Dịch: Kình Lạc “Ây ya…” Lý Quỳ Nhất buông bút, duỗi thẳng lưng, vì ngồi lâu quá nên giờ vặn người thì hơi đau. Khi ngẩng đầu nhìn chiếc đồng hồ treo trên tường tiệm, Lý Quỳ Nhất mới nhận ra bây giờ đã là 6 giờ 45 phút, vậy cũng có nghĩa là cô đã cắm đầu vào mấy cái công thức trong đề toán gần hai tiếng. Bây giờ còn 15 phút, nếu không có ai ghé thăm tiệm kính mắt này thế thì cô có thể đóng cửa đi được rồi. Sau khi thu dọn giấy nháp rồi vơ luôn cả cuốn “Luyện thi toán có tính thời gian” vào trong cặp sách, Lý Quỳ Nhất đứng dậy, vươn tay giãn gân cốt, cuối cùng đi tới phía cửa rồi nhìn về đằng xa xa. Bên kia đường là toà chung cư kiểu cũ, sơn tường màu vàng nhạt bong ra thành từng mảng, cửa chống trộm đã rỉ sét nặng nề, chiếc áo bra ren đỏ cũ kỹ và chiếc quần short nam giặt đến mức trắng bệch được phơi trên bệ cửa sổ. Ra xa chút, mấy chú chim sẻ chán chường đậu trên dây điện, trông chúng hệt như dấu chấm ú mập, tròn trịa mà ngốc nghếch. Bầu trời nửa tối chẳng thấy ánh hoàng hôn đâu,…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...