Editor: Đậu “Chị ơi, em đói quá….” Chu Tuệ cúi đầu nhìn em gái trong lòng mình, thân hình nhỏ bé không còn sức lực ấy làm ổ trong vòng tay của cô không chút động đậy, đôi mắt nhắm chặt, đôi môi trắng bệch, giọng nói vô cùng yếu ớt. Đã hai ngày trôi qua bọn họ chưa được ăn chút gì, cứ tiếp tục thế này, em gái sẽ chết mất. “Chị lập tức đi tìm đồ ăn cho em…” Chu Tuệ gạt nước mắt, hôn lên trán của cô bé, “Em phải ngoan, ở đây chờ chị, chị sẽ về ngay thôi.” Cô đặt Chu An nằm trên tấm bìa các tông cứng, nhìn quanh một vòng, bốn phương tám hướng đều là người, có người bị bệnh, có người thoi thóp nằm co quắp cơ thể vì đói khát, còn có người không biết sống hay chết, nằm đó cả một ngày cũng chẳng thấy trở mình. Ba ngày trước, biên giới Phong Đạo xảy ra chiến tranh, pháo đạn chằng chịt xả xuống mặt đất hệt như trận mưa đá, những tòa nhà cao tầng bị tàn phá đổ sập, xác chết đầy máu me nằm chi chít trên đường. Chu Tuệ dẫn theo em gái chạy ra ngoài, mất liên lạc với ba mẹ, đi theo một nhóm người…
Chương 65: Lớn….quá….
Thần Linh - Đông CaTác giả: Đông CaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhEditor: Đậu “Chị ơi, em đói quá….” Chu Tuệ cúi đầu nhìn em gái trong lòng mình, thân hình nhỏ bé không còn sức lực ấy làm ổ trong vòng tay của cô không chút động đậy, đôi mắt nhắm chặt, đôi môi trắng bệch, giọng nói vô cùng yếu ớt. Đã hai ngày trôi qua bọn họ chưa được ăn chút gì, cứ tiếp tục thế này, em gái sẽ chết mất. “Chị lập tức đi tìm đồ ăn cho em…” Chu Tuệ gạt nước mắt, hôn lên trán của cô bé, “Em phải ngoan, ở đây chờ chị, chị sẽ về ngay thôi.” Cô đặt Chu An nằm trên tấm bìa các tông cứng, nhìn quanh một vòng, bốn phương tám hướng đều là người, có người bị bệnh, có người thoi thóp nằm co quắp cơ thể vì đói khát, còn có người không biết sống hay chết, nằm đó cả một ngày cũng chẳng thấy trở mình. Ba ngày trước, biên giới Phong Đạo xảy ra chiến tranh, pháo đạn chằng chịt xả xuống mặt đất hệt như trận mưa đá, những tòa nhà cao tầng bị tàn phá đổ sập, xác chết đầy máu me nằm chi chít trên đường. Chu Tuệ dẫn theo em gái chạy ra ngoài, mất liên lạc với ba mẹ, đi theo một nhóm người… Edit: ĐậuHình Minh nằm trên ghế sô pha, còn Chu Tuệ thì quỳ giữa hai chân anh, hai tay vịn vào đùi anh, cúi đầu liếm cây gậy kia.Đầu nấm thô to ửng màu đỏ tím, thân gậy cứng nổi đầy gân xanh, cô vươn chiếc lưỡi hồng hào nỗ lực liếm lỗ sáo, đầu lưỡi chen vào, tỉ mỉ liếm láp giống như đang ăn kem vậy.Trên cổ Hình Minh nổi đầy gân xanh, ánh mắt rơi trên gương mặt cô, đáy mắt bị tình dục nhuộm màu trầm lắng.Lúc Chu Tuệ ngậm quy đầu vào miệng, cô ngẩng đầu lên liếc nhìn anh, rồi dùng sức ngậm mút hơn, cô cơ bản không ngậm nổi món đồ dài như thế này vào miệng, vừa chạm đến cuống họng, đã cảm thấy khó chịu muốn nôn ói.Hình Minh đỡ sau gáy cô, ưỡn hông đâm vào cái vào cuống họng cô, giọng nói khàn đặc vô cùng gợi cảm: “Ăn không nổi à?”