Kỷ Quý phi triệu ta vào cung. Trước mặt nàng, trên bàn đặt vài tờ giấy mỏng. Đó chính là những dòng nhật ký ta viết trong lúc nhàn rỗi suốt những năm qua. Lo sợ người khác đọc được nội dung bên trong gây ra rắc rối, nên ta đã viết bằng tiếng Anh. "Giang Trụy Nguyệt, ngươi cũng là người xuyên không sao?" Nàng nhìn ta, trong ánh mắt trong trẻo đầy vẻ tò mò. Ta vẫn giữ thái độ cung kính, cúi đầu đáp: "Phải." Trong mắt Quý phi thoáng hiện lên một chút không thể tin nổi. Cùng là người xuyên không, nàng là tài nữ nổi danh khắp kinh thành, là Quý phi được Hoàng đế sủng ái vô cùng. Còn ta, chỉ là một cung nữ già nua, sống vừa lặng lẽ vừa cam chịu. "Đừng quỳ nữa, nhìn thấy ngươi như vậy ta lại thêm phiền lòng." Giọng nàng đầy vẻ thất vọng. "Ngươi dẫu sao cũng là một nữ tử thời hiện đại, lại cam chịu ở trong cung này làm nô tỳ hầu hạ người khác sao?" Lòng ta bình lặng như nước giếng cổ, chỉ thản nhiên đáp: "Trong cung hay ngoài cung cũng chẳng có gì khác biệt, chỉ là từng ngày trôi qua như nhau…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...