Tác giả:

Bạch Sênh tự nhận sống không hổ thẹn, quanh minh chính đại yêu cũng quang minh chính đại ngẩng cao đầu tự hào luôn là công dân năm tốt của xã hội, con ngoan của cha mẹ và là vợ hiền của Tôn Chu Minh. Nhưng khi cô thốt lên từng lời cay đắng vấn tội hắn, hắn chỉ cười khẩy vào mặt cô và nói mỉa mai: “Cô tự nhìn lại bản thân cô xem, cô có gì đáng để cho tôi yêu thương? Mỗi đêm ôm cô ngủ, tôi đều cảm thấy ghê tởm." “Anh!" Cô nghẹn giọng, hai mắt sưng húp lên vì khóc và tóc tai thì rối bời, không còn phong thái kiêu sa của vị Bạch tiểu thư một thời. Cô tuyệt vọng triệt để. Người chồng đầu ấp tay gối của nàng đã nói rằng anh ta ghê tởm cô. Cô đã cố gắng làm một người vợ tốt, sống như một con búp bê theo ý anh ta, kính hiếu bố mẹ chồng, im lặng chịu đựng cảnh phòng không gối chiếc chỉ vì anh ta nói cần tập trung xây dựng sự nghiệp. Cô tự nhận mình sống đã quá lãng phí. Hai mươi bảy năm, dài không phải là dài nhưng cô đã mất đến bảy năm thanh xuân để chạy theo hắn, làm trò cho hắn vui, nhưng…

Chương 82: Sự thật đau lòng

Trọng Sinh Chi Thiên Kim Phục CừuTác giả: Đường Kỳ VyTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhBạch Sênh tự nhận sống không hổ thẹn, quanh minh chính đại yêu cũng quang minh chính đại ngẩng cao đầu tự hào luôn là công dân năm tốt của xã hội, con ngoan của cha mẹ và là vợ hiền của Tôn Chu Minh. Nhưng khi cô thốt lên từng lời cay đắng vấn tội hắn, hắn chỉ cười khẩy vào mặt cô và nói mỉa mai: “Cô tự nhìn lại bản thân cô xem, cô có gì đáng để cho tôi yêu thương? Mỗi đêm ôm cô ngủ, tôi đều cảm thấy ghê tởm." “Anh!" Cô nghẹn giọng, hai mắt sưng húp lên vì khóc và tóc tai thì rối bời, không còn phong thái kiêu sa của vị Bạch tiểu thư một thời. Cô tuyệt vọng triệt để. Người chồng đầu ấp tay gối của nàng đã nói rằng anh ta ghê tởm cô. Cô đã cố gắng làm một người vợ tốt, sống như một con búp bê theo ý anh ta, kính hiếu bố mẹ chồng, im lặng chịu đựng cảnh phòng không gối chiếc chỉ vì anh ta nói cần tập trung xây dựng sự nghiệp. Cô tự nhận mình sống đã quá lãng phí. Hai mươi bảy năm, dài không phải là dài nhưng cô đã mất đến bảy năm thanh xuân để chạy theo hắn, làm trò cho hắn vui, nhưng… Lý Lệ ngồi trong phòng làm việc, ánh mắt trống rỗng nhìn chằm chằm vào bức tường trước mặt. Cô ta vừa bán khu đất Hoa Điểm cho Bạch Sênh với giá 75 tỷ, và phải bù thêm 5 tỷ để thanh toán cho hội đấu giá. Cô nghĩ rằng mình đã thoát khỏi rắc rối, nhưng tin tức mới nhất đã khiến cô ta choáng váng."Hoa Điểm đích thị là khu mới, rất có tiềm năng phát triển. Tin đồn là thật!"Lý Lệ cảm thấy mắt nổ đom đóm, tay run rẩy khi cầm tờ báo. Cô ta đã bị Bạch Sênh giăng bẫy một cách hoàn hảo. Không chỉ mất đi số tiền khổng lồ, mà còn mất luôn cả cơ hội vàng để phát triển."Không thể nào... Mình đã bị lừa!"Cảm giác nhục nhã và căm hận tràn ngập trong lòng, Lý Lệ biết rằng mình đã đánh mất một cơ hội không thể phục hồi. Cô ta đã trở thành trò cười cho cả giới thương nhân.Tại nhà của Tiết Vũ Khiêm, anh và Bạch Sênh vừa trở về sau buổi đấu giá. Anh ta ngồi trên ghế, nhìn cô với ánh mắt đầy sự ngưỡng mộ."Tiểu Sênh, em thật sự rất lợi hại. Anh không thể nào không tự hào về em"Bạch Sênh mỉm cười, đôi mắt sáng ngời. Cô biết rằng kế hoạch của mình đã thành công mỹ mãn."Đây chỉ là bước đầu tiên thôi, Vũ Khiêm. Chúng ta còn nhiều việc phải làm"Tiết Vũ Khiêm đứng dậy, bước lại gần cô. Anh ta nhìn vào mắt cô, giọng nói trầm ấm."Nếu em không thích Lý Lệ, anh sẽ cho người giải quyết cô ta."Bạch Sênh khẽ lắc đầu, ánh mắt cô đầy sự kiên quyết."Không cần đâu, Vũ Khiêm. Em muốn tự mình giải quyết cô ta.Tiết Vũ Khiêm mỉm cười, ánh mắt anh ta tràn đầy sự tán thưởng. Anh ta cúi xuống định hôn cô, nhưng Bạch Sênh khẽ đỏ mặt, lùi lại một bước."Em... em chưa tắm. Em muốn về nhà."Tiết Vũ Khiêm nhìn cô, trong lòng dâng lên một cảm giác ấm áp và yêu thương. Anh ta biết rằng Bạch Sênh là người phụ nữ mạnh mẽ, nhưng cũng rất tinh tế và dịu dàng."Được thôi. Anh sẽ đưa em về."Bạch Sênh gật đầu, cô bước ra khỏi nhà anh, cảm thấy lòng mình nhẹ nhõm và tràn đầy quyết tâm. Tiết Vũ Khiêm nhìn theo bóng dáng cô rời đi, khẽ nở một nụ cười."Tiểu Sênh, anh tin rằng với sự thông minh và quyết đoán của em, chúng ta sẽ đạt được mọi mục tiêu."Bóng tối bên ngoài dần bao phủ, nhưng trong lòng Bạch Sênh, ngọn lửa quyết tâm và tham vọng vẫn cháy rực. Cô biết rằng con đường phía trước còn dài và đầy thử thách, nhưng với sự ủng hộ của Tiết Vũ Khiêm, cô sẽ không bao giờ lùi bước.Đêm đó, Lý Lệ nằm trên giường, suy nghĩ về mọi chuyện đã xảy ra. Cô ta nhớ lại từng chi tiết trong buổi đấu giá, từng lời nói của Bạch Sênh, từng ánh mắt khinh thường của những người xung quanh. Cô ta biết rằng mình đã mất đi một cơ hội lớn, nhưng điều làm cô ta đau đớn hơn cả là cảm giác bị lừa dối và nhục nhã."Mình không thể để chuyện này xảy ra lần nữa." Lý Lệ thầm nghĩ. "Mình phải mạnh mẽ hơn, thông minh hơn. Mình sẽ không để Bạch Sênh hay bất kỳ ai khác đánh bại mình"Trong khi đó, Bạch Sênh ngồi trong phòng của mình, nhìn ra cửa sổ với ánh mắt trầm tư. Cô biết rằng mình đã đánh bại Lý Lệ một cách hoàn hảo, nhưng cô cũng biết rằng đây chỉ là bước đầu tiên. Còn rất nhiều việc phải làm, và cô phải luôn sẵn sàng đối mặt với mọi thách thức.Trong bóng tối của đêm, khi thành phố đã yên tĩnh, hai người phụ nữ ngồi trong hai căn phòng khác nhau có những suy nghĩ khác nhau.

