Khốn kiếp, tên khốn này đi chết điiiiiiiii! Khả Ni thấy tên công tử vô lại họ Vu xem thường phụ nữ thì không chịu nổi nữa. Cô lao đến đấm cho hắn không trượt phát nào, vừa đấm vào cái bản mặt hợm hĩnh vừa chửi: - Mẹ kiếp bà đây mất việc cũng được! **** Khả Ni là một nhân viên marketing cho một tập đoàn lớn trong nước khiến ai cũng ngưỡng mộ. Cứ nghĩ mọi việc cứ thế ổn định êm xuôi qua ngày, bỗng một năm khủng hoảng kinh tế, lạm phát leo thang khiến cô từ đỉnh cao rơi bốp xuống nền đất cứng xơ xác. Như mọi ngày, trước khi đi làm, Khả Ni sẽ check mail để sắp xếp công việc, thì cô nhận được thông báo nghỉ việc. Cô không tin một nhân viên kỳ cựu như mình mới thăng chức lên phó phòng lại bị nghỉ việc không một lời báo trước như vậy. Thế là cô mang một tâm trạng vừa lo lắng vừa hi vọng tới công ty. Có lẽ chỉ là nhầm lẫn thôi. Cô đã tự trấn an mình rằng mọi chuyện vẫn ổn. Thế mà tới nơi cô chỉ nhận được một câu dửng dưng của trưởng phòng: " Các tập đoàn hàng đầu còn cắt giảm nhân sự nữa là…
Chương 122: 122: Cứu Vợ Cứu Người
Báo ĐenTác giả: Hoa Tiểu LêTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngKhốn kiếp, tên khốn này đi chết điiiiiiiii! Khả Ni thấy tên công tử vô lại họ Vu xem thường phụ nữ thì không chịu nổi nữa. Cô lao đến đấm cho hắn không trượt phát nào, vừa đấm vào cái bản mặt hợm hĩnh vừa chửi: - Mẹ kiếp bà đây mất việc cũng được! **** Khả Ni là một nhân viên marketing cho một tập đoàn lớn trong nước khiến ai cũng ngưỡng mộ. Cứ nghĩ mọi việc cứ thế ổn định êm xuôi qua ngày, bỗng một năm khủng hoảng kinh tế, lạm phát leo thang khiến cô từ đỉnh cao rơi bốp xuống nền đất cứng xơ xác. Như mọi ngày, trước khi đi làm, Khả Ni sẽ check mail để sắp xếp công việc, thì cô nhận được thông báo nghỉ việc. Cô không tin một nhân viên kỳ cựu như mình mới thăng chức lên phó phòng lại bị nghỉ việc không một lời báo trước như vậy. Thế là cô mang một tâm trạng vừa lo lắng vừa hi vọng tới công ty. Có lẽ chỉ là nhầm lẫn thôi. Cô đã tự trấn an mình rằng mọi chuyện vẫn ổn. Thế mà tới nơi cô chỉ nhận được một câu dửng dưng của trưởng phòng: " Các tập đoàn hàng đầu còn cắt giảm nhân sự nữa là… Mẹ kiếp.Thư Kỳ gào lên, xe cảnh sát cũng dừng lại nhìn hiện trường rồi gọi về trụ sở.Đám người Bạch Ưng không muốn dây vào cảnh sát bèn tản mát rồi mất hút.Cảnh sát nhìn Thư Kỳ không dám bắt, vì Thư Kỳ không chỉ là người lãnh đạo ở Hồng Bang Hội, mà cô ấy cũng có liên quan tới Hoắc Liên Bang.Hoắc Liên Bang lại là giới hạn của cảnh sát.