Tác giả:

Ngày lễ khai giảng chính thức bắt đầu sau một kỳ nghỉ dài hạng, xuyên suốt 3 tháng trời, xuân hạ lá thu bay. Yên Tử vẫn như thế, dù cho bị thời gian 3 tháng, vùi lắp tới cỡ nào, thì cô vẫn ngời ngời rạng rạng, tỏa sáng lạ thường. Thật là ngại, khi phải thu hút nhiều ánh nhìn hâm mộ của mọi người đến như thế. Vì tôi là ai? Tôn Yên Tử đó! Nghe hay không? Tên đẹp chứ? Là tôi đó! Hâm mộ không? Thôi khỏi cần, tôi biết thừa! Yên Tử hôm nay diện trên người một cây đen, từ đầu đến chân cũng đen xì xì, đứng giữa đám đông thì nổi bật vô cùng. Bước vào trường với tâm trạng không hề tệ! Hí hí.... sân trường không còn ai hết! " đệch!!! " đi trễ sao? Yên Tử : " không phải chứ? Mới có 7 giờ hơn thôi mà? " ______ ta là vạch ngăn cách ____ nhìn gì? Nhìn chổ khác đi _______ Yên Tử oai phong đi vào lớp, mặc dù lúc nãy có hơi vất vả, thiếu điều muốn quỳ lạy van xin thầy hiệu trưởng để hỏi địa chỉ....à mà thôi! Nói ra thì chỉ có nước đội quần. Bước chân dõng dạc của cô vang dội cả hành lang, đứng trước…

Chương 91: [ h ]

Vô Tình Ái Thất Nữ Lão Sư - Thiên LangTác giả: Thiên LangTruyện Bách Hợp, Truyện Đô Thị, Truyện Hài HướcNgày lễ khai giảng chính thức bắt đầu sau một kỳ nghỉ dài hạng, xuyên suốt 3 tháng trời, xuân hạ lá thu bay. Yên Tử vẫn như thế, dù cho bị thời gian 3 tháng, vùi lắp tới cỡ nào, thì cô vẫn ngời ngời rạng rạng, tỏa sáng lạ thường. Thật là ngại, khi phải thu hút nhiều ánh nhìn hâm mộ của mọi người đến như thế. Vì tôi là ai? Tôn Yên Tử đó! Nghe hay không? Tên đẹp chứ? Là tôi đó! Hâm mộ không? Thôi khỏi cần, tôi biết thừa! Yên Tử hôm nay diện trên người một cây đen, từ đầu đến chân cũng đen xì xì, đứng giữa đám đông thì nổi bật vô cùng. Bước vào trường với tâm trạng không hề tệ! Hí hí.... sân trường không còn ai hết! " đệch!!! " đi trễ sao? Yên Tử : " không phải chứ? Mới có 7 giờ hơn thôi mà? " ______ ta là vạch ngăn cách ____ nhìn gì? Nhìn chổ khác đi _______ Yên Tử oai phong đi vào lớp, mặc dù lúc nãy có hơi vất vả, thiếu điều muốn quỳ lạy van xin thầy hiệu trưởng để hỏi địa chỉ....à mà thôi! Nói ra thì chỉ có nước đội quần. Bước chân dõng dạc của cô vang dội cả hành lang, đứng trước… Chị muốn ăn em???Yên Tử mặt xanh như lá chuối, bao nhiêu cái biểu cảm trên thế giới dường như hội tụ về đây. Chỉ một câu nói nhẹ của Hải Tình mà làm cho cô xém chút nữa đột quỵ cấp 1, cấp 2, cấp 15 giật 16....Yên Tử: " Chị....chị.... không phải, em..... chị.... "Lắp bắp nói không rõ, Yên Tử vẫn còn đang mơ hồ vì câu nói của Hải Tình. Đường đường là một tay công như cô mà bị áp sao? Nói ra không sợ bị hàng xóm nó cười cho nhụt mặt à... . 𝙽ha𝗇h 𝗇hấ𝒕 𝒕ại ~ 𝗧RÙM𝗧RUY Ệ𝙽.V𝙽 ~Hải Tình: " Sao? Em có gì muốn nói à? "Biểu cảm " Em dám chống cự? " kia của Hải Tình làm cho Yên Tử nuốt mấy ngụm nước bọt. Cô đang có dự cảm không lành khi vai công quân của mình sắp sửa bị xoắn ngôi đoạt vị.Cứ như bị dồn vào tử lộ, Yên Tử quật khởi ý chí, bật dậy đè ép Hải Tình xuống giường. Đây không phải chỉ giữ thể diện cho riêng cô, mà còn giữ thanh danh cho cả dòng họ Tôn đời đời công quân.Hải Tình bị đè cũng thoáng ngẩn ngơ, nếu tính theo quẻ thì cơ hội Yên Tử trở mình là rất thấp a, này thì đâu phải như trong dự tính, phải là Yên Tử bị áp, rồi bị nàng abcxyz cho tới rã rời xương cốt mới đúng nha >

