Vừa vào cửa, Hàn Trân đã trông thấy hai người đàn ông trần truồng đang làm tình trên chiếc ghế sô pha da ở phòng khách trong tư thế quan âm thiết tọa. Hai người hứng tình sục sôi, khao khát mãnh liệt, động tác rút cắm thọc dập như đang đánh nhau. Tiếng rên rỉ thở dốc trung tính vang vọng khắp cả căn phòng. Hôm qua là tròn một năm hai tháng kể từ ngày cô kết hôn với Chu Tư Khải, mặc dù đây không phải lần đầu tiên cô bắt gặp cảnh người chồng trên danh nghĩa này đang quan hệ với một người đàn ông khác. Nhưng dù có nhìn thấy bao nhiêu lần đi chăng nữa, lòng cô vẫn cảm thấy vô cùng khó chịu. Hàn Trân siết chặt bàn tay, xắn tay áo rồi đi vào nhà bếp. “Anh Chu, buổi trưa anh muốn ăn gì để tôi nấu” Hai người đã ly hôn theo thỏa thuận, cô không cần phải tiếp tục đóng vai dâu hiền vợ đảm nữa. Nhưng cảnh tượng trong phòng khách kia quả thực khiến cho cô vừa lúng túng vừa khó chịu. Cuộc hôn nhân bình phong hoang đường như trò đùa này là kết quả của thứ tình yêu giả dối do cô tự tưởng tượng ra,…

Chương 65: Anh giỏi quá (H)

