Hình Thịnh Minh từ ngày tốt nghiệp cấp 3, năm nào cũng vậy, buổi chiều trước đêm giao thừa đều đến thăm thầy chủ nhiệm cũ. Thói quen này duy trì đã được 16 năm, từ lúc 18 tuổi là học sinh cá biệt vừa ra khỏi cánh cổng trung học phổ thông, lúc bần hàn tới lúc giàu có ở ngưỡng 34 tuổi, dù bận rộn tới đâu cũng không bỏ sót một năm nào. Nhớ lại lần đầu tiên anh tới thăm thầy Quý vào chiều 30 Tết, thầy giáo trung tuổi khi ấy đã cực kỳ ngạc nhiên. Bởi anh là học sinh kém nhất lớp nhưng lại tới chúc Tết thầy sớm nhất. Thường thì các học sinh sẽ cùng nhau tới thăm thầy vào mồng 3 Tết theo thông lệ truyền thống. "Sao con không đi cùng các bạn mà lại tới một mình?" " Dạ, vì con là đứa cá biệt nên ngại không đi cùng các bạn, mà họ cũng không thích đi cùng con. Hơn nữa nếu đi cùng các bạn, con sợ thầy chỉ nói chuyện với những bạn giỏi thôi. Con sẽ không được nói chuyện nhiều cùng thầy." Vị thầy giáo bật cười trước lời lẽ của một học sinh cũ thông minh nhưng quậy phá, đã là thanh niên mà vẫn như…
Chương 69: Hơn cả yêu
16 Năm, 10 Tuổi, 1 LầnTác giả: Hoa Tiểu LêTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngHình Thịnh Minh từ ngày tốt nghiệp cấp 3, năm nào cũng vậy, buổi chiều trước đêm giao thừa đều đến thăm thầy chủ nhiệm cũ. Thói quen này duy trì đã được 16 năm, từ lúc 18 tuổi là học sinh cá biệt vừa ra khỏi cánh cổng trung học phổ thông, lúc bần hàn tới lúc giàu có ở ngưỡng 34 tuổi, dù bận rộn tới đâu cũng không bỏ sót một năm nào. Nhớ lại lần đầu tiên anh tới thăm thầy Quý vào chiều 30 Tết, thầy giáo trung tuổi khi ấy đã cực kỳ ngạc nhiên. Bởi anh là học sinh kém nhất lớp nhưng lại tới chúc Tết thầy sớm nhất. Thường thì các học sinh sẽ cùng nhau tới thăm thầy vào mồng 3 Tết theo thông lệ truyền thống. "Sao con không đi cùng các bạn mà lại tới một mình?" " Dạ, vì con là đứa cá biệt nên ngại không đi cùng các bạn, mà họ cũng không thích đi cùng con. Hơn nữa nếu đi cùng các bạn, con sợ thầy chỉ nói chuyện với những bạn giỏi thôi. Con sẽ không được nói chuyện nhiều cùng thầy." Vị thầy giáo bật cười trước lời lẽ của một học sinh cũ thông minh nhưng quậy phá, đã là thanh niên mà vẫn như… Quý Mộng Ny sinh một bé gái đúng như mong ước của chồng. Thực ra khi lấy Hình Thịnh Minh, cô đã chuẩn bị sẵn tinh thần rằng anh sẽ không thể dành nhiều thời gian cho gia đình, bởi anh rất bận, nhất là sau khi kế nhiệm ông nội.Nhưng hiện thực hoàn toàn trái ngược với suy nghĩ và tưởng tượng của cô. Hình Thịnh Minh luôn tận dụng mọi thời gian rảnh, cố gắng thu xếp công việc để ở bên cô nhiều nhất có thể.Cô rất ngưỡng mộ chồng mình.Khi mà cô biết anh có cơ ngơi đồ sộ, không chỉ một mà nhiều, gia tài kếch xù và là ông chủ lớn thì lòng cô có chút tự ti, bởi cô không phải kiểu phụ nữ xuất chúng. Giờ nhìn anh ôm con vỗ về, cô lại có cách nhìn nhận khác đi.Phụ nữ nên yêu người càng