Tiếng nói chuyện càng ngày càng rõ ràng, làm tỉnh người đang trong lúc mơ màng. Tống Thả cảm thấy mình đang nằm trên một chiếc giường lớn và mềm mại, nhưng cơ thể lại đau đớn khó chịu, ngực đau nhói, nghĩ thầm rằng chẳng phải mình vừa bị xe tông hay sao, chẳng lẽ có người đã đưa mình đến bệnh viện? Khi cậu định mở mắt ra, bên tai vang lên tiếng nói chuyện khiến cậu nằm im bất động. "Con biết rõ là Tống Thả không thể lướt sóng, không thể tiến hành những hoạt động mạnh, tại sao lại để nó xuống nước? Chú không phải đã bảo con trông chừng nó sao?!" "Thật xin lỗi, là do con sơ suất." "Bắc Hoài, chú để con ở lại Tống gia là vì nghĩ con có thể giúp trông chừng Tống Thả, con rõ ràng đã biết tính tình của nó, nó có bao nhiêu tùy hứng con đều biết rõ, nhưng ít ra khi con nói, nó sẽ nghe một chút. Huống chi nó có bệnh tim, lần này nó chết đuối phát sốt suýt nữa gây viêm cơ tim. Chú không yêu cầu gì nhiều, chỉ cần con trông chừng nó thường xuyên, nếu nó thật sự không nghe, con cứ đến tìm chú." "…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...