Mắt Cá Và Châu Ngọc - Tể Tể Liệp ThủTác giả: Tể Tể Liệp ThủTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhVừa vào cửa, Hàn Trân đã trông thấy hai người đàn ông trần truồng đang làm tình trên chiếc ghế sô pha da ở phòng khách trong tư thế quan âm thiết tọa. Hai người hứng tình sục sôi, khao khát mãnh liệt, động tác rút cắm thọc dập như đang đánh nhau. Tiếng rên rỉ thở dốc trung tính vang vọng khắp cả căn phòng. Hôm qua là tròn một năm hai tháng kể từ ngày cô kết hôn với Chu Tư Khải, mặc dù đây không phải lần đầu tiên cô bắt gặp cảnh người chồng trên danh nghĩa này đang quan hệ với một người đàn ông khác. Nhưng dù có nhìn thấy bao nhiêu lần đi chăng nữa, lòng cô vẫn cảm thấy vô cùng khó chịu. Hàn Trân siết chặt bàn tay, xắn tay áo rồi đi vào nhà bếp. “Anh Chu, buổi trưa anh muốn ăn gì để tôi nấu” Hai người đã ly hôn theo thỏa thuận, cô không cần phải tiếp tục đóng vai dâu hiền vợ đảm nữa. Nhưng cảnh tượng trong phòng khách kia quả thực khiến cho cô vừa lúng túng vừa khó chịu. Cuộc hôn nhân bình phong hoang đường như trò đùa này là kết quả của thứ tình yêu giả dối do cô tự tưởng tượng ra,… Người đàn ông lột chiếc quần lót mỏng manh của cô ra, ngón tay đâm vào trong hang động, Hàn Trân có thể chất nhạy cảm, dễ ra nước, sau vài lần đâm rút d*m thủy đã thấm đẫm bàn tay anh.Nghe thấy tiếng khóa thắt lưng kim loại bật mở, hai chân cô càng thêm mềm nhũn, phần mông vặn vẹo một cách khó nhọc, “Nhưng em chê anh… em muốn tắm”.“Chê tôi à?”Bờ mông săn chắc bị vỗ một cái, đôi mắt Hàn Trân trở nên trống rỗng, miệng bật ra một tiếng rên nho nhỏ, vùng eo và hông run lên, Qúy Đình Tông cởi quần âu rồi bế cô bước vào phòng tắm.Dòng nước ấm áp giội lên cơ thể hai người, hơi nước mịt mù bao phủ khắp da thịt trắng nõn của cô, đôi môi vừa bị hôn nên mềm mại và đỏ thẫm.Quý Đình Tông nhìn mà cổ họng nóng bừng như bị lửa đốt, anh nhẫn nhịn đến mức khó chịu, thằng nhỏ dưới háng cương to phát đau.Hàn Trân đẩy anh ra, “Còn chưa tắm xong mà…”“Em sạch”Anh bất chấp tất cả áp sát từ phía sau ấn cô vào bồn rửa mặt, sau đó nâng cặp mông tròn trịa của cô lên rồi đút thằng nhỏ vào trong.Vào thời khắc hang động ẩm ướt bị xé toạc, người đàn ông rất hung bạo, cảm giác vừa trướng vừa tê, thứ đó của anh chạm lên điểm nhạy cảm của cô, Hàn Trân há miệng nhưng giọng đã mất, cả người cứ thế run lên bần bật.Bầu vú lắc lư trong không khí rồi đánh vào mặt gương, tiếng động này hoà lẫn với âm thanh “bạch bạch” phát ra từ bên dưới tạo nên một bầu không khí dâm đãng tràn ngập khắp cả căn phòng.Khi dục vọng dâng cao, Quý Đình Tông nâng một bên chân của cô lên cao rồi khàn giọng ra lệnh, “Ngẩng đầu lên”.Hàn Trân nức nở từ chối, anh nắm chặt cằm ép cô phải nhìn vào gương, trong mặt kính trong suốt, cây gậy to lớn của người đàn ông đang bị cái lỗ ướt át và chật hẹp kia nuốt chửng.Phần hông mạnh mẽ của anh áp sát lên bờ mông của cô đưa đẩy như máy đóng cọc, từng cú rồi lại từng cú tiến sâu vào trong cơ thể cô, đâm rất mạnh, cánh môi non nớt chuyển sang màu đỏ thẫm, dâm dịch bắn tung tóe khắp nơi.Tiếp đó, Quý Đình Tông dứt khoát nâng nốt chân còn lại của cô lên như đang bế em bé đi tiểu, “Ai đang làm em sướng?”Da mặt Hàn Trân đỏ bừng cả lên, toàn thân nổi da gà, cô không trả lời anh, phần đầu