giỏi hơn mình càng tốt. Không phải trèo cao, không cùng đẳng cấp. Trước là tôn trọng, nể phục. Sau là nhìn vào đối phương mà nỗ lực, cố gắng. Người đàn ông của cô giỏi giang như vậy, hà cớ gì cô lại tầm thường. Cô của hôm nay, không chỉ nhờ bản thân phấn đấu, mà còn nhờ chồng là động lực, cũng là chỗ dựa vững vàng.Gả cho ai, cuối cùng ngẫm ra là gả cho chính mình. Gả cho chính người mà khi đó bản thân thấy thiếu. Cô mất bố, thiếu một người đàn ông có thể chở che cho cô. Anh không có tình yêu thương của gia đình, thiếu một mái ấm giản dị tình cảm, vừa hay là bố cô và cô cho anh cảm giác được tồn tại, được công nhận, được tin tưởng và được khích lệ động viên. Tình yêu không tồn tại mãi mãi, lại càng không thể thông qua hôn nhân để níu kéo, hoặc ai đó tới để cứu rỗi ai. Cho dù cô cứu rỗi anh, nếu bản thân anh không đủ mạnh mẽ thì cũng không thể vực dậy. Quan trọng là ở mình. Cả cô và anh đều không vội vàng. Giống như vẫn học khi không có kì thi, vẫn chăm sóc sức khỏe khi không bị bệnh, hai người tự sống tốt cuộc đời của mình ngay cả khi chưa là gì của nhau.Khi lấy anh, cô không nghĩ xa tới hào nhoáng bên ngoài.Giờ là 2h sáng, tiếng con khóc phá tan sự tĩnh mịch của căn biệt thự rộng lớn. Cô mệt nhoài sau sinh, còn phải hút sữa đúng cữ dù đôi mắt trĩu nặng, thậm chí có lần sữa ngả màu hồng vì hút ra máu. Nhưng ngay giây phút này, cô hiểu rằng vẻ ngoài hào nhoáng hay đống tiền trong thẻ không giúp cô ru con vào giấc ngủ. Người đàn ông đích thực của đời cô, dù ban ngày trăm công nghìn việc, vừa mới chợp mắt ngả lưng, lại chẳng cần bảo mẫu, không hề ngần ngại đứng dậy ẵm con vào lòng và bảo cô nhẹ nhàng rằng hãy yên tâm nghỉ đi, có anh ở đây rồi. Đó chính là tình yêu, sự hi sinh, trách nhiệm của một người chồng, người bố tuyệt vời.Cô từng chia sẻ với học sinh nữ của mình, là nếu tìm kiếm người đồng hành trên hành trình cuộc đời, hãy chọn người đàn ông có thể trở thành người bố tốt nhất cho con của họ, không chỉ là bạn đời, mà còn là đồng đội, tri kỉ cùng nhau vượt qua sóng gió. Hạnh phúc thật sự không đến từ vật chất phù du, mà đến từ tình yêu thương và sự đồng hành chân thành.Còn với Hình Thịnh Minh.Anh luôn tự ý thức bản thân trở thành người đàn ông tử tế, trách nhiệm, bởi anh biết mình là hình tượng người đàn ông đầu tiên trong đời con cái. Dù con anh là trai hay gái, anh đều phải làm gương.Có lần anh trả lời phỏng vấn về hôn nhân và gia đình của anh, mà từng câu từng chữ đều được Quý Mộng Ny ghi nhớ." Với tôi, gia đình là nền tảng vững chắc, là vũ trụ tuyệt đối và quan trọng nhất. Đối với tôi, vợ là người duy nhất của tôi, là khía cạnh không bao giờ thay đổi. Giữa chúng tôi có một niềm tin to lớn và vững chắc không thể gói gọn trong hai từ "tình yêu".Và anh đang bế đứa con của hai người, trong căn phòng ấm áp đi đi lại lại thật khẽ, vỗ về con nhỏ thật nhẹ.