Ở dưới sông, một đội đã được Bách Tùng giao phó mặc đồ lặn và hành động.Trước khi tới cảng, anh đã lo cho Thư Kỳ, quan sát hết địa hình xung quanh khu vực tranh đấu, thậm chí lo xa mà cho người phân bố khắp các ngóc ngách, cả dưới gầm cầu, vì sợ nếu Thư Kỳ có làm sao thì kịp thời ứng cứu.Anh không dùng danh nghĩa Hoắc Liên Bang, mà với danh nghĩa là chồng cô ấy.Chồng cứu vợ là lẽ đương nhiên.Không ngờ phải dùng tới thật, nhưng là cứu người khác.Hồng Vũ Hưng thoát được khỏi xe, bơi tới chỗ thùng container nhưng bất lực.Lại đúng lúc thấy đám người mặc đồ lặn xuất hiện.Anh hơi lo, nếu là người của cảnh sát thì cứu được Aochi và Aogi ra khỏi mặt nước xong họ cũng bị tống vào tù và xử tử.Nhưng mấy người đó lại gật đầu với anh, rồi ra hiệu cho anh bơi lùi lại để phá thùng.Hồng Vũ Hưng chịu không nổi, phải bơi lên mặt nước lấy không khí.Thư Kỳ nhìn thấy em trai ngóc đầu lên thì lòng nhẹ đi một chút.Vẫn còn hai người kia nữa.Cô rối tung lên sai người của mình xuống cứu thì thuộc hạ ghé tai nói nhỏ gì đó.Lúc này mới thở được một hơi nhẹ ra.Đám người của Bách Tùng âm thầm đưa hai chị em Devon bất tỉnh vào phía gầm cầu rồi nhanh chóng đưa đi trước khi cảnh sát phát hiện.Hồng Vũ Hưng cũng được thuộc hạ đưa về, Thư Kỳ lườm mấy tên cảnh sát rồi lập tức rời đi.Cảnh sát chậm chạp cử người lặn xuống thì không còn gì, chỉ còn thùng container trống trơn dưới đáy sông.Hồng Vũ Hưng vừa về biệt thự liền bị cảnh sát tới hỏi thăm, anh dửng dưng nói không biết gì.Hai chị em song sinh được đưa về một biệt thự khác của Bách Tùng.Phong cách làm việc của Hoắc Liên Bang có khác, một đội y tế đã chờ sẵn.Chỉ đưa về đây thì đám cảnh sát mới không dám làm phiền.Thấy Thư Kỳ lành lặn xuất hiện, Bách Tùng ôm cô một cái.- Em làm anh lo quá!- Cảm ơn anh.Em không sao rồi!Anh buông vợ ra, rồi nhìn mấy bác sỹ đang cấp cứu cho hai cô gái Nhật Bản.- Họ có chết không?- Chưa biết, lúc vớt lên đã sơ cứu rồi, nhưng vẫn bất tỉnh.- Em sẽ không tha cho đám Bạch Ưng.- Hoắc Long đã xử lý rồi.Bên đó đã thua kèo, em không cần bận tâm nữa.Lát sau Hồng Vũ Hưng mặt bầm tím cũng tới, nhìn hai người bệnh lòng xót xa.Mới đêm qua anh còn lăn lộn với Devon Aogi tới gần sáng, thế mà giờ cô ấy không khác gì cái xác im lìm cả.Giây phút này, Hồng Vũ Hưng nhận ra tình cảm của mình không chỉ dừng lại ở mức tình một đêm.May mắn, Devon Aogi bỗng cử động, rồi ho một cái, một ít nước trong miệng trào ra.Vài phút sau, Devon Aochi cũng mở mắt.Thần giao cách cảm của những cặp song sinh đúng là không thể đùa được, lại lần nữa họ cùng nhau tỉnh lại.Aogi thấy Hồng Vũ Hưng thì nhìn không nói gì.Cô cũng quá mệt để cất lời.Còn Aochi thấy Thư Kỳ, vẫn cố nở một nụ cười yếu ớt.Bên này, Khả Ni nghe tin cũng sốc vô cùng.Tiểu Thiên tình cờ nghe được, đòi mẹ dẫn đi gặp cô xinh đẹp, thế là cô cũng dắt con trai tới đó xem sao.Hôm sau, người ta còn thấy Tiger LK cũng có mặt.Địa bàn của Hoắc Long giờ như cái chợ, thập cẩm các bang phái mà chỉ xoay quanh hai cô gái sinh đôi kia.