“Lớn…quá…” Cô khó chịu muốn rút lui, nhưng trông thấy đáy mắt anh mang ý cười, nên không muốn chịu thua tiếp tục há miệng ngậm nó, khiến sắc mặt anh lập tức biến đổi, toàn thân căng chặt, bấy giờ cô mới lộ ra vẻ đắc ý.Nụ cười trên mặt Hình Minh tắt ngúm, anh ưỡn hông đâm mạnh, tay còn lại đè chặt gáy cô, giữ không cho động đậy, bụng dưới cử động cắm rút trong khoang miệng của cô vài chục lần, khiến Chu Tuệ khó chịu đến mức rên ưm a, cổ họng khép mở cắn chặt quy đầu, lỗ sáo bị lỗ nhỏ mềm mại cắn mút, eo hông Hình Minh tê dại, suýt chút nữa bắn ra.Anh rút gậy thịt, kéo Chu Tuệ lên để cô ngồi vắt ngang trên người mình, cầm cây gậy cọ xát vài cái nơi miệng huyệt ướt đẫm, mượn dâm dịch trơn nhầy cắm thẳng vào.Chu Tuệ hét lên một tiếng thật dài, hai tay bấu chặt sau lưng anh, gậy thịt quá đỗi thô to, khiến cô mất một hồi lâu mới điều chỉnh lại được nhịp thở.Cô ngửa cổ, cơ thể run rẩy với biên độ nhỏ, miệng không ngừng hít vào thở ra.Trướng quá.Trướng đến mức khiến đầu óc cô choáng váng, tay chân đều mỏi nhừ mềm nhũn.Hình Minh nhét miếng dưa hấu trên bàn trà vào miệng cô, sau đó hôn cô, cắn mút đè ép khiến nước dưa hấu chảy đầy ra, anh ôm sau lưng cô bằng một tay, hai đùi hơi dùng sức đâm vào mông cô, khiến cô nhấp nhô lên xuống, mỗi khi anh ưỡn hông đẩy lên, gậy thịt sẽ càng đâm sâu vào trong nơi chật hẹp của cô.Đã lâu không làm, vừa nhấp vào, anh đã bắt đầu đâm chọc cô một cách điên cuồng.Quy đầu giã vào miệng tử cung mỗi lúc một mạnh hơn, Chu Tuệ trợn trắng mắt, cô ôm chặt cổ anh, nhịp thở rối loạn, trong tiếng ưm a là tiếng nức nở mê người.Hình Minh cúi đầu liếm ngực cô, hút núm vú nho nhỏ, bàn tay nóng rực bắt lấy một bên ngực sữa, ngón tay day nhẹ viên đậu sưng cứng kia.Bàn tay còn lại nắm chặt eo cô, giữ cô không ngừng cử động lên xuống.Xương mu và xương hông thân mật dán chặt, gậy thịt va chạm phát ra âm thanh òm ọp nhớp nháp, Chu Tuệ nghe thấy tiếng khóc lóc của mình, nghe thấy tiếng thở dốc khàn khàn gợi cảm của người đàn ông, trong đầu lóe qua một tia sáng, cô giống như phát điên, nghiêng đầu cắn lên cổ anh, eo hông co giật kịch liệt.Cao trào đến quá bất ngờ và mãnh liệt, hoa huyệt điên cuồng co rút, thịt non bên trong cắn siết vật to lớn trong cơ thể, quy đầu bị vô số cái miệng nhỏ cắn mút, cơ bắp toàn thân Hình Minh căng cứng, hai tay anh chế trụ mông thịt của cô, eo hông cắm rút điên cuồng, âm thanh phụt phụt phụt vừa lớn vừa mạnh, khiến Chu Tuệ khóc lóc cào cấu vào vai anh: “Đừng mà….nhanh quá….hu hu…..đau quá….đừng mà….em chịu không nổi…”Cô bị anh thọc vào rút ra đến khóc.Vừa mới lên đỉnh không lâu, đã đón nhận lần cao trào thứ hai, mu bàn chân cô co quắp lại, toàn thân tựa vào lòng Hình Minh co giật một hồi lâu, ánh mắt mơ màng rã rời.
