xém chút nữa đã đi đời nhà ma. Trong lúc hôn mê, Ngọc Đào cảm giác được có một đôi tay không ngừng ấn ở trên ngực mình, cô cố gắng trợn to mắt, không biết qua bao lâu, cô nhìn thấy được khuôn mặt của một người đàn ông trong tầm mắt của mình. Chỉ thấy đối phương có một gương mặt rất điển trai, sóng mũi cao thẳng một đường, môi mỏng cực kì đẹp, quanh người còn có khí chất trưởng thành, cao quý, nhìn sơ cả người vừa hiền lành lại cấm dục, đặc biệt là khớp xương của đôi tay đang ấn ở trên ngực cô, làm cho người ta khó tránh khỏi có chút mơ màng. Không chờ cô thu hồi ý thức, người phụ nữ ở bên… Làm xong thủ tục nhận chức, Lục Vân Dương không vội vàng trở về xã, trực tiếp dẫn cô đến một nhà nhỏ cách nhà máy không xa.Sân không tính là lớn, nhưng phòng ốc đều là một tòa nhà hai tâng, bên trong có không ít hộ gia đình, người đàn ông dẫn theo cô đi vào trong một tòa nhà cuối cùng rồi tiến vào mở cửa phòng một hộ."Làm thế nào mà anh lại có chìa khóa vậy?" Ngọc Đào kinh ngạc, vốn cô còn tưởng rằng người đàn ông này đưa mình đến thăm hỏi bạn bè nào!Nhìn ánh mắt nghi hoặc của cô gái, Lục Vân Dương cười cười: "Căn nhà này là anh mua nửa năm trước, vốn định cho thuê, nhưng hiện tại xem chắc không cần nữa"Ngôi nhà có ba phòng ngủ và một phòng khách, mặc dù không phải là rất lớn, nhưng bên trong mới thêm đồ nội thất, dọn dẹp rất sạch sẽ, nhìn rất tinh tết"Nhà của anh?" Ngọc Đào kinh ngạc, cô biết cho dù vào làm, nhà máy không có khả năng chia phòng cho cô nhanh như vậy, vừa rồi cô còn đang nghĩ muốn hỏi người đàn ông này nên thuê nhà ở đâu, kết quả phòng ở đã có."Đúng vậy." Lục Vân Dương nói, anh biết mình sẽ chuyển công tác, cho nên trước đó đã chuẩn bị, vốn đã sớm mua, chỉ là phòng ở không dễ mua, cho nên đến tận nửa năm trước mới mua được: "Hiện tại là nhà của chúng ta rồi."Nói xong, nhét chìa khóa trong tay vào tay cô.Chìa khóa ở trong tay, lòng bàn tay Ngọc Đào hơi lạnh, mu bàn tay là nhiệt độ của đàn ông.Cô ngẩng đầu lên, rất nhanh ôm cổ người đàn ông, con ngươi mỉm cười nhìn anh: "Bác sĩ Lục, tối nay anh có về không?" "Dù sao chúng ta cũng sắp kết hôn, không bằng...Lục Vân Dương trực tiếp che môi cô, cúi đầu, nhẹ nhàng trách cứ: "Bà nội nói đúng, hôn nhân là thần thánh, trước khi kết hôn con cái gì cũng đừng nghĩ nữa."Ánh mắt anh thâm trầm, một dáng vẻ vô cùng chính trực, Ngọc Đào hơi nhíu mày: "Vậy sau khi kết hôn thì sao? Em có thể làm bất cứ điều gì em muốn không?”Lục Vân Dương:..."Có thể"Người đàn ông này hôm đó đã trực tiếp trở về, ngày hôm sau Ngọc Đào chính thức đi làm.Bộ phận nghiên cứu và phát triển của nhà máy còn chưa tới mười người, có Ngô Lương Vũ và vợ anh ấy dẫn theo cô, tất cả mọi người đối xử với cô rất tốt, không mất một ngày, cô đã quen thuộc với mọi người.Trước đó, thỏi