Báo ĐenTác giả: Hoa Tiểu LêTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngKhốn kiếp, tên khốn này đi chết điiiiiiiii! Khả Ni thấy tên công tử vô lại họ Vu xem thường phụ nữ thì không chịu nổi nữa. Cô lao đến đấm cho hắn không trượt phát nào, vừa đấm vào cái bản mặt hợm hĩnh vừa chửi: - Mẹ kiếp bà đây mất việc cũng được! **** Khả Ni là một nhân viên marketing cho một tập đoàn lớn trong nước khiến ai cũng ngưỡng mộ. Cứ nghĩ mọi việc cứ thế ổn định êm xuôi qua ngày, bỗng một năm khủng hoảng kinh tế, lạm phát leo thang khiến cô từ đỉnh cao rơi bốp xuống nền đất cứng xơ xác. Như mọi ngày, trước khi đi làm, Khả Ni sẽ check mail để sắp xếp công việc, thì cô nhận được thông báo nghỉ việc. Cô không tin một nhân viên kỳ cựu như mình mới thăng chức lên phó phòng lại bị nghỉ việc không một lời báo trước như vậy. Thế là cô mang một tâm trạng vừa lo lắng vừa hi vọng tới công ty. Có lẽ chỉ là nhầm lẫn thôi. Cô đã tự trấn an mình rằng mọi chuyện vẫn ổn. Thế mà tới nơi cô chỉ nhận được một câu dửng dưng của trưởng phòng: " Các tập đoàn hàng đầu còn cắt giảm nhân sự nữa là… Mẹ kiếp.Thư Kỳ gào lên, xe cảnh sát cũng dừng lại nhìn hiện trường rồi gọi về trụ sở.Đám người Bạch Ưng không muốn dây vào cảnh sát bèn tản mát rồi mất hút.Cảnh sát nhìn Thư Kỳ không dám bắt, vì Thư Kỳ không chỉ là người lãnh đạo ở Hồng Bang Hội, mà cô ấy cũng có liên quan tới Hoắc Liên Bang.Hoắc Liên Bang lại là giới hạn của cảnh sát.Ở dưới sông, một đội đã được Bách Tùng giao phó mặc đồ lặn và hành động.Trước khi tới cảng, anh đã lo cho Thư Kỳ, quan sát hết địa hình xung quanh khu vực tranh đấu, thậm chí lo xa mà cho người phân bố khắp các ngóc ngách, cả dưới gầm cầu, vì sợ nếu Thư Kỳ có làm sao thì kịp thời ứng cứu.Anh không dùng danh nghĩa Hoắc Liên Bang, mà với danh nghĩa là chồng cô ấy.Chồng cứu vợ là lẽ đương nhiên.Không ngờ phải dùng tới thật, nhưng là cứu người khác.Hồng Vũ Hưng thoát được khỏi xe, bơi tới chỗ thùng container nhưng bất lực.Lại đúng lúc thấy đám người mặc đồ lặn xuất hiện.Anh hơi lo, nếu là người của cảnh sát thì cứu được Aochi và Aogi ra khỏi mặt nước xong họ cũng bị tống vào tù và xử tử.Nhưng mấy người đó lại gật đầu với anh, rồi ra hiệu cho anh bơi lùi lại để phá thùng.Hồng Vũ Hưng chịu không nổi, phải bơi lên mặt nước lấy không khí.Thư Kỳ nhìn thấy em trai ngóc đầu lên thì lòng nhẹ đi một chút.Vẫn còn hai người kia nữa.Cô rối tung lên sai người của mình xuống cứu thì thuộc hạ ghé tai nói nhỏ gì đó.Lúc này mới thở được một hơi nhẹ ra.Đám người của Bách Tùng âm thầm đưa hai chị em Devon bất tỉnh vào phía gầm cầu rồi nhanh chóng đưa đi trước khi cảnh sát phát hiện.Hồng Vũ Hưng cũng được thuộc hạ đưa về, Thư Kỳ lườm mấy tên cảnh sát rồi lập tức rời đi.Cảnh sát chậm chạp cử người lặn xuống thì không còn gì, chỉ còn thùng container trống trơn dưới đáy sông.Hồng Vũ Hưng vừa về biệt thự liền bị cảnh sát tới hỏi thăm, anh dửng dưng nói không biết gì.Hai chị em song sinh được đưa về một biệt thự khác của Bách Tùng.Phong cách làm việc của Hoắc Liên Bang có khác, một đội y tế đã chờ sẵn.Chỉ đưa về đây thì đám cảnh sát mới không dám làm phiền.Thấy Thư Kỳ lành lặn xuất hiện, Bách Tùng ôm cô một cái.