Trọng Sinh Chi Thiên Kim Phục CừuTác giả: Đường Kỳ VyTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhBạch Sênh tự nhận sống không hổ thẹn, quanh minh chính đại yêu cũng quang minh chính đại ngẩng cao đầu tự hào luôn là công dân năm tốt của xã hội, con ngoan của cha mẹ và là vợ hiền của Tôn Chu Minh. Nhưng khi cô thốt lên từng lời cay đắng vấn tội hắn, hắn chỉ cười khẩy vào mặt cô và nói mỉa mai: “Cô tự nhìn lại bản thân cô xem, cô có gì đáng để cho tôi yêu thương? Mỗi đêm ôm cô ngủ, tôi đều cảm thấy ghê tởm." “Anh!" Cô nghẹn giọng, hai mắt sưng húp lên vì khóc và tóc tai thì rối bời, không còn phong thái kiêu sa của vị Bạch tiểu thư một thời. Cô tuyệt vọng triệt để. Người chồng đầu ấp tay gối của nàng đã nói rằng anh ta ghê tởm cô. Cô đã cố gắng làm một người vợ tốt, sống như một con búp bê theo ý anh ta, kính hiếu bố mẹ chồng, im lặng chịu đựng cảnh phòng không gối chiếc chỉ vì anh ta nói cần tập trung xây dựng sự nghiệp. Cô tự nhận mình sống đã quá lãng phí. Hai mươi bảy năm, dài không phải là dài nhưng cô đã mất đến bảy năm thanh xuân để chạy theo hắn, làm trò cho hắn vui, nhưng… Lý Lệ ngồi trong phòng làm việc, ánh mắt trống rỗng nhìn chằm chằm vào bức tường trước mặt. Cô ta vừa bán khu đất Hoa Điểm cho Bạch Sênh với giá 75 tỷ, và phải bù thêm 5 tỷ để thanh toán cho hội đấu giá. Cô nghĩ rằng mình đã thoát khỏi rắc rối, nhưng tin tức mới nhất đã khiến cô ta choáng váng."Hoa Điểm đích thị là khu mới, rất có tiềm năng phát triển. Tin đồn là thật!"Lý Lệ cảm thấy mắt nổ đom đóm, tay run rẩy khi cầm tờ báo. Cô ta đã bị Bạch Sênh giăng bẫy một cách hoàn hảo. Không chỉ mất đi số tiền khổng lồ, mà còn mất luôn cả cơ hội vàng để phát triển."Không thể nào... Mình đã bị lừa!"Cảm giác nhục nhã và căm hận tràn ngập trong lòng, Lý Lệ biết rằng mình đã đánh mất một cơ hội không thể phục hồi. Cô ta đã trở thành trò cười cho cả giới thương nhân.Tại nhà của Tiết Vũ Khiêm, anh và Bạch Sênh vừa trở về sau buổi đấu giá. Anh ta ngồi trên ghế, nhìn cô với ánh mắt đầy sự ngưỡng mộ."Tiểu Sênh, em thật sự rất lợi hại. Anh không thể nào không tự hào về em"Bạch Sênh mỉm cười, đôi mắt sáng ngời. Cô biết rằng kế hoạch của mình đã thành công mỹ mãn."Đây chỉ là bước đầu tiên thôi, Vũ Khiêm. Chúng ta còn nhiều việc phải làm"Tiết Vũ Khiêm đứng dậy, bước lại gần cô. Anh ta nhìn vào mắt cô, giọng nói trầm ấm."Nếu em không thích Lý Lệ, anh sẽ cho người giải quyết cô ta."Bạch Sênh khẽ lắc đầu, ánh mắt cô đầy sự kiên quyết."Không cần đâu, Vũ Khiêm. Em muốn tự mình giải quyết cô ta.Tiết Vũ Khiêm mỉm cười, ánh mắt anh ta tràn đầy sự tán thưởng. Anh ta cúi xuống định hôn cô, nhưng Bạch Sênh khẽ đỏ mặt, lùi lại một bước."Em... em chưa tắm. Em muốn về nhà."Tiết Vũ Khiêm nhìn cô, trong lòng dâng lên một cảm giác ấm áp và yêu thương. Anh ta biết rằng Bạch Sênh là người phụ nữ mạnh mẽ, nhưng cũng rất tinh tế và dịu dàng."