Quý Mộng Ny sinh một bé gái đúng như mong ước của chồng. Thực ra khi lấy Hình Thịnh Minh, cô đã chuẩn bị sẵn tinh thần rằng anh sẽ không thể dành nhiều thời gian cho gia đình, bởi anh rất bận, nhất là sau khi kế nhiệm ông nội.
Nhưng hiện thực hoàn toàn trái ngược với suy nghĩ và tưởng tượng của cô. Hình Thịnh Minh luôn tận dụng mọi thời gian rảnh, cố gắng thu xếp công việc để ở bên cô nhiều nhất có thể.
Cô rất ngưỡng mộ chồng mình.
Khi mà cô biết anh có cơ ngơi đồ sộ, không chỉ một mà nhiều, gia tài kếch xù và là ông chủ lớn thì lòng cô có chút tự ti, bởi cô không phải kiểu phụ nữ xuất chúng. Giờ nhìn anh ôm con vỗ về, cô lại có cách nhìn nhận khác đi.
Phụ nữ nên yêu người càng giỏi hơn mình càng tốt. Không phải trèo cao, không cùng đẳng cấp. Trước là tôn trọng, nể phục. Sau là nhìn vào đối phương mà nỗ lực, cố gắng. Người đàn ông của cô giỏi giang như vậy, hà cớ gì cô lại tầm thường. Cô của hôm nay, không chỉ nhờ bản thân phấn đấu, mà còn nhờ chồng là động lực, cũng là chỗ dựa vững vàng.
Gả cho ai, cuối cùng ngẫm ra là gả cho chính mình. Gả cho chính người mà khi đó bản thân thấy thiếu. Cô mất bố, thiếu một người đàn ông có thể chở che cho cô. Anh không có tình yêu thương của gia đình, thiếu một mái ấm giản dị tình cảm, vừa hay là bố cô và cô cho anh cảm giác được tồn tại, được công nhận, được tin tưởng và được khích lệ động viên. Tình yêu không tồn tại mãi mãi, lại càng không thể thông qua hôn nhân để níu kéo, hoặc ai đó tới để cứu rỗi ai. Cho dù cô cứu rỗi anh, nếu bản thân anh không đủ mạnh mẽ thì cũng không thể vực dậy. Quan trọng là ở mình. Cả cô và anh đều không vội vàng. Giống như vẫn học khi không có kì thi, vẫn chăm sóc sức khỏe khi không bị bệnh, hai người tự sống tốt cuộc đời của mình ngay cả khi chưa là gì của nhau.Khi lấy anh, cô không nghĩ xa tới hào nhoáng bên ngoài.
Giờ là 2h sáng, tiếng con khóc phá tan sự tĩnh mịch của căn biệt thự rộng lớn. Cô mệt nhoài sau sinh, còn phải hút sữa đúng cữ dù đôi mắt trĩu nặng, thậm chí có lần sữa ngả màu hồng vì hút ra máu. Nhưng ngay giây phút này, cô hiểu rằng vẻ ngoài hào nhoáng hay đống tiền trong thẻ không giúp cô ru con vào giấc ngủ. Người đàn ông đích thực của đời cô, dù ban ngày trăm công nghìn việc, vừa mới chợp mắt ngả lưng, lại chẳng cần bảo mẫu, không hề ngần ngại đứng dậy ẵm con vào lòng và bảo cô nhẹ nhàng rằng hãy yên tâm nghỉ đi, có anh ở đây rồi. Đó chính là tình yêu, sự hi sinh, trách nhiệm của một người chồng, người bố tuyệt vời.