Edit: Đậu
Hình Minh nằm trên ghế sô pha, còn Chu Tuệ thì quỳ giữa hai chân anh, hai tay vịn vào đùi anh, cúi đầu liếm cây gậy kia.
Đầu nấm thô to ửng màu đỏ tím, thân gậy cứng nổi đầy gân xanh, cô vươn chiếc lưỡi hồng hào nỗ lực liếm lỗ sáo, đầu lưỡi chen vào, tỉ mỉ liếm láp giống như đang ăn kem vậy.
Trên cổ Hình Minh nổi đầy gân xanh, ánh mắt rơi trên gương mặt cô, đáy mắt bị tình dục nhuộm màu trầm lắng.
Lúc Chu Tuệ ngậm quy đầu vào miệng, cô ngẩng đầu lên liếc nhìn anh, rồi dùng sức ngậm mút hơn, cô cơ bản không ngậm nổi món đồ dài như thế này vào miệng, vừa chạm đến cuống họng, đã cảm thấy khó chịu muốn nôn ói.
Hình Minh đỡ sau gáy cô, ưỡn hông đâm vào cái vào cuống họng cô, giọng nói khàn đặc vô cùng gợi cảm: “Ăn không nổi à?”
“Lớn…quá…” Cô khó chịu muốn rút lui, nhưng trông thấy đáy mắt anh mang ý cười, nên không muốn chịu thua tiếp tục há miệng ngậm nó, khiến sắc mặt anh lập tức biến đổi, toàn thân căng chặt, bấy giờ cô mới lộ ra vẻ đắc ý.
Nụ cười trên mặt Hình Minh tắt ngúm, anh ưỡn hông đâm mạnh, tay còn lại đè chặt gáy cô, giữ không cho động đậy, bụng dưới cử động cắm rút trong khoang miệng của cô vài chục lần, khiến Chu Tuệ khó chịu đến mức rên ưm a, cổ họng khép mở cắn chặt quy đầu, lỗ sáo bị lỗ nhỏ mềm mại cắn mút, eo hông Hình Minh tê dại, suýt chút nữa bắn ra.
Anh rút gậy thịt, kéo Chu Tuệ lên để cô ngồi vắt ngang trên người mình, cầm cây gậy cọ xát vài cái nơi miệng huyệt ướt đẫm, mượn dâm dịch trơn nhầy cắm thẳng vào.
Chu Tuệ hét lên một tiếng thật dài, hai tay bấu chặt sau lưng anh, gậy thịt quá đỗi thô to, khiến cô mất một hồi lâu mới điều chỉnh lại được nhịp thở.
Cô ngửa cổ, cơ thể run rẩy với biên độ nhỏ, miệng không ngừng hít vào thở ra.
Trướng quá.
Trướng đến mức khiến đầu óc cô choáng váng, tay chân đều mỏi nhừ mềm nhũn.
Hình Minh nhét miếng dưa hấu trên bàn trà vào miệng cô, sau đó hôn cô, cắn mút đè ép khiến nước dưa hấu chảy đầy ra, anh ôm sau lưng cô bằng một tay, hai đùi hơi dùng sức đâm vào mông cô, khiến cô nhấp nhô lên xuống, mỗi khi anh ưỡn hông đẩy lên, gậy thịt sẽ càng đâm sâu vào trong nơi chật hẹp của cô.
Đã lâu không làm, vừa nhấp vào, anh đã bắt đầu đâm chọc cô một cách điên cuồng.
Quy đầu giã vào miệng tử cung mỗi lúc một mạnh hơn, Chu Tuệ trợn trắng mắt, cô ôm chặt cổ anh, nhịp thở rối loạn, trong tiếng ưm a là tiếng nức nở mê người.
Hình Minh cúi đầu liếm ngực cô, hút núm vú nho nhỏ, bàn tay nóng rực bắt lấy một bên ngực sữa, ngón tay day nhẹ viên đậu sưng cứng kia.
Bàn tay còn lại nắm chặt eo cô, giữ cô không ngừng cử động lên xuống.
