Tác giả:

“Tên?” “Chu Ngư.” “Tuổi?” “Ba mươi ba.” “Nghề nghiệp?” “Giáo viên tiếng Anh, cấp hai, trường THPT Ngoại ngữ.” “Thuật lại những gì đã xảy ra.” Khi Chu Ngư trả lời khẩu cung xong và ra khỏi cục cảnh sát thì đèn đường hai bên đường đã sáng. Cô đứng bên đường trong giá rét gọi điện thoại về trường, người cảnh sát đã ghi khẩu cung cho cô từ cục cảnh sát chạy xe ra, hạ cửa kính xe xuống hỏi cô: “Cô đi đâu? Ở đây gọi taxi rất khó. Để tôi đưa cô một đoạn?” Chu Ngư hơi cúi người, đáp lời anh ta: “Phía tây đường Hoài Hải, anh có tiện đường không?” “Không tiện đường rồi, tôi đến bệnh viện gặp người có liên quan.” Chu Ngư do dự một chút, mở cửa xe: “Vậy nhờ anh, tôi cũng đến bệnh viện.” Trên đường hai người trò chuyện, anh cảnh sát an ủi cô vì lo cô sẽ bị nhà trường xử phạt. Chu Ngư cúi đầu nhìn tin nhắn do Phùng Dật Quần gửi đến, không trả lời lại. Sau đó trò chuyện với người cảnh sát: “Chắc là không đâu.” Người cảnh sát không lạc quan như cô, cố tránh né, nói bây giờ đã bước vào đông giá, những…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...