Cô từng chia sẻ với học sinh nữ của mình, là nếu tìm kiếm người đồng hành trên hành trình cuộc đời, hãy chọn người đàn ông có thể trở thành người bố tốt nhất cho con của họ, không chỉ là bạn đời, mà còn là đồng đội, tri kỉ cùng nhau vượt qua sóng gió. Hạnh phúc thật sự không đến từ vật chất phù du, mà đến từ tình yêu thương và sự đồng hành chân thành.
Còn với Hình Thịnh Minh.
Anh luôn tự ý thức bản thân trở thành người đàn ông tử tế, trách nhiệm, bởi anh biết mình là hình tượng người đàn ông đầu tiên trong đời con cái. Dù con anh là trai hay gái, anh đều phải làm gương.
Có lần anh trả lời phỏng vấn về hôn nhân và gia đình của anh, mà từng câu từng chữ đều được Quý Mộng Ny ghi nhớ.
" Với tôi, gia đình là nền tảng vững chắc, là vũ trụ tuyệt đối và quan trọng nhất. Đối với tôi, vợ là người duy nhất của tôi, là khía cạnh không bao giờ thay đổi. Giữa chúng tôi có một niềm tin to lớn và vững chắc không thể gói gọn trong hai từ "tình yêu".
Và anh đang bế đứa con của hai người, trong căn phòng ấm áp đi đi lại lại thật khẽ, vỗ về con nhỏ thật nhẹ.
16 Năm, 10 Tuổi, 1 LầnTác giả: Hoa Tiểu LêTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngHình Thịnh Minh từ ngày tốt nghiệp cấp 3, năm nào cũng vậy, buổi chiều trước đêm giao thừa đều đến thăm thầy chủ nhiệm cũ. Thói quen này duy trì đã được 16 năm, từ lúc 18 tuổi là học sinh cá biệt vừa ra khỏi cánh cổng trung học phổ thông, lúc bần hàn tới lúc giàu có ở ngưỡng 34 tuổi, dù bận rộn tới đâu cũng không bỏ sót một năm nào. Nhớ lại lần đầu tiên anh tới thăm thầy Quý vào chiều 30 Tết, thầy giáo trung tuổi khi ấy đã cực kỳ ngạc nhiên. Bởi anh là học sinh kém nhất lớp nhưng lại tới chúc Tết thầy sớm nhất. Thường thì các học sinh sẽ cùng nhau tới thăm thầy vào mồng 3 Tết theo thông lệ truyền thống. "Sao con không đi cùng các bạn mà lại tới một mình?" " Dạ, vì con là đứa cá biệt nên ngại không đi cùng các bạn, mà họ cũng không thích đi cùng con. Hơn nữa nếu đi cùng các bạn, con sợ thầy chỉ nói chuyện với những bạn giỏi thôi. Con sẽ không được nói chuyện nhiều cùng thầy." Vị thầy giáo bật cười trước lời lẽ của một học sinh cũ thông minh nhưng quậy phá, đã là thanh niên mà vẫn như… Quý Mộng Ny sinh một bé gái đúng như mong ước của chồng. Thực ra khi lấy Hình Thịnh Minh, cô đã chuẩn bị sẵn tinh thần rằng anh sẽ không thể dành nhiều thời gian cho gia đình, bởi anh rất bận, nhất là sau khi kế nhiệm ông nội.Nhưng hiện thực hoàn toàn trái ngược với suy nghĩ và tưởng tượng của cô. Hình Thịnh Minh luôn tận dụng mọi thời gian rảnh, cố gắng thu xếp công việc để ở bên cô nhiều nhất có thể.Cô rất ngưỡng mộ chồng mình.Khi mà cô biết anh có cơ ngơi đồ sộ, không chỉ một mà nhiều, gia tài kếch xù và là ông chủ lớn thì lòng cô có chút tự ti, bởi cô không phải kiểu phụ nữ xuất chúng. Giờ nhìn anh ôm con vỗ về, cô lại có cách nhìn nhận khác đi.Phụ nữ nên