son và làm trắng da chính thức bước vào giai đoạn nghiên cứu và phát triển, son phấn muốn phát triển các màu sắc khác nhau để pha chế và thử nghiệm, thuốc làm trắng cũng phải tìm thử tìm các loại dược liệu thay thế chi phí thấp hơn, vì vậy Ngọc Đào rất bận rộn.Rất nhanh, ngày chuyển sang đêm kết hôn, cô xin với Ngô Lương Vũ nghỉ đến lễ kết hôn, Lục Vân Dương như đã hẹn tới đón cô về thôn Hồng Hà.Vẫn là tục lệ đáng chết kia, trước khi kết hôn các cặp đôi mới cưới cố gắng gặp nhau càng ít càng tốt, cho nên Lục Vân Dương sau khi đưa người vê đến nhà liên bị đuổi về.Đồ mà nhà họ Tô gia chuẩn bị mở tiệc chiêu đãi ngày mai đã sớm được bày ra, bên trong sân và gian nhà chính khắp nơi đều dán chữ song hỷ và chữ phúc màu đỏ, từ bên ngoài đến bên trong là một vùng đỏ rực.Trước kia phá tứ cựu, lập tứ tân*, rất nhiều tục lệ kết hôn có thể bớt được thì sẽ bớt, nhưng từ sau năm ngoái, mọi người cũng không giấu diếm nữa.* Phá tứ cựu, lập tứ tân: là khẩu hiệu hành động của trào lưu Cách mạng văn hóa.Bốn điều cần tiêu diệt này là tất cả “tư duy cũ”, tất cả "văn hóa cũ”, tất cả "thói quen", tất cả "phong tục cũ” tại Trung Quốc.Sính lễ lớn nhất của nhà họ Lục là mười hai chân và chậu sắt máy khâu,... cũng đã đưa đến nhà họ Tô vào xế chiều hôm nay, đủ cho nhà họ Tô có mặt mũi.Buổi tối sau khi ăn cơm xong, Ngọc Đào được bà nội tận tâm chỉ bảo, nhắc nhở sau này gả đến nhà họ Lục phải hiếu kính với cha mẹ chồng như thế nào, cùng chồng của mình tương thân tương ái như thế nào và một số việc khác.
Thập Niên 70 Nữ Phụ Được Nuông Chiều Hằng NgàyTác giả: Hạ Vãn CaTruyện Điền Văn, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên Không *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Ngọc Đào cảm thấy cuộc sống của mình thật quá trắc trở, vốn dĩ cô định xuống núi đi tìm hội chị em bạn dì để nói chuyện tu tiên, nhưng ai biết nửa đường lại bị một đám đạo sĩ thình lình xuất hiện rồi bao vây, không ngoài dự đoán, cô bị đám đạo sĩ đó đánh cho rơi xuống vách núi, xém chút nữa đã đi đời nhà ma. Trong lúc hôn mê, Ngọc Đào cảm giác được có một đôi tay không ngừng ấn ở trên ngực mình, cô cố gắng trợn to mắt, không biết qua bao lâu, cô nhìn thấy được khuôn mặt của một người đàn ông trong tầm mắt của mình. Chỉ thấy đối phương có một gương mặt rất điển trai, sóng mũi cao thẳng một đường, môi mỏng cực kì đẹp, quanh người còn có khí chất trưởng thành, cao quý, nhìn sơ cả người vừa hiền lành lại cấm dục, đặc biệt là khớp xương của đôi tay đang ấn ở trên ngực cô, làm cho người ta khó tránh khỏi có chút mơ màng. Không chờ cô thu hồi ý thức, người phụ nữ ở bên… Làm xong thủ tục nhận chức, Lục Vân Dương không vội vàng trở về xã, trực tiếp dẫn cô đến một nhà nhỏ cách nhà máy không xa.Sân không tính là lớn, nhưng