"Huệ --" vừa xuống phà, Lâm Khinh Chu liền ôm tảng đá bên bờ nôn liên hồi. Buổi sáng trên máy bay, cậu chỉ uống một ly cà phê, ăn nửa miếng bánh mì nướng, bây giờ đã nôn hết vào trong biển cả cuồn cuộn, nôn đến khi không nôn ra thứ gì nữa mà chỉ còn nước chua, chút huyết sắc trên mặt cũng bay biến, trắng bệch bơ phờ. "Huệ -- huệ --" Đường Tĩnh Du ngồi xổm bên cạnh đưa nước cho cậu, bị cậu xua tay đẩy ra, không uống được, uống rồi phải nôn tiếp. "Chuyện gì đây, chẳng phải mày nói ở trên đảo này từ nhỏ đến lớn à, sao đi thuyền lại nôn thành thế này, tao đây đi lần đầu còn không như vậy." Đường Tĩnh Du rất cạn lời. "Người lớn lên trên đảo như tụi mày không phải nên tung hoành trong sóng, băng sông vượt biển hết sao?" Lâm Khinh Chu làm gì không nghe ra bạn tốt đang chế nhạo cậu, nhưng hiện giờ cậu đang rất khó chịu, nói không ra hơi, cũng chỉ có thể để nó trêu chọc. Khoảng mười phút sau, cậu mới đỡ say tàu, miễn cưỡng có thể nói thành lời: "Gần mười năm tao chưa về đây rồi." Ngụ ý là hơn…

Chương 112: C112: Chương 112

Ánh Trăng Rớt LạiTác giả: Vấn Quân Kỷ HứaTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị"Huệ --" vừa xuống phà, Lâm Khinh Chu liền ôm tảng đá bên bờ nôn liên hồi. Buổi sáng trên máy bay, cậu chỉ uống một ly cà phê, ăn nửa miếng bánh mì nướng, bây giờ đã nôn hết vào trong biển cả cuồn cuộn, nôn đến khi không nôn ra thứ gì nữa mà chỉ còn nước chua, chút huyết sắc trên mặt cũng bay biến, trắng bệch bơ phờ. "Huệ -- huệ --" Đường Tĩnh Du ngồi xổm bên cạnh đưa nước cho cậu, bị cậu xua tay đẩy ra, không uống được, uống rồi phải nôn tiếp. "Chuyện gì đây, chẳng phải mày nói ở trên đảo này từ nhỏ đến lớn à, sao đi thuyền lại nôn thành thế này, tao đây đi lần đầu còn không như vậy." Đường Tĩnh Du rất cạn lời. "Người lớn lên trên đảo như tụi mày không phải nên tung hoành trong sóng, băng sông vượt biển hết sao?" Lâm Khinh Chu làm gì không nghe ra bạn tốt đang chế nhạo cậu, nhưng hiện giờ cậu đang rất khó chịu, nói không ra hơi, cũng chỉ có thể để nó trêu chọc. Khoảng mười phút sau, cậu mới đỡ say tàu, miễn cưỡng có thể nói thành lời: "Gần mười năm tao chưa về đây rồi." Ngụ ý là hơn… Mặc dù chương này không dài, không có xe cộ gì, cảnh hôn bà tác giả cũng than là bị trường bội cấm tả kỹ, nhưng t siêu siêu thích chương này luôn. Nên là đặt pass nhe =>Pass: không dấu không hoa không cách, bao gồm 11 ký tự - Loài hoa mà Lâm Khinh Chu tặng Tần Việt vào sinh nhật năm 18 có tên là gì?Wp: https://fanxingdiandian.wordpress.com/2024/03/18/anh-trang-rot-lai/

Mặc dù chương này không dài, không có xe cộ gì, cảnh hôn bà tác giả cũng than là bị trường bội cấm tả kỹ, nhưng t siêu siêu thích chương này luôn. Nên là đặt pass nhe =>

Pass: không dấu không hoa không cách, bao gồm 11 ký tự - Loài hoa mà Lâm Khinh Chu tặng Tần Việt vào sinh nhật năm 18 có tên là gì?

Wp: https://fanxingdiandian.wordpress.com/2024/03/18/anh-trang-rot-lai/

Ánh Trăng Rớt LạiTác giả: Vấn Quân Kỷ HứaTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị"Huệ --" vừa xuống phà, Lâm Khinh Chu liền ôm tảng đá bên bờ nôn liên hồi. Buổi sáng trên máy bay, cậu chỉ uống một ly cà phê, ăn nửa miếng bánh mì nướng, bây giờ đã nôn hết vào trong biển cả cuồn cuộn, nôn đến khi không nôn ra thứ gì nữa mà chỉ còn nước chua, chút huyết sắc trên mặt cũng bay biến, trắng bệch bơ phờ. "Huệ -- huệ --" Đường Tĩnh Du ngồi xổm bên cạnh đưa nước cho cậu, bị cậu xua tay đẩy ra, không uống được, uống rồi phải nôn tiếp. "Chuyện gì đây, chẳng phải mày nói ở trên đảo này từ nhỏ đến lớn à, sao đi thuyền lại nôn thành thế này, tao đây đi lần đầu còn không như vậy." Đường Tĩnh Du rất cạn lời. "Người lớn lên trên đảo như tụi mày không phải nên tung hoành trong sóng, băng sông vượt biển hết sao?" Lâm Khinh Chu làm gì không nghe ra bạn tốt đang chế nhạo cậu, nhưng hiện giờ cậu đang rất khó chịu, nói không ra hơi, cũng chỉ có thể để nó trêu chọc. Khoảng mười phút sau, cậu mới đỡ say tàu, miễn cưỡng có thể nói thành lời: "Gần mười năm tao chưa về đây rồi." Ngụ ý là hơn… Mặc dù chương này không dài, không có xe cộ gì, cảnh hôn bà tác giả cũng than là bị trường bội cấm tả kỹ, nhưng t siêu siêu thích chương này luôn. Nên là đặt pass nhe =>Pass: không dấu không hoa không cách, bao gồm 11 ký tự - Loài hoa mà Lâm Khinh Chu tặng Tần Việt vào sinh nhật năm 18 có tên là gì?Wp: https://fanxingdiandian.wordpress.com/2024/03/18/anh-trang-rot-lai/

Chương 112: C112: Chương 112