Cố Dịch Niên tràn đầy sinh lực, tôi bị hành hạ đến mức không thể mở mắt nổi. Điện thoại bên cạnh cứ reo liên tục, trong cơn mơ màng tôi bấm nghe máy. "Anh Niên! Con mèo của chúng ta đã sinh ra một ổ mèo con rồi!" Rõ ràng là một giọng nói dễ thương dịu dàng, nhưng đầu tôi như nổ tung, hoàn toàn tỉnh táo. Tôi liếc nhìn, người gọi được lưu tên là "Tiểu Hoa Miêu". "Anh Niên?" Đối phương gọi. Tôi hít một hơi, bình tĩnh trả lời. "Anh ấy đang tắm, chị gọi lại sau đi." Đầu dây bên kia ngập ngừng một lát rồi cúp máy. Cố Dịch Niên từ phòng tắm bước ra, nửa dưới chỉ quấn mỗi chiếc khăn tắm. Những giọt nước chưa kịp lau khô trên cơ thể anh lăn xuống theo đường nét cơ bắp, thấm vào khăn tắm. Trên người anh còn vài vết cào mới, là tác phẩm của tôi. "Sao em không ngủ thêm chút nữa?" Anh nhìn chăm chú vào những dấu vết đỏ trên xương quai xanh của tôi, ánh mắt càng thêm sâu thẳm. Khi anh cúi đầu định tiến gần tôi, tôi đưa điện thoại cho anh. Anh cau mày không hài lòng, giật lấy điện thoại rồi tùy tiện…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...