của cây gậy đẩy vào trong mỗi lúc một sâu, đâm vào tận cổ tử cung, cảm giác bị nong rộng một cách bạo lực này khiến cô phải ngửa cổ lên mà la hét, các ngón chân co quắp lại.Người đàn ông không bỏ cuộc, anh cắn lên bả vai cô rồi hỏi tiếp: “Tôi là ai nào?”Hàn Trân cảm thấy xấu hổ, nhưng đồng thời cũng tận hưởng cơn khoái cảm thấm sâu vào tận xương tủy này, ánh mắt mơ màng mất đi tiêu cự, “Quý Đình Tông, Đình Tông, anh nhẹ thôi, em không chịu nổi…”Hơi thở của người đàn ông mang theo hơi nước ẩm ướt, “Sướng không em?”Cơ thể và sự hung hãn của Quý Đình Tông vừa điên cuồng vừa khó quên, Hàn Trân khẽ nức nở, hơi thở cũng trở nên ngắt quãng, “Sướng, anh giỏi quá”.Cơn sóng tình ập tới như chảy trong nước, bụng dưới của cô không ngừng co giật còn âm đ*o thì siết chặt lại khiến cho tiếng gầm của Quý Đình Tông khẽ run lên, hai bên eo tê rần.Anh rút thằng nhỏ ra để kiềm chế cảm giác muốn xuất tinh, sau đó lật người Hàn Trân lại, đâm vào trong cô từ phía chính diện, da thịt của hai người áp sát, cơ thể xếp chồng lên nhau một cách chặt chẽ và hoàn hảo.Dù đã rất mệt mỏi nhưng chút lý trí vẫn còn sót lại, Hàn Trân nhỏ giọng cất tiếng, “Ngày mai em còn muốn đến nhà thờ…”“Được”. Quý Đình Tông ôm lấy eo cô tiếp tục công kích, hơi thở nặng nề của anh còn nóng bỏng hơn cả lò lửa đang cháy rực.Sắc trời ngoài cửa sổ dần sáng lên.Vào thời điểm Hàn Trân đang nửa tỉnh nửa mê thì bị tiếng chuông điện thoại đánh thức, cô mơ màng nhận cuộc gọi rồi hỏi danh tính của đối phương.Tiếng nức nở của phụ nữ ở đầu dây bên kia chợt khựng lại, “Cô là ai?”Hàn Trân giật mình, nheo mắt nhìn vào màn hình điện thoại, thấy trên đó hiển thị ba chữ cô giáo Hồ, cô không nhớ là mình có quen biết người này, còn chưa kịp phản ứng thì Quý Đình Tông nằm bên cạnh đã giơ tay lên nhận lấy điện thoại, “Của tôi”.Người đàn ông ngồi dậy dựa lưng vào đầu giường, “Có chuyện gì sao?”“Đình Tông”Vừa nghe thấy giọng nói của anh, tiếng khóc của người phụ nữ trong ống nghe càng dữ dội, nhưng người đó cụ thể đã nói những gì, dù Hàn Trân áp sát vào lồng ngực của anh cũng không nghe rõ.Cuộc gọi kéo dài mấy phút, sau khi cúp máy, Quý Đình Tông vén chăn xuống giường rồi bắt đầu mặc quần áo.Hàn Trân bật dậy, nhìn lên đồng hồ treo tường, lúc này mới là sáu giờ hơn, “Anh phải đi rồi sao?”“Bên Bắc Kinh xảy ra chuyện khẩn cấp”Cô cũng đoán được điều này, “Có nghiêm trọng không anh? Em nghe thấy người gọi điện kia khóc…”“Khó nói lắm”. Anh không giải thích gì nhiều, sau khi cài xong thắt lưng thì đi đến bên cửa sổ, gọi liên tiếp hai ba cuộc điện thoại.“Thời gian còn sớm, em ngủ thêm lát nữa đi”Quý Đình Tông vẫn giữ thái độ điềm nhiên trước sau như một, từ vẻ mặt của anh, Hàn Trân không nhìn ra được mức độ khẩn cấp của tình thế.Lúc này đâu thể ngủ thêm được nữa, cô mặc đồ ngủ lên người rồi xuống giường giúp anh sắp xếp đồ đạc, “Cho dù có mua vé máy bay nhanh nhất tới Bắc Kinh thì cũng tới trưa rồi”.Thế rồi cô chợt nghĩ lại, sự lo lắng của mình là thừa thãi, Quý Đình Tông hẳn là sẽ có cách thôi.Trước khi rời đi, người đàn ông đặt một nụ hôn lên trán cô, “Em đừng để lỡ chuyến bay buổi chiều”.Hàn Trân gật đầu, giúp anh chỉnh lại cúc áo, sau đó cánh cửa kêu cạch một tiếng rồi đóng lại, cả căn phòng bỗng chốc lặng im như tờ. 