phòng ốc đều là một tòa nhà hai tâng, bên trong có không ít hộ gia đình, người đàn ông dẫn theo cô đi vào trong một tòa nhà cuối cùng rồi tiến vào mở cửa phòng một hộ."Làm thế nào mà anh lại có chìa khóa vậy?" Ngọc Đào kinh ngạc, vốn cô còn tưởng rằng người đàn ông này đưa mình đến thăm hỏi bạn bè nào!Nhìn ánh mắt nghi hoặc của cô gái, Lục Vân Dương cười cười: "Căn nhà này là anh mua nửa năm trước, vốn định cho thuê, nhưng hiện tại xem chắc không cần nữa"Ngôi nhà có ba phòng ngủ và một phòng khách, mặc dù không phải là rất lớn, nhưng bên trong mới thêm đồ nội thất, dọn dẹp rất sạch sẽ, nhìn rất tinh tết"Nhà của anh?" Ngọc Đào kinh ngạc, cô biết cho dù vào làm, nhà máy không có khả năng chia phòng cho cô nhanh như vậy, vừa rồi cô còn đang nghĩ muốn hỏi người đàn ông này nên thuê nhà ở đâu, kết quả phòng ở đã có."Đúng vậy." Lục Vân Dương nói, anh biết mình sẽ chuyển công tác, cho nên trước đó đã chuẩn bị, vốn đã sớm mua, chỉ là phòng ở không dễ mua, cho nên đến tận nửa năm trước mới mua được: "Hiện tại là nhà của chúng ta rồi."Nói xong, nhét chìa khóa trong tay vào tay cô.Chìa khóa ở trong tay, lòng bàn tay Ngọc Đào hơi lạnh, mu bàn tay là nhiệt độ của đàn ông.Cô ngẩng đầu lên, rất nhanh ôm cổ người đàn ông, con ngươi mỉm cười nhìn anh: "Bác sĩ Lục, tối nay anh có về không?" "Dù sao chúng ta cũng sắp kết hôn, không bằng...Lục Vân Dương trực tiếp che môi cô, cúi đầu, nhẹ nhàng trách cứ: "Bà nội nói đúng, hôn nhân là thần thánh, trước khi kết hôn con cái gì cũng đừng nghĩ nữa."Ánh mắt anh thâm trầm, một dáng vẻ vô cùng chính trực, Ngọc Đào hơi nhíu mày: "Vậy sau khi kết hôn thì sao? Em có thể làm bất cứ điều gì em muốn không?”Lục Vân Dương:..."Có thể"Người đàn ông này hôm đó đã trực tiếp trở về, ngày hôm sau Ngọc Đào chính thức đi làm.Bộ phận nghiên cứu và phát triển của nhà máy còn chưa tới mười người, có Ngô Lương Vũ và vợ anh ấy dẫn theo cô, tất cả mọi người đối xử với cô rất tốt, không mất một ngày, cô đã quen thuộc với mọi người.Trước đó, thỏi son và làm trắng da chính thức bước vào giai đoạn nghiên cứu và phát triển, son phấn muốn phát triển các màu sắc khác nhau để pha chế và thử nghiệm, thuốc làm trắng cũng phải tìm thử tìm các loại dược liệu thay thế chi phí thấp hơn, vì vậy Ngọc Đào rất bận rộn.Rất nhanh, ngày chuyển sang đêm kết hôn, cô xin với Ngô Lương Vũ nghỉ đến lễ kết hôn, Lục Vân Dương như đã hẹn tới đón cô về thôn Hồng Hà.Vẫn là tục lệ đáng chết kia, trước khi kết hôn các cặp đôi mới cưới cố gắng gặp nhau càng ít càng tốt, cho nên Lục Vân Dương sau khi đưa người vê đến nhà liên bị đuổi về.Đồ mà nhà họ Tô gia chuẩn bị mở tiệc chiêu đãi ngày mai đã sớm được bày ra, bên trong sân và gian nhà chính khắp nơi đều dán chữ song hỷ và chữ phúc màu đỏ, từ bên ngoài đến bên trong là một vùng đỏ rực.Trước kia phá tứ cựu, lập tứ tân*, rất nhiều tục lệ kết hôn có thể bớt được thì sẽ bớt, nhưng từ sau năm ngoái, mọi người cũng không giấu diếm nữa.