Vô Tình Ái Thất Nữ Lão Sư - Thiên LangTác giả: Thiên LangTruyện Bách Hợp, Truyện Đô Thị, Truyện Hài HướcNgày lễ khai giảng chính thức bắt đầu sau một kỳ nghỉ dài hạng, xuyên suốt 3 tháng trời, xuân hạ lá thu bay. Yên Tử vẫn như thế, dù cho bị thời gian 3 tháng, vùi lắp tới cỡ nào, thì cô vẫn ngời ngời rạng rạng, tỏa sáng lạ thường. Thật là ngại, khi phải thu hút nhiều ánh nhìn hâm mộ của mọi người đến như thế. Vì tôi là ai? Tôn Yên Tử đó! Nghe hay không? Tên đẹp chứ? Là tôi đó! Hâm mộ không? Thôi khỏi cần, tôi biết thừa! Yên Tử hôm nay diện trên người một cây đen, từ đầu đến chân cũng đen xì xì, đứng giữa đám đông thì nổi bật vô cùng. Bước vào trường với tâm trạng không hề tệ! Hí hí.... sân trường không còn ai hết! " đệch!!! " đi trễ sao? Yên Tử : " không phải chứ? Mới có 7 giờ hơn thôi mà? " ______ ta là vạch ngăn cách ____ nhìn gì? Nhìn chổ khác đi _______ Yên Tử oai phong đi vào lớp, mặc dù lúc nãy có hơi vất vả, thiếu điều muốn quỳ lạy van xin thầy hiệu trưởng để hỏi địa chỉ....à mà thôi! Nói ra thì chỉ có nước đội quần. Bước chân dõng dạc của cô vang dội cả hành lang, đứng trước… Chị muốn ăn em???Yên Tử mặt xanh như lá chuối, bao nhiêu cái biểu cảm trên thế giới dường như hội tụ về đây. Chỉ một câu nói nhẹ của Hải Tình mà làm cho cô xém chút nữa đột quỵ cấp 1, cấp 2, cấp 15 giật 16....Yên Tử: " Chị....chị.... không phải, em..... chị.... "Lắp bắp nói không rõ, Yên Tử vẫn còn đang mơ hồ vì câu nói của Hải Tình. Đường đường là một tay công như cô mà bị áp sao? Nói ra không sợ bị hàng xóm nó cười cho nhụt mặt à... . 𝙽ha𝗇h 𝗇hấ𝒕 𝒕ại ~ 𝗧RÙM𝗧RUY Ệ𝙽.V𝙽 ~Hải Tình: " Sao? Em có gì muốn nói à? "Biểu cảm " Em dám chống cự? " kia của Hải Tình làm cho Yên Tử nuốt mấy ngụm nước bọt. Cô đang có dự cảm không lành khi vai công quân của mình sắp sửa bị xoắn ngôi đoạt vị.Cứ như bị dồn vào tử lộ, Yên Tử quật khởi ý chí, bật dậy đè ép Hải Tình xuống giường. Đây không phải chỉ giữ thể diện cho riêng cô, mà còn giữ thanh danh cho cả dòng họ Tôn đời đời công quân.Hải Tình bị đè cũng thoáng ngẩn ngơ, nếu tính theo quẻ thì cơ hội Yên Tử trở mình là rất thấp a, này thì đâu phải như trong dự tính, phải là Yên Tử bị áp, rồi bị nàng abcxyz cho tới rã rời xương cốt mới đúng nha >