Người đàn ông lột chiếc quần lót mỏng manh của cô ra, ngón tay đâm vào trong hang động, Hàn Trân có thể chất nhạy cảm, dễ ra nước, sau vài lần đâm rút d*m thủy đã thấm đẫm bàn tay anh.

Nghe thấy tiếng khóa thắt lưng kim loại bật mở, hai chân cô càng thêm mềm nhũn, phần mông vặn vẹo một cách khó nhọc, “Nhưng em chê anh… em muốn tắm”.

“Chê tôi à?”

Bờ mông săn chắc bị vỗ một cái, đôi mắt Hàn Trân trở nên trống rỗng, miệng bật ra một tiếng rên nho nhỏ, vùng eo và hông run lên, Qúy Đình Tông cởi quần âu rồi bế cô bước vào phòng tắm.

Dòng nước ấm áp giội lên cơ thể hai người, hơi nước mịt mù bao phủ khắp da thịt trắng nõn của cô, đôi môi vừa bị hôn nên mềm mại và đỏ thẫm.

Quý Đình Tông nhìn mà cổ họng nóng bừng như bị lửa đốt, anh nhẫn nhịn đến mức khó chịu, thằng nhỏ dưới háng cương to phát đau.

Hàn Trân đẩy anh ra, “Còn chưa tắm xong mà…”

“Em sạch”

Anh bất chấp tất cả áp sát từ phía sau ấn cô vào bồn rửa mặt, sau đó nâng cặp mông tròn trịa của cô lên rồi đút thằng nhỏ vào trong.

Vào thời khắc hang động ẩm ướt bị xé toạc, người đàn ông rất hung bạo, cảm giác vừa trướng vừa tê, thứ đó của anh chạm lên điểm nhạy cảm của cô, Hàn Trân há miệng nhưng giọng đã mất, cả người cứ thế run lên bần bật.

Bầu vú lắc lư trong không khí rồi đánh vào mặt gương, tiếng động này hoà lẫn với âm thanh “bạch bạch” phát ra từ bên dưới tạo nên một bầu không khí dâm đãng tràn ngập khắp cả căn phòng.

Khi dục vọng dâng cao, Quý Đình Tông nâng một bên chân của cô lên cao rồi khàn giọng ra lệnh, “Ngẩng đầu lên”.

Hàn Trân nức nở từ chối, anh nắm chặt cằm ép cô phải nhìn vào gương, trong mặt kính trong suốt, cây gậy to lớn của người đàn ông đang bị cái lỗ ướt át và chật hẹp kia nuốt chửng.

Phần hông mạnh mẽ của anh áp sát lên bờ mông của cô đưa đẩy như máy đóng cọc, từng cú rồi lại từng cú tiến sâu vào trong cơ thể cô, đâm rất mạnh, cánh môi non nớt chuyển sang màu đỏ thẫm, dâm dịch bắn tung tóe khắp nơi.

Tiếp đó, Quý Đình Tông dứt khoát nâng nốt chân còn lại của cô lên như đang bế em bé đi tiểu, “Ai đang làm em sướng?”

Da mặt Hàn Trân đỏ bừng cả lên, toàn thân nổi da gà, cô không trả lời anh, phần đầu của cây gậy đẩy vào trong mỗi lúc một sâu, đâm vào tận cổ tử cung, cảm giác bị nong rộng một cách bạo lực này khiến cô phải ngửa cổ lên mà la hét, các ngón chân co quắp lại.

Người đàn ông không bỏ cuộc, anh cắn lên bả vai cô rồi hỏi tiếp: “Tôi là ai nào?”

Hàn Trân cảm thấy xấu hổ, nhưng đồng thời cũng tận hưởng cơn khoái cảm thấm sâu vào tận xương tủy này, ánh mắt mơ màng mất đi tiêu cự, “Quý Đình Tông, Đình Tông, anh nhẹ thôi, em không chịu nổi…”

Hơi thở của người đàn ông mang theo hơi nước ẩm ướt, “Sướng không em?”

Cơ thể và sự hung hãn của Quý Đình Tông vừa điên cuồng vừa khó quên, Hàn Trân khẽ nức nở, hơi thở cũng trở nên ngắt quãng, “Sướng, anh giỏi quá”.

Cơn sóng tình ập tới như chảy trong nước, bụng dưới của cô không ngừng co giật còn âm đ*o thì siết chặt lại khiến cho tiếng gầm của Quý Đình Tông khẽ run lên, hai bên eo tê rần.

Anh rút thằng nhỏ ra để kiềm chế cảm giác muốn xuất tinh, sau đó lật người Hàn Trân lại, đâm vào trong cô từ phía chính diện, da thịt của hai người áp sát, cơ thể xếp chồng lên nhau một cách chặt chẽ và hoàn hảo.

Dù đã rất mệt mỏi nhưng chút lý trí vẫn còn sót lại, Hàn Trân nhỏ giọng cất tiếng, “Ngày mai em còn muốn đến nhà thờ…”

“Được”. Quý Đình Tông ôm lấy eo cô tiếp tục công kích, hơi thở nặng nề của anh còn nóng bỏng hơn cả lò lửa đang cháy rực.

Sắc trời ngoài cửa sổ dần sáng lên.

Vào thời điểm Hàn Trân đang nửa tỉnh nửa mê thì bị tiếng chuông điện thoại đánh thức, cô mơ màng nhận cuộc gọi rồi hỏi danh tính của đối phương.

