Ta và Thế Thời Cảnh vốn dự định cuối năm sẽ thành hôn. Ta đã mười chín tuổi, nếu tiếp tục trì hoãn thì thật là không ra thể thống gì. Sở dĩ kéo dài lâu như vậy, chẳng qua là vì hắn không thích ta. Hôn sự này là do tổ phụ của hắn ép buộc, mà Thế Thời Cảnh lại là người phóng túng nhất. Năm mười lăm tuổi, không hiểu hắn phát cuồng vì điều gì, bỏ mặc tước vị của gia đình, nói rằng muốn tự mình giành lấy công danh. Ngày thường hắn chỉ biết chơi bời lêu lổng, chẳng ai tin vào lời hắn nói. Hắn phát điên, lấy kéo tự cắt tóc mình thành kiểu chó cắn nham nhở. Hình dạng này không thể ra ngoài gặp người, hắn đành phải ở nhà đọc sách. Đến khi tóc mọc dài ra, hắn đã đỗ cử nhân. Người ta mười năm khổ học, hắn chỉ học lướt qua ba tháng, suýt nữa đã đoạt giải nhất. Tiến thêm một bước nữa là đến kỳ thi tiến sĩ, nhưng hắn lại im ắng, không hề động tĩnh. Nghỉ ngơi một thời gian, hắn để lại một phong thư rồi chạy ra biên cương tòng quân. Thế Thời Cảnh là con trai độc đinh ba đời của Thế gia, làm sao chịu…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...