- Em làm anh lo quá!- Cảm ơn anh.Em không sao rồi!Anh buông vợ ra, rồi nhìn mấy bác sỹ đang cấp cứu cho hai cô gái Nhật Bản.- Họ có chết không?- Chưa biết, lúc vớt lên đã sơ cứu rồi, nhưng vẫn bất tỉnh.- Em sẽ không tha cho đám Bạch Ưng.- Hoắc Long đã xử lý rồi.Bên đó đã thua kèo, em không cần bận tâm nữa.Lát sau Hồng Vũ Hưng mặt bầm tím cũng tới, nhìn hai người bệnh lòng xót xa.Mới đêm qua anh còn lăn lộn với Devon Aogi tới gần sáng, thế mà giờ cô ấy không khác gì cái xác im lìm cả.Giây phút này, Hồng Vũ Hưng nhận ra tình cảm của mình không chỉ dừng lại ở mức tình một đêm.May mắn, Devon Aogi bỗng cử động, rồi ho một cái, một ít nước trong miệng trào ra.Vài phút sau, Devon Aochi cũng mở mắt.Thần giao cách cảm của những cặp song sinh đúng là không thể đùa được, lại lần nữa họ cùng nhau tỉnh lại.Aogi thấy Hồng Vũ Hưng thì nhìn không nói gì.Cô cũng quá mệt để cất lời.Còn Aochi thấy Thư Kỳ, vẫn cố nở một nụ cười yếu ớt.Bên này, Khả Ni nghe tin cũng sốc vô cùng.Tiểu Thiên tình cờ nghe được, đòi mẹ dẫn đi gặp cô xinh đẹp, thế là cô cũng dắt con trai tới đó xem sao.Hôm sau, người ta còn thấy Tiger LK cũng có mặt.Địa bàn của Hoắc Long giờ như cái chợ, thập cẩm các bang phái mà chỉ xoay quanh hai cô gái sinh đôi kia.
Báo ĐenTác giả: Hoa Tiểu LêTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngKhốn kiếp, tên khốn này đi chết điiiiiiiii! Khả Ni thấy tên công tử vô lại họ Vu xem thường phụ nữ thì không chịu nổi nữa. Cô lao đến đấm cho hắn không trượt phát nào, vừa đấm vào cái bản mặt hợm hĩnh vừa chửi: - Mẹ kiếp bà đây mất việc cũng được! **** Khả Ni là một nhân viên marketing cho một tập đoàn lớn trong nước khiến ai cũng ngưỡng mộ. Cứ nghĩ mọi việc cứ thế ổn định êm xuôi qua ngày, bỗng một năm khủng hoảng kinh tế, lạm phát leo thang khiến cô từ đỉnh cao rơi bốp xuống nền đất cứng xơ xác. Như mọi ngày, trước khi đi làm, Khả Ni sẽ check mail để sắp xếp công việc, thì cô nhận được thông báo nghỉ việc. Cô không tin một nhân viên kỳ cựu như mình mới thăng chức lên phó phòng lại bị nghỉ việc không một lời báo trước như vậy. Thế là cô mang một tâm trạng vừa lo lắng vừa hi vọng tới công ty. Có lẽ chỉ là nhầm lẫn thôi. Cô đã tự trấn an mình rằng mọi chuyện vẫn ổn. Thế mà tới nơi cô chỉ nhận được một câu dửng dưng của trưởng phòng: " Các tập đoàn hàng đầu còn cắt giảm nhân sự nữa là… Mẹ kiếp.Thư Kỳ gào lên, xe cảnh sát cũng dừng lại nhìn hiện trường rồi gọi về trụ sở.Đám người Bạch Ưng không muốn dây vào cảnh sát bèn tản mát rồi mất hút.Cảnh sát nhìn Thư Kỳ không dám bắt, vì Thư Kỳ không chỉ là người lãnh đạo ở Hồng Bang Hội, mà cô ấy cũng có liên quan tới Hoắc Liên Bang.Hoắc Liên Bang lại là giới hạn của cảnh sát.