Tiếng nức nở của phụ nữ ở đầu dây bên kia chợt khựng lại, “Cô là ai?”

Hàn Trân giật mình, nheo mắt nhìn vào màn hình điện thoại, thấy trên đó hiển thị ba chữ cô giáo Hồ, cô không nhớ là mình có quen biết người này, còn chưa kịp phản ứng thì Quý Đình Tông nằm bên cạnh đã giơ tay lên nhận lấy điện thoại, “Của tôi”.

Người đàn ông ngồi dậy dựa lưng vào đầu giường, “Có chuyện gì sao?”

“Đình Tông”

Vừa nghe thấy giọng nói của anh, tiếng khóc của người phụ nữ trong ống nghe càng dữ dội, nhưng người đó cụ thể đã nói những gì, dù Hàn Trân áp sát vào lồng ngực của anh cũng không nghe rõ.

Cuộc gọi kéo dài mấy phút, sau khi cúp máy, Quý Đình Tông vén chăn xuống giường rồi bắt đầu mặc quần áo.

Hàn Trân bật dậy, nhìn lên đồng hồ treo tường, lúc này mới là sáu giờ hơn, “Anh phải đi rồi sao?”

“Bên Bắc Kinh xảy ra chuyện khẩn cấp”

Cô cũng đoán được điều này, “Có nghiêm trọng không anh? Em nghe thấy người gọi điện kia khóc…”

“Khó nói lắm”. Anh không giải thích gì nhiều, sau khi cài xong thắt lưng thì đi đến bên cửa sổ, gọi liên tiếp hai ba cuộc điện thoại.

“Thời gian còn sớm, em ngủ thêm lát nữa đi”

Quý Đình Tông vẫn giữ thái độ điềm nhiên trước sau như một, từ vẻ mặt của anh, Hàn Trân không nhìn ra được mức độ khẩn cấp của tình thế.

Lúc này đâu thể ngủ thêm được nữa, cô mặc đồ ngủ lên người rồi xuống giường giúp anh sắp xếp đồ đạc, “Cho dù có mua vé máy bay nhanh nhất tới Bắc Kinh thì cũng tới trưa rồi”.

Thế rồi cô chợt nghĩ lại, sự lo lắng của mình là thừa thãi, Quý Đình Tông hẳn là sẽ có cách thôi.

Trước khi rời đi, người đàn ông đặt một nụ hôn lên trán cô, “Em đừng để lỡ chuyến bay buổi chiều”.

Hàn Trân gật đầu, giúp anh chỉnh lại cúc áo, sau đó cánh cửa kêu cạch một tiếng rồi đóng lại, cả căn phòng bỗng chốc lặng im như tờ. 

