Cái lạnh cuối xuân. Nhiệt độ giảm mạnh, hơi ấm mới tích tụ tiêu tan chỉ sau một đêm. Một chiếc máy bay từ phía bắc Bắc Kinh đã hạ cánh trong cơn mưa phùn ở Giang Nam. Trước khi xe taxi chạy qua, nam hành khách đầy chờ mong đứng dậy mở giá để hành lý. Vừa lấy hành lý vừa cầm lấy áo khoác ra, cái rương liền “bịch” một tiếng mà rơi xuống đất, suýt chút nữa đập vào người ngồi ở hàng ghế đầu. “Xin lỗi.” Anh ta vội nói. “Không sao.” Hai chữ thì thầm nhẹ nhàng,nhưng âm điệu cực kì dễ nghe, giống như châu ngọc chuyển động trên mặt bàn, trong trẻo lại dịu dàng. Nam hành khách sửng sốt, quay đầu. Càng thêm ấn tượng hơn. Cô gái ngồi khoanh chân, dáng người mảnh khảnh tinh tế được quấn chặt trong chiếc áo gió màu be, chỉ để lộ ra một đoạn cổ đứng của chiếc sườn xám. Nhìn lên trên nữa là một khuôn mặt nhỏ được che gần hết bởi một chiếc khẩu trang. Đôi mắt và hàng lông mày đẹp tựa như người trong tranh. Một nốt ruồi chu sa nhỏ trên sơn căn (*) càng giống như vẽ rồng điểm mắt (**) —— liếc mắt một…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...