Ở dưới sông, một đội đã được Bách Tùng giao phó mặc đồ lặn và hành động.Trước khi tới cảng, anh đã lo cho Thư Kỳ, quan sát hết địa hình xung quanh khu vực tranh đấu, thậm chí lo xa mà cho người phân bố khắp các ngóc ngách, cả dưới gầm cầu, vì sợ nếu Thư Kỳ có làm sao thì kịp thời ứng cứu.Anh không dùng danh nghĩa Hoắc Liên Bang, mà với danh nghĩa là chồng cô ấy.Chồng cứu vợ là lẽ đương nhiên.Không ngờ phải dùng tới thật, nhưng là cứu người khác.Hồng Vũ Hưng thoát được khỏi xe, bơi tới chỗ thùng container nhưng bất lực.Lại đúng lúc thấy đám người mặc đồ lặn xuất hiện.Anh hơi lo, nếu là người của cảnh sát thì cứu được Aochi và Aogi ra khỏi mặt nước xong họ cũng bị tống vào tù và xử tử.Nhưng mấy người đó lại gật đầu với anh, rồi ra hiệu cho anh bơi lùi lại để phá thùng.Hồng Vũ Hưng chịu không nổi, phải bơi lên mặt nước lấy không khí.Thư Kỳ nhìn thấy em trai ngóc đầu lên thì lòng nhẹ đi một chút.Vẫn còn hai người kia nữa.Cô rối tung lên sai người của mình xuống cứu thì thuộc hạ ghé tai nói nhỏ gì đó.Lúc này mới thở được một hơi nhẹ ra.Đám người của Bách Tùng âm thầm đưa hai chị em Devon bất tỉnh vào phía gầm cầu rồi nhanh chóng đưa đi trước khi cảnh sát phát hiện.Hồng Vũ Hưng cũng được thuộc hạ đưa về, Thư Kỳ lườm mấy tên cảnh sát rồi lập tức rời đi.Cảnh sát chậm chạp cử người lặn xuống thì không còn gì, chỉ còn thùng container trống trơn dưới đáy sông.Hồng Vũ Hưng vừa về biệt thự liền bị cảnh sát tới hỏi thăm, anh dửng dưng nói không biết gì.Hai chị em song sinh được đưa về một biệt thự khác của Bách Tùng.Phong cách làm việc của Hoắc Liên Bang có khác, một đội y tế đã chờ sẵn.Chỉ đưa về đây thì đám cảnh sát mới không dám làm phiền.Thấy Thư Kỳ lành lặn xuất hiện, Bách Tùng ôm cô một cái.- Em làm anh lo quá!- Cảm ơn anh.Em không sao rồi!Anh buông vợ ra, rồi nhìn mấy bác sỹ đang cấp cứu cho hai cô gái Nhật Bản.- Họ có chết không?- Chưa biết, lúc vớt lên đã sơ cứu rồi, nhưng vẫn bất tỉnh.- Em sẽ không tha cho đám Bạch Ưng.- Hoắc Long đã xử lý rồi.Bên đó đã thua kèo, em không cần bận tâm nữa.Lát sau Hồng Vũ Hưng mặt bầm tím cũng tới, nhìn hai người bệnh lòng xót xa.Mới đêm qua anh còn lăn lộn với Devon Aogi tới gần sáng, thế mà giờ cô ấy không khác gì cái xác im lìm cả.Giây phút này, Hồng Vũ Hưng nhận ra tình cảm của mình không chỉ dừng lại ở mức tình một đêm.May mắn, Devon Aogi bỗng cử động, rồi ho một cái, một ít nước trong miệng trào ra.Vài phút sau, Devon Aochi cũng mở mắt.Thần giao cách cảm của những cặp song sinh đúng là không thể đùa được, lại lần nữa họ cùng nhau tỉnh lại.Aogi thấy Hồng Vũ Hưng thì nhìn không nói gì.Cô cũng quá mệt để cất lời.Còn Aochi thấy Thư Kỳ, vẫn cố nở một nụ cười yếu ớt.Bên này, Khả Ni nghe tin cũng sốc vô cùng.Tiểu Thiên tình cờ nghe được, đòi mẹ dẫn đi gặp cô xinh đẹp, thế là cô cũng dắt con trai tới đó xem sao.Hôm sau, người ta còn thấy Tiger LK cũng có mặt.Địa bàn của Hoắc Long giờ như cái chợ, thập cẩm các bang phái mà chỉ xoay quanh hai cô gái sinh đôi kia.