Mắt Cá Và Châu Ngọc - Tể Tể Liệp ThủTác giả: Tể Tể Liệp ThủTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhVừa vào cửa, Hàn Trân đã trông thấy hai người đàn ông trần truồng đang làm tình trên chiếc ghế sô pha da ở phòng khách trong tư thế quan âm thiết tọa. Hai người hứng tình sục sôi, khao khát mãnh liệt, động tác rút cắm thọc dập như đang đánh nhau. Tiếng rên rỉ thở dốc trung tính vang vọng khắp cả căn phòng. Hôm qua là tròn một năm hai tháng kể từ ngày cô kết hôn với Chu Tư Khải, mặc dù đây không phải lần đầu tiên cô bắt gặp cảnh người chồng trên danh nghĩa này đang quan hệ với một người đàn ông khác. Nhưng dù có nhìn thấy bao nhiêu lần đi chăng nữa, lòng cô vẫn cảm thấy vô cùng khó chịu. Hàn Trân siết chặt bàn tay, xắn tay áo rồi đi vào nhà bếp. “Anh Chu, buổi trưa anh muốn ăn gì để tôi nấu” Hai người đã ly hôn theo thỏa thuận, cô không cần phải tiếp tục đóng vai dâu hiền vợ đảm nữa. Nhưng cảnh tượng trong phòng khách kia quả thực khiến cho cô vừa lúng túng vừa khó chịu. Cuộc hôn nhân bình phong hoang đường như trò đùa này là kết quả của thứ tình yêu giả dối do cô tự tưởng tượng ra,… Người đàn ông lột chiếc quần lót mỏng manh của cô ra, ngón tay đâm vào trong hang động, Hàn Trân có thể chất nhạy cảm, dễ ra nước, sau vài lần đâm rút d*m thủy đã thấm đẫm bàn tay anh.Nghe thấy tiếng khóa thắt lưng kim loại bật mở, hai chân cô càng thêm mềm nhũn, phần mông vặn vẹo một cách khó nhọc, “Nhưng em chê anh… em muốn tắm”.“Chê tôi à?”Bờ mông săn chắc bị vỗ một cái, đôi mắt Hàn Trân trở nên trống rỗng, miệng bật ra một tiếng rên nho nhỏ, vùng eo và hông run lên, Qúy Đình Tông cởi quần âu rồi bế cô bước vào phòng tắm.Dòng nước ấm áp giội lên cơ thể hai người, hơi nước mịt mù bao phủ khắp da thịt trắng nõn của cô, đôi môi vừa bị hôn nên mềm mại và đỏ thẫm.Quý Đình Tông nhìn mà cổ họng nóng bừng như bị lửa đốt, anh nhẫn nhịn đến mức khó chịu, thằng nhỏ dưới háng cương to phát đau.Hàn Trân đẩy anh ra, “Còn chưa tắm xong mà…”“Em sạch”Anh bất chấp tất cả áp sát từ phía sau ấn cô vào bồn rửa mặt, sau đó nâng cặp mông tròn trịa của cô lên rồi đút thằng nhỏ vào trong.Vào thời khắc hang động ẩm ướt bị xé toạc, người đàn ông rất hung bạo, cảm giác vừa trướng vừa tê, thứ đó của anh chạm lên điểm nhạy cảm của cô, Hàn Trân há miệng nhưng giọng đã mất, cả người cứ thế run lên bần bật.Bầu vú lắc lư trong không khí rồi đánh vào mặt gương, tiếng động này hoà lẫn với âm thanh “bạch bạch” phát ra từ bên dưới tạo nên một bầu không khí dâm đãng tràn ngập khắp cả căn phòng.Khi dục vọng dâng cao, Quý Đình Tông nâng một bên chân của cô lên cao rồi khàn giọng ra lệnh, “Ngẩng đầu lên”.Hàn Trân nức nở từ chối, anh nắm chặt cằm ép cô phải nhìn vào gương, trong mặt kính trong suốt, cây gậy to lớn của người đàn ông đang bị cái lỗ ướt át và chật hẹp kia nuốt chửng.Phần hông mạnh mẽ của anh áp sát lên bờ mông của cô đưa đẩy như máy đóng cọc, từng cú rồi lại từng cú tiến sâu vào trong cơ thể cô, đâm rất mạnh, cánh môi non nớt chuyển sang màu đỏ thẫm, dâm dịch bắn tung tóe khắp nơi.Tiếp đó, Quý Đình Tông dứt khoát nâng nốt chân còn lại của cô lên như đang bế em bé đi tiểu, “Ai đang làm em sướng?”Da mặt Hàn Trân đỏ bừng cả lên, toàn thân nổi da gà, cô không trả lời anh, phần đầu của cây gậy