yêu người càng giỏi hơn mình càng tốt. Không phải trèo cao, không cùng đẳng cấp. Trước là tôn trọng, nể phục. Sau là nhìn vào đối phương mà nỗ lực, cố gắng. Người đàn ông của cô giỏi giang như vậy, hà cớ gì cô lại tầm thường. Cô của hôm nay, không chỉ nhờ bản thân phấn đấu, mà còn nhờ chồng là động lực, cũng là chỗ dựa vững vàng.Gả cho ai, cuối cùng ngẫm ra là gả cho chính mình. Gả cho chính người mà khi đó bản thân thấy thiếu. Cô mất bố, thiếu một người đàn ông có thể chở che cho cô. Anh không có tình yêu thương của gia đình, thiếu một mái ấm giản dị tình cảm, vừa hay là bố cô và cô cho anh cảm giác được tồn tại, được công nhận, được tin tưởng và được khích lệ động viên. Tình yêu không tồn tại mãi mãi, lại càng không thể thông qua hôn nhân để níu kéo, hoặc ai đó tới để cứu rỗi ai. Cho dù cô cứu rỗi anh, nếu bản thân anh không đủ mạnh mẽ thì cũng không thể vực dậy. Quan trọng là ở mình. Cả cô và anh đều không vội vàng. Giống như vẫn học khi không có kì thi, vẫn chăm sóc sức khỏe khi không bị bệnh, hai người tự sống tốt cuộc đời của mình ngay cả khi chưa là gì của nhau.Khi lấy anh, cô không nghĩ xa tới hào nhoáng bên ngoài.Giờ là 2h sáng, tiếng con khóc phá tan sự tĩnh mịch của căn biệt thự rộng lớn. Cô mệt nhoài sau sinh, còn phải hút sữa đúng cữ dù đôi mắt trĩu nặng, thậm chí có lần sữa ngả màu hồng vì hút ra máu. Nhưng ngay giây phút này, cô hiểu rằng vẻ ngoài hào nhoáng hay đống tiền trong thẻ không giúp cô ru con vào giấc ngủ. Người đàn ông đích thực của đời cô, dù ban ngày trăm công nghìn việc, vừa mới chợp mắt ngả lưng, lại chẳng cần bảo mẫu, không hề ngần ngại đứng dậy ẵm con vào lòng và bảo cô nhẹ nhàng rằng hãy yên tâm nghỉ đi, có anh ở đây rồi. Đó chính là tình yêu, sự hi sinh, trách nhiệm của một người chồng, người bố tuyệt vời.Cô từng chia sẻ với học sinh nữ của mình, là nếu tìm kiếm người đồng hành trên hành trình cuộc đời, hãy chọn người đàn ông có thể trở thành người bố tốt nhất cho con của họ, không chỉ là bạn đời, mà còn là đồng đội, tri kỉ cùng nhau vượt qua sóng gió. Hạnh phúc thật sự không đến từ vật chất phù du, mà đến từ tình yêu thương và sự đồng hành chân thành.Còn với Hình Thịnh Minh.Anh luôn tự ý thức bản thân trở thành người đàn ông tử tế, trách nhiệm, bởi anh biết mình là hình tượng người đàn ông đầu tiên trong đời con cái. Dù con anh là trai hay gái, anh đều phải làm gương.Có lần anh trả lời phỏng vấn về hôn nhân và gia đình của anh, mà từng câu từng chữ đều được Quý Mộng Ny ghi nhớ." Với tôi, gia đình là nền tảng vững chắc, là vũ trụ tuyệt đối và quan trọng nhất. Đối với tôi, vợ là người duy nhất của tôi, là khía cạnh không bao giờ thay đổi. Giữa chúng tôi có một niềm tin to lớn và vững chắc không thể gói gọn trong hai từ "tình yêu".Và anh đang bế đứa con của hai người, trong căn phòng ấm áp đi đi lại lại thật khẽ, vỗ về con nhỏ thật nhẹ.