Tác giả:

1 Tôi hồi hộp đến mức lòng bàn tay đầm đìa mồ hôi. Tân ảnh đế Bùi Giác đang ở phía sau lưng, đứng cách tôi năm mét. Chỉ cần tôi quay người lại, sẽ đụng ngay vào anh. Phó đạo diễn nói: “Thầy Bùi, đoạn tiếp theo là cảnh anh gặp lại người yêu cũ, anh cần thể hiện sự nhớ nhung và luyến tiếc.” Bùi Giác khẽ nhếch môi cười nhạt. “Nhớ nhung?” Phó đạo diễn: “Anh thấy không hợp lý à?” “Đã là bạn gái cũ rồi, còn gì để nhớ nhung nữa.” Giọng nói của anh vẫn như xưa, phóng khoáng tự do. Năm mười tám tuổi, anh đã dùng giọng nói này, lúc nhẹ lúc nặng để gọi tôi… “Tuế Tuế.” Cuộc thảo luận phía sau vẫn tiếp tục. Phó đạo diễn nói gì đó, tôi không nghe rõ. Nhưng giọng nói nhàn nhạt của Bùi Giác lại truyền vào tai tôi một cách rất rõ ràng: “Người yêu cũ của tôi à? Tôi đã quên từ lâu rồi, tôi không có thói quen quay đầu ăn cỏ cũ đâu.” Ồ. Với tư cách là cỏ cũ, tôi cũng không định nhận lại anh. Quay phim xong, ai về nấy, cũng tốt thôi. Đang nghĩ vậy, đồng nghiệp đột nhiên gọi tôi rất to: “Tuế Tuế, cậu đã tìm…

Truyện chữ