đẩy vào trong mỗi lúc một sâu, đâm vào tận cổ tử cung, cảm giác bị nong rộng một cách bạo lực này khiến cô phải ngửa cổ lên mà la hét, các ngón chân co quắp lại.Người đàn ông không bỏ cuộc, anh cắn lên bả vai cô rồi hỏi tiếp: “Tôi là ai nào?”Hàn Trân cảm thấy xấu hổ, nhưng đồng thời cũng tận hưởng cơn khoái cảm thấm sâu vào tận xương tủy này, ánh mắt mơ màng mất đi tiêu cự, “Quý Đình Tông, Đình Tông, anh nhẹ thôi, em không chịu nổi…”Hơi thở của người đàn ông mang theo hơi nước ẩm ướt, “Sướng không em?”Cơ thể và sự hung hãn của Quý Đình Tông vừa điên cuồng vừa khó quên, Hàn Trân khẽ nức nở, hơi thở cũng trở nên ngắt quãng, “Sướng, anh giỏi quá”.Cơn sóng tình ập tới như chảy trong nước, bụng dưới của cô không ngừng co giật còn âm đ*o thì siết chặt lại khiến cho tiếng gầm của Quý Đình Tông khẽ run lên, hai bên eo tê rần.Anh rút thằng nhỏ ra để kiềm chế cảm giác muốn xuất tinh, sau đó lật người Hàn Trân lại, đâm vào trong cô từ phía chính diện, da thịt của hai người áp sát, cơ thể xếp chồng lên nhau một cách chặt chẽ và hoàn hảo.Dù đã rất mệt mỏi nhưng chút lý trí vẫn còn sót lại, Hàn Trân nhỏ giọng cất tiếng, “Ngày mai em còn muốn đến nhà thờ…”“Được”. Quý Đình Tông ôm lấy eo cô tiếp tục công kích, hơi thở nặng nề của anh còn nóng bỏng hơn cả lò lửa đang cháy rực.Sắc trời ngoài cửa sổ dần sáng lên.Vào thời điểm Hàn Trân đang nửa tỉnh nửa mê thì bị tiếng chuông điện thoại đánh thức, cô mơ màng nhận cuộc gọi rồi hỏi danh tính của đối phương.Tiếng nức nở của phụ nữ ở đầu dây bên kia chợt khựng lại, “Cô là ai?”Hàn Trân giật mình, nheo mắt nhìn vào màn hình điện thoại, thấy trên đó hiển thị ba chữ cô giáo Hồ, cô không nhớ là mình có quen biết người này, còn chưa kịp phản ứng thì Quý Đình Tông nằm bên cạnh đã giơ tay lên nhận lấy điện thoại, “Của tôi”.Người đàn ông ngồi dậy dựa lưng vào đầu giường, “Có chuyện gì sao?”“Đình Tông”Vừa nghe thấy giọng nói của anh, tiếng khóc của người phụ nữ trong ống nghe càng dữ dội, nhưng người đó cụ thể đã nói những gì, dù Hàn Trân áp sát vào lồng ngực của anh cũng không nghe rõ.Cuộc gọi kéo dài mấy phút, sau khi cúp máy, Quý Đình Tông vén chăn xuống giường rồi bắt đầu mặc quần áo.Hàn Trân bật dậy, nhìn lên đồng hồ treo tường, lúc này mới là sáu giờ hơn, “Anh phải đi rồi sao?”“Bên Bắc Kinh xảy ra chuyện khẩn cấp”Cô cũng đoán được điều này, “Có nghiêm trọng không anh? Em nghe thấy người gọi điện kia khóc…”“Khó nói lắm”. Anh không giải thích gì nhiều, sau khi cài xong thắt lưng thì đi đến bên cửa sổ, gọi liên tiếp hai ba cuộc điện thoại.“Thời gian còn sớm, em ngủ thêm lát nữa đi”Quý Đình Tông vẫn giữ thái độ điềm nhiên trước sau như một, từ vẻ mặt của anh, Hàn Trân không nhìn ra được mức độ khẩn cấp của tình thế.Lúc này đâu thể ngủ thêm được nữa, cô mặc đồ ngủ lên người rồi xuống giường giúp anh sắp xếp đồ đạc, “Cho dù có mua vé máy bay nhanh nhất tới Bắc Kinh thì cũng tới trưa rồi”.Thế rồi cô chợt nghĩ lại, sự lo lắng của mình là thừa thãi, Quý Đình Tông hẳn là sẽ có cách thôi.Trước khi rời đi, người đàn ông đặt một nụ hôn lên trán cô, “Em đừng để lỡ chuyến bay buổi chiều”.Hàn Trân gật đầu, giúp anh chỉnh lại cúc áo, sau đó cánh cửa kêu cạch một tiếng rồi đóng lại, cả căn phòng bỗng chốc lặng im như tờ. 

Chương 65: Anh giỏi quá (H)