Được thôi. Anh sẽ đưa em về."Bạch Sênh gật đầu, cô bước ra khỏi nhà anh, cảm thấy lòng mình nhẹ nhõm và tràn đầy quyết tâm. Tiết Vũ Khiêm nhìn theo bóng dáng cô rời đi, khẽ nở một nụ cười."Tiểu Sênh, anh tin rằng với sự thông minh và quyết đoán của em, chúng ta sẽ đạt được mọi mục tiêu."Bóng tối bên ngoài dần bao phủ, nhưng trong lòng Bạch Sênh, ngọn lửa quyết tâm và tham vọng vẫn cháy rực. Cô biết rằng con đường phía trước còn dài và đầy thử thách, nhưng với sự ủng hộ của Tiết Vũ Khiêm, cô sẽ không bao giờ lùi bước.Đêm đó, Lý Lệ nằm trên giường, suy nghĩ về mọi chuyện đã xảy ra. Cô ta nhớ lại từng chi tiết trong buổi đấu giá, từng lời nói của Bạch Sênh, từng ánh mắt khinh thường của những người xung quanh. Cô ta biết rằng mình đã mất đi một cơ hội lớn, nhưng điều làm cô ta đau đớn hơn cả là cảm giác bị lừa dối và nhục nhã."Mình không thể để chuyện này xảy ra lần nữa." Lý Lệ thầm nghĩ. "Mình phải mạnh mẽ hơn, thông minh hơn. Mình sẽ không để Bạch Sênh hay bất kỳ ai khác đánh bại mình"Trong khi đó, Bạch Sênh ngồi trong phòng của mình, nhìn ra cửa sổ với ánh mắt trầm tư. Cô biết rằng mình đã đánh bại Lý Lệ một cách hoàn hảo, nhưng cô cũng biết rằng đây chỉ là bước đầu tiên. Còn rất nhiều việc phải làm, và cô phải luôn sẵn sàng đối mặt với mọi thách thức.Trong bóng tối của đêm, khi thành phố đã yên tĩnh, hai người phụ nữ ngồi trong hai căn phòng khác nhau có những suy nghĩ khác nhau.

Trọng Sinh Chi Thiên Kim Phục CừuTác giả: Đường Kỳ VyTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhBạch Sênh tự nhận sống không hổ thẹn, quanh minh chính đại yêu cũng quang minh chính đại ngẩng cao đầu tự hào luôn là công dân năm tốt của xã hội, con ngoan của cha mẹ và là vợ hiền của Tôn Chu Minh. Nhưng khi cô thốt lên từng lời cay đắng vấn tội hắn, hắn chỉ cười khẩy vào mặt cô và nói mỉa mai: “Cô tự nhìn lại bản thân cô xem, cô có gì đáng để cho tôi yêu thương? Mỗi đêm ôm cô ngủ, tôi đều cảm thấy ghê tởm." “Anh!" Cô nghẹn giọng, hai mắt sưng húp lên vì khóc và tóc tai thì rối bời, không còn phong thái kiêu sa của vị Bạch tiểu thư một thời. Cô tuyệt vọng triệt để. Người chồng đầu ấp tay gối của nàng đã nói rằng anh ta ghê tởm cô. Cô đã cố gắng làm một người vợ tốt, sống như một con búp bê theo ý anh ta, kính hiếu bố mẹ chồng, im lặng chịu đựng cảnh phòng không gối chiếc chỉ vì anh ta nói cần tập trung xây dựng sự nghiệp. Cô tự nhận mình sống đã quá lãng phí. Hai mươi bảy năm, dài không phải là dài nhưng cô đã mất đến bảy năm thanh xuân để chạy theo hắn, làm trò cho hắn vui, nhưng… Lý Lệ ngồi trong phòng làm việc, ánh mắt trống rỗng nhìn chằm chằm vào bức tường trước mặt. Cô ta vừa bán khu đất Hoa Điểm cho Bạch Sênh với giá 75 tỷ, và phải bù thêm 5 tỷ để thanh toán cho hội đấu giá. Cô nghĩ rằng mình đã thoát khỏi rắc rối, nhưng tin tức mới nhất đã khiến cô ta choáng váng."Hoa Điểm đích thị là khu