Tác giả:

1. Vương Thuật run run cầm xiên nướng, cô uống hết ngụm bia cuối cùng trong ly nhựa, đột nhiên bắt đầu say xỉn. Cô nhìn chằm chằm vào bóng cây mờ mờ trong bồn hoa, khóc nức nở như ruột gan đứt từng khúc. “Hồi bé tao đầu to, mày biết đấy, giống như vác quả dưa hấu trên vai ấy, nên suốt thời gian dài bị gọi là Vương Đầu To cho đến khi tốt nghiệp cấp hai. Ba năm cấp ba mãi mới cao lên được chút, không còn lộ đầu to nữa, nhưng lại là ngực phẳng cỡ AA… Tân Tân, dù có ngực B thôi cũng được mà! Mày nói xem, mọi người đều là máu thịt như nhau, tại sao có người lại trở thành Võ Thất Thất (*), còn có người lại là Vương Đầu To? Thật không công bằng, không công bằng chút nào!” Vương Thuật đau khổ khóc như mưa, giống như vai hề thất bại trên TV. Cô hít hít mũi, hộp giấy lau trên bàn đã hết bèn quay đầu lấy giấy từ bàn trống phía sau. “Mày nói xem, bác tao ngực to bị u thì còn dễ hiểu, tao thì như hai hạt táo, có mặt mũi nào mà làm trò thế này chứ? Thật là bắt nạt người ta quá, bắt nạt người ta quá…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...