* Phá tứ cựu, lập tứ tân: là khẩu hiệu hành động của trào lưu Cách mạng văn hóa.Bốn điều cần tiêu diệt này là tất cả “tư duy cũ”, tất cả "văn hóa cũ”, tất cả "thói quen", tất cả "phong tục cũ” tại Trung Quốc.Sính lễ lớn nhất của nhà họ Lục là mười hai chân và chậu sắt máy khâu,... cũng đã đưa đến nhà họ Tô vào xế chiều hôm nay, đủ cho nhà họ Tô có mặt mũi.Buổi tối sau khi ăn cơm xong, Ngọc Đào được bà nội tận tâm chỉ bảo, nhắc nhở sau này gả đến nhà họ Lục phải hiếu kính với cha mẹ chồng như thế nào, cùng chồng của mình tương thân tương ái như thế nào và một số việc khác.
Thập Niên 70 Nữ Phụ Được Nuông Chiều Hằng NgàyTác giả: Hạ Vãn CaTruyện Điền Văn, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên Không *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Ngọc Đào cảm thấy cuộc sống của mình thật quá trắc trở, vốn dĩ cô định xuống núi đi tìm hội chị em bạn dì để nói chuyện tu tiên, nhưng ai biết nửa đường lại bị một đám đạo sĩ thình lình xuất hiện rồi bao vây, không ngoài dự đoán, cô bị đám đạo sĩ đó đánh cho rơi xuống vách núi, xém chút nữa đã đi đời nhà ma. Trong lúc hôn mê, Ngọc Đào cảm giác được có một đôi tay không ngừng ấn ở trên ngực mình, cô cố gắng trợn to mắt, không biết qua bao lâu, cô nhìn thấy được khuôn mặt của một người đàn ông trong tầm mắt của mình. Chỉ thấy đối phương có một gương mặt rất điển trai, sóng mũi cao thẳng một đường, môi mỏng cực kì đẹp, quanh người còn có khí chất trưởng thành, cao quý, nhìn sơ cả người vừa hiền lành lại cấm dục, đặc biệt là khớp xương của đôi tay đang ấn ở trên ngực cô, làm cho người ta khó tránh khỏi có chút mơ màng. Không chờ cô thu hồi ý thức, người phụ nữ ở bên… Làm xong thủ tục nhận chức, Lục Vân Dương không vội vàng trở về xã, trực tiếp dẫn cô đến một nhà nhỏ cách nhà máy không xa.Sân không tính là lớn, nhưng phòng ốc đều là một tòa nhà hai tâng, bên trong có không ít hộ gia đình, người đàn ông dẫn theo cô đi vào trong một tòa nhà cuối cùng rồi tiến vào mở cửa phòng một hộ."Làm thế nào mà anh lại có chìa khóa vậy?" Ngọc Đào kinh ngạc, vốn cô còn tưởng rằng người đàn ông này đưa mình đến thăm hỏi bạn bè nào!Nhìn ánh mắt nghi hoặc của cô gái, Lục Vân Dương cười cười: "Căn nhà này là anh mua nửa năm trước, vốn định cho thuê, nhưng hiện tại xem chắc không cần nữa"Ngôi nhà có ba phòng ngủ và một phòng khách, mặc dù không phải là rất lớn, nhưng bên trong mới thêm đồ nội thất, dọn dẹp rất sạch sẽ, nhìn rất tinh tết"Nhà của anh?" Ngọc Đào kinh ngạc, cô biết cho dù vào làm, nhà máy không có khả năng chia phòng cho cô nhanh như vậy, vừa rồi cô còn đang nghĩ muốn hỏi người đàn ông này nên thuê nhà ở đâu, kết quả phòng ở đã có."