Tác giả:

Đầu hạ, mặt trời tỏa nắng ấm áp, nhưng toàn thân ta lại cảm thấy lạnh buốt. Nguyên do là vì đích muội của ta, nàng đang nằm trong vòng tay phụ mẫu khóc lóc, nhõng nhẽo đòi gả cho vị hôn phu của ta. Tiếng khóc nỉ non ấy như muốn xé nát trái tim phụ mẫu. Còn kẻ đang quỳ bên cạnh không ai khác chính là vị hôn phu của ta, Tiêu Lưu. Hắn thẳng lưng, đôi mắt khi nhìn đích muội tràn đầy sự dịu dàng: "Suốt đời này, ta chưa từng gặp ai ngây thơ và động lòng người như Uyển Tình. Ta chỉ nguyện cùng nàng ấy kết tóc se duyên, mong Văn Ngọc tiểu thư tác thành." Vừa dứt lời, đích muội của ta khóc càng thảm thiết hơn, nghẹn ngào nhắc đi nhắc lại rằng nàng đã có lỗi với ta, nhưng nàng và Tiêu lang thật lòng yêu nhau, van xin ta tác thành cho họ. Cảnh tượng ấy khiến ta trở thành kẻ phá hoại đôi uyên ương. Mẫu thân thấy vậy, trong mắt đầy vẻ thương xót như muốn tràn ra, liền quay sang nhìn ta, trong ánh mắt còn ẩn chứa một chút cảnh cáo: "Văn Ngọc, con là tỷ tỷ, phải hiểu chuyện một chút, nhường nhịn…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...