Vô Tình Ái Thất Nữ Lão Sư - Thiên LangTác giả: Thiên LangTruyện Bách Hợp, Truyện Đô Thị, Truyện Hài HướcNgày lễ khai giảng chính thức bắt đầu sau một kỳ nghỉ dài hạng, xuyên suốt 3 tháng trời, xuân hạ lá thu bay. Yên Tử vẫn như thế, dù cho bị thời gian 3 tháng, vùi lắp tới cỡ nào, thì cô vẫn ngời ngời rạng rạng, tỏa sáng lạ thường. Thật là ngại, khi phải thu hút nhiều ánh nhìn hâm mộ của mọi người đến như thế. Vì tôi là ai? Tôn Yên Tử đó! Nghe hay không? Tên đẹp chứ? Là tôi đó! Hâm mộ không? Thôi khỏi cần, tôi biết thừa! Yên Tử hôm nay diện trên người một cây đen, từ đầu đến chân cũng đen xì xì, đứng giữa đám đông thì nổi bật vô cùng. Bước vào trường với tâm trạng không hề tệ! Hí hí.... sân trường không còn ai hết! " đệch!!! " đi trễ sao? Yên Tử : " không phải chứ? Mới có 7 giờ hơn thôi mà? " ______ ta là vạch ngăn cách ____ nhìn gì? Nhìn chổ khác đi _______ Yên Tử oai phong đi vào lớp, mặc dù lúc nãy có hơi vất vả, thiếu điều muốn quỳ lạy van xin thầy hiệu trưởng để hỏi địa chỉ....à mà thôi! Nói ra thì chỉ có nước đội quần. Bước chân dõng dạc của cô vang dội cả hành lang, đứng trước… Chị muốn ăn em???Yên Tử mặt xanh như lá chuối, bao nhiêu cái biểu cảm trên thế giới dường như hội tụ về đây. Chỉ một câu nói nhẹ của Hải Tình mà làm cho cô xém chút nữa đột quỵ cấp 1, cấp 2, cấp 15 giật 16....Yên Tử: " Chị....chị.... không phải, em..... chị.... "Lắp bắp nói không rõ, Yên Tử vẫn còn đang mơ hồ vì câu nói của Hải Tình. Đường đường là một tay công như cô mà bị áp sao? Nói ra không sợ bị hàng xóm nó cười cho nhụt mặt à... . 𝙽ha𝗇h 𝗇hấ𝒕 𝒕ại ~ 𝗧RÙM𝗧RUY Ệ𝙽.V𝙽 ~Hải Tình: " Sao? Em có gì muốn nói à? "Biểu cảm " Em dám chống cự? " kia của Hải Tình làm cho Yên Tử nuốt mấy ngụm nước bọt. Cô đang có dự cảm không lành khi vai công quân của mình sắp sửa bị xoắn ngôi đoạt vị.Cứ như bị dồn vào tử lộ, Yên Tử quật khởi ý chí, bật dậy đè ép Hải Tình xuống giường. Đây không phải chỉ giữ thể diện cho riêng cô, mà còn giữ thanh danh cho cả dòng họ Tôn đời đời công quân.Hải Tình bị đè cũng thoáng ngẩn ngơ, nếu tính theo quẻ thì cơ hội Yên Tử trở mình là rất thấp a, này thì đâu phải như trong dự tính, phải là Yên Tử bị áp, rồi bị nàng abcxyz cho tới rã rời xương cốt mới đúng nha >

Chương 91: [ h ]