Xương mu và xương hông thân mật dán chặt, gậy thịt va chạm phát ra âm thanh òm ọp nhớp nháp, Chu Tuệ nghe thấy tiếng khóc lóc của mình, nghe thấy tiếng thở dốc khàn khàn gợi cảm của người đàn ông, trong đầu lóe qua một tia sáng, cô giống như phát điên, nghiêng đầu cắn lên cổ anh, eo hông co giật kịch liệt.
Cao trào đến quá bất ngờ và mãnh liệt, hoa huyệt điên cuồng co rút, thịt non bên trong cắn siết vật to lớn trong cơ thể, quy đầu bị vô số cái miệng nhỏ cắn mút, cơ bắp toàn thân Hình Minh căng cứng, hai tay anh chế trụ mông thịt của cô, eo hông cắm rút điên cuồng, âm thanh phụt phụt phụt vừa lớn vừa mạnh, khiến Chu Tuệ khóc lóc cào cấu vào vai anh: “Đừng mà….nhanh quá….hu hu…..đau quá….đừng mà….em chịu không nổi…”
Cô bị anh thọc vào rút ra đến khóc.
Vừa mới lên đỉnh không lâu, đã đón nhận lần cao trào thứ hai, mu bàn chân cô co quắp lại, toàn thân tựa vào lòng Hình Minh co giật một hồi lâu, ánh mắt mơ màng rã rời.
Thần Linh - Đông CaTác giả: Đông CaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhEditor: Đậu “Chị ơi, em đói quá….” Chu Tuệ cúi đầu nhìn em gái trong lòng mình, thân hình nhỏ bé không còn sức lực ấy làm ổ trong vòng tay của cô không chút động đậy, đôi mắt nhắm chặt, đôi môi trắng bệch, giọng nói vô cùng yếu ớt. Đã hai ngày trôi qua bọn họ chưa được ăn chút gì, cứ tiếp tục thế này, em gái sẽ chết mất. “Chị lập tức đi tìm đồ ăn cho em…” Chu Tuệ gạt nước mắt, hôn lên trán của cô bé, “Em phải ngoan, ở đây chờ chị, chị sẽ về ngay thôi.” Cô đặt Chu An nằm trên tấm bìa các tông cứng, nhìn quanh một vòng, bốn phương tám hướng đều là người, có người bị bệnh, có người thoi thóp nằm co quắp cơ thể vì đói khát, còn có người không biết sống hay chết, nằm đó cả một ngày cũng chẳng thấy trở mình. Ba ngày trước, biên giới Phong Đạo xảy ra chiến tranh, pháo đạn chằng chịt xả xuống mặt đất hệt như trận mưa đá, những tòa nhà cao tầng bị tàn phá đổ sập, xác chết đầy máu me nằm chi chít trên đường. Chu Tuệ dẫn theo em gái chạy ra ngoài, mất liên lạc với ba mẹ, đi theo một nhóm người… Edit: ĐậuHình Minh nằm trên ghế sô pha, còn Chu Tuệ thì quỳ giữa hai chân anh, hai tay vịn vào đùi anh, cúi đầu liếm cây gậy kia.Đầu nấm thô to ửng màu đỏ tím, thân gậy cứng nổi đầy gân xanh, cô vươn chiếc lưỡi hồng hào nỗ lực liếm lỗ sáo, đầu lưỡi chen vào, tỉ mỉ liếm láp giống như đang ăn kem vậy.Trên cổ Hình Minh nổi đầy gân xanh, ánh mắt rơi trên gương mặt cô, đáy mắt bị tình dục nhuộm màu trầm lắng.Lúc Chu Tuệ ngậm quy đầu vào miệng, cô ngẩng đầu lên liếc nhìn anh, rồi dùng sức ngậm mút hơn, cô cơ bản không ngậm nổi món đồ dài như thế này vào miệng, vừa chạm đến cuống họng, đã cảm thấy khó chịu muốn nôn ói.Hình Minh đỡ sau gáy cô, ưỡn hông đâm vào cái vào cuống họng cô, giọng nói khàn đặc vô cùng gợi cảm: “Ăn không nổi à?”