Đúng vậy." Lục Vân Dương nói, anh biết mình sẽ chuyển công tác, cho nên trước đó đã chuẩn bị, vốn đã sớm mua, chỉ là phòng ở không dễ mua, cho nên đến tận nửa năm trước mới mua được: "Hiện tại là nhà của chúng ta rồi."Nói xong, nhét chìa khóa trong tay vào tay cô.Chìa khóa ở trong tay, lòng bàn tay Ngọc Đào hơi lạnh, mu bàn tay là nhiệt độ của đàn ông.Cô ngẩng đầu lên, rất nhanh ôm cổ người đàn ông, con ngươi mỉm cười nhìn anh: "Bác sĩ Lục, tối nay anh có về không?" "Dù sao chúng ta cũng sắp kết hôn, không bằng...Lục Vân Dương trực tiếp che môi cô, cúi đầu, nhẹ nhàng trách cứ: "Bà nội nói đúng, hôn nhân là thần thánh, trước khi kết hôn con cái gì cũng đừng nghĩ nữa."Ánh mắt anh thâm trầm, một dáng vẻ vô cùng chính trực, Ngọc Đào hơi nhíu mày: "Vậy sau khi kết hôn thì sao? Em có thể làm bất cứ điều gì em muốn không?”Lục Vân Dương:..."Có thể"Người đàn ông này hôm đó đã trực tiếp trở về, ngày hôm sau Ngọc Đào chính thức đi làm.Bộ phận nghiên cứu và phát triển của nhà máy còn chưa tới mười người, có Ngô Lương Vũ và vợ anh ấy dẫn theo cô, tất cả mọi người đối xử với cô rất tốt, không mất một ngày, cô đã quen thuộc với mọi người.Trước đó, thỏi son và làm trắng da chính thức bước vào giai đoạn nghiên cứu và phát triển, son phấn muốn phát triển các màu sắc khác nhau để pha chế và thử nghiệm, thuốc làm trắng cũng phải tìm thử tìm các loại dược liệu thay thế chi phí thấp hơn, vì vậy Ngọc Đào rất bận rộn.Rất nhanh, ngày chuyển sang đêm kết hôn, cô xin với Ngô Lương Vũ nghỉ đến lễ kết hôn, Lục Vân Dương như đã hẹn tới đón cô về thôn Hồng Hà.Vẫn là tục lệ đáng chết kia, trước khi kết hôn các cặp đôi mới cưới cố gắng gặp nhau càng ít càng tốt, cho nên Lục Vân Dương sau khi đưa người vê đến nhà liên bị đuổi về.Đồ mà nhà họ Tô gia chuẩn bị mở tiệc chiêu đãi ngày mai đã sớm được bày ra, bên trong sân và gian nhà chính khắp nơi đều dán chữ song hỷ và chữ phúc màu đỏ, từ bên ngoài đến bên trong là một vùng đỏ rực.Trước kia phá tứ cựu, lập tứ tân*, rất nhiều tục lệ kết hôn có thể bớt được thì sẽ bớt, nhưng từ sau năm ngoái, mọi người cũng không giấu diếm nữa.* Phá tứ cựu, lập tứ tân: là khẩu hiệu hành động của trào lưu Cách mạng văn hóa.Bốn điều cần tiêu diệt này là tất cả “tư duy cũ”, tất cả "văn hóa cũ”, tất cả "thói quen", tất cả "phong tục cũ” tại Trung Quốc.Sính lễ lớn nhất của nhà họ Lục là mười hai chân và chậu sắt máy khâu,... cũng đã đưa đến nhà họ Tô vào xế chiều hôm nay, đủ cho nhà họ Tô có mặt mũi.Buổi tối sau khi ăn cơm xong, Ngọc Đào được bà nội tận tâm chỉ bảo, nhắc nhở sau này gả đến nhà họ Lục phải hiếu kính với cha mẹ chồng như thế nào, cùng chồng của mình tương thân tương ái như thế nào và một số việc khác.