mới, rất có tiềm năng phát triển. Tin đồn là thật!"Lý Lệ cảm thấy mắt nổ đom đóm, tay run rẩy khi cầm tờ báo. Cô ta đã bị Bạch Sênh giăng bẫy một cách hoàn hảo. Không chỉ mất đi số tiền khổng lồ, mà còn mất luôn cả cơ hội vàng để phát triển."Không thể nào... Mình đã bị lừa!"Cảm giác nhục nhã và căm hận tràn ngập trong lòng, Lý Lệ biết rằng mình đã đánh mất một cơ hội không thể phục hồi. Cô ta đã trở thành trò cười cho cả giới thương nhân.Tại nhà của Tiết Vũ Khiêm, anh và Bạch Sênh vừa trở về sau buổi đấu giá. Anh ta ngồi trên ghế, nhìn cô với ánh mắt đầy sự ngưỡng mộ."Tiểu Sênh, em thật sự rất lợi hại. Anh không thể nào không tự hào về em"Bạch Sênh mỉm cười, đôi mắt sáng ngời. Cô biết rằng kế hoạch của mình đã thành công mỹ mãn."Đây chỉ là bước đầu tiên thôi, Vũ Khiêm. Chúng ta còn nhiều việc phải làm"Tiết Vũ Khiêm đứng dậy, bước lại gần cô. Anh ta nhìn vào mắt cô, giọng nói trầm ấm."Nếu em không thích Lý Lệ, anh sẽ cho người giải quyết cô ta."Bạch Sênh khẽ lắc đầu, ánh mắt cô đầy sự kiên quyết."Không cần đâu, Vũ Khiêm. Em muốn tự mình giải quyết cô ta.Tiết Vũ Khiêm mỉm cười, ánh mắt anh ta tràn đầy sự tán thưởng. Anh ta cúi xuống định hôn cô, nhưng Bạch Sênh khẽ đỏ mặt, lùi lại một bước."Em... em chưa tắm. Em muốn về nhà."Tiết Vũ Khiêm nhìn cô, trong lòng dâng lên một cảm giác ấm áp và yêu thương. Anh ta biết rằng Bạch Sênh là người phụ nữ mạnh mẽ, nhưng cũng rất tinh tế và dịu dàng."Được thôi. Anh sẽ đưa em về."Bạch Sênh gật đầu, cô bước ra khỏi nhà anh, cảm thấy lòng mình nhẹ nhõm và tràn đầy quyết tâm. Tiết Vũ Khiêm nhìn theo bóng dáng cô rời đi, khẽ nở một nụ cười."Tiểu Sênh, anh tin rằng với sự thông minh và quyết đoán của em, chúng ta sẽ đạt được mọi mục tiêu."Bóng tối bên ngoài dần bao phủ, nhưng trong lòng Bạch Sênh, ngọn lửa quyết tâm và tham vọng vẫn cháy rực. Cô biết rằng con đường phía trước còn dài và đầy thử thách, nhưng với sự ủng hộ của Tiết Vũ Khiêm, cô sẽ không bao giờ lùi bước.Đêm đó, Lý Lệ nằm trên giường, suy nghĩ về mọi chuyện đã xảy ra. Cô ta nhớ lại từng chi tiết trong buổi đấu giá, từng lời nói của Bạch Sênh, từng ánh mắt khinh thường của những người xung quanh. Cô ta biết rằng mình đã mất đi một cơ hội lớn, nhưng điều làm cô ta đau đớn hơn cả là cảm giác bị lừa dối và nhục nhã."Mình không thể để chuyện này xảy ra lần nữa." Lý Lệ thầm nghĩ. "Mình phải mạnh mẽ hơn, thông minh hơn. Mình sẽ không để Bạch Sênh hay bất kỳ ai khác đánh bại mình"Trong khi đó, Bạch Sênh ngồi trong phòng của mình, nhìn ra cửa sổ với ánh mắt trầm tư. Cô biết rằng mình đã đánh bại Lý Lệ một cách hoàn hảo, nhưng cô cũng biết rằng đây chỉ là bước đầu tiên. Còn rất nhiều việc phải làm, và cô phải luôn sẵn sàng đối mặt với mọi thách thức.Trong bóng tối của đêm, khi thành phố đã yên tĩnh, hai người phụ nữ ngồi trong hai căn phòng khác nhau có những suy nghĩ khác nhau.

Chương 82: Sự thật đau lòng