“Lớn…quá…” Cô khó chịu muốn rút lui, nhưng trông thấy đáy mắt anh mang ý cười, nên không muốn chịu thua tiếp tục há miệng ngậm nó, khiến sắc mặt anh lập tức biến đổi, toàn thân căng chặt, bấy giờ cô mới lộ ra vẻ đắc ý.Nụ cười trên mặt Hình Minh tắt ngúm, anh ưỡn hông đâm mạnh, tay còn lại đè chặt gáy cô, giữ không cho động đậy, bụng dưới cử động cắm rút trong khoang miệng của cô vài chục lần, khiến Chu Tuệ khó chịu đến mức rên ưm a, cổ họng khép mở cắn chặt quy đầu, lỗ sáo bị lỗ nhỏ mềm mại cắn mút, eo hông Hình Minh tê dại, suýt chút nữa bắn ra.Anh rút gậy thịt, kéo Chu Tuệ lên để cô ngồi vắt ngang trên người mình, cầm cây gậy cọ xát vài cái nơi miệng huyệt ướt đẫm, mượn dâm dịch trơn nhầy cắm thẳng vào.Chu Tuệ hét lên một tiếng thật dài, hai tay bấu chặt sau lưng anh, gậy thịt quá đỗi thô to, khiến cô mất một hồi lâu mới điều chỉnh lại được nhịp thở.Cô ngửa cổ, cơ thể run rẩy với biên độ nhỏ, miệng không ngừng hít vào thở ra.Trướng quá.Trướng đến mức khiến đầu óc cô choáng váng, tay chân đều mỏi nhừ mềm nhũn.Hình Minh nhét miếng dưa hấu trên bàn trà vào miệng cô, sau đó hôn cô, cắn mút đè ép khiến nước dưa hấu chảy đầy ra, anh ôm sau lưng cô bằng một tay, hai đùi hơi dùng sức đâm vào mông cô, khiến cô nhấp nhô lên xuống, mỗi khi anh ưỡn hông đẩy lên, gậy thịt sẽ càng đâm sâu vào trong nơi chật hẹp của cô.Đã lâu không làm, vừa nhấp vào, anh đã bắt đầu đâm chọc cô một cách điên cuồng.Quy đầu giã vào miệng tử cung mỗi lúc một mạnh hơn, Chu Tuệ trợn trắng mắt, cô ôm chặt cổ anh, nhịp thở rối loạn, trong tiếng ưm a là tiếng nức nở mê người.Hình Minh cúi đầu liếm ngực cô, hút núm vú nho nhỏ, bàn tay nóng rực bắt lấy một bên ngực sữa, ngón tay day nhẹ viên đậu sưng cứng kia.Bàn tay còn lại nắm chặt eo cô, giữ cô không ngừng cử động lên xuống.Xương mu và xương hông thân mật dán chặt, gậy thịt va chạm phát ra âm thanh òm ọp nhớp nháp, Chu Tuệ nghe thấy tiếng khóc lóc của mình, nghe thấy tiếng thở dốc khàn khàn gợi cảm của người đàn ông, trong đầu lóe qua một tia sáng, cô giống như phát điên, nghiêng đầu cắn lên cổ anh, eo hông co giật kịch liệt.Cao trào đến quá bất ngờ và mãnh liệt, hoa huyệt điên cuồng co rút, thịt non bên trong cắn siết vật to lớn trong cơ thể, quy đầu bị vô số cái miệng nhỏ cắn mút, cơ bắp toàn thân Hình Minh căng cứng, hai tay anh chế trụ mông thịt của cô, eo hông cắm rút điên cuồng, âm thanh phụt phụt phụt vừa lớn vừa mạnh, khiến Chu Tuệ khóc lóc cào cấu vào vai anh: “Đừng mà….nhanh quá….hu hu…..đau quá….đừng mà….em chịu không nổi…”Cô bị anh thọc vào rút ra đến khóc.Vừa mới lên đỉnh không lâu, đã đón nhận lần cao trào thứ hai, mu bàn chân cô co quắp lại, toàn thân tựa vào lòng Hình Minh co giật một hồi lâu, ánh mắt mơ màng rã rời.