Bác sĩ bảo tôi đứa trẻ có vấn đề, đề nghị tôi nên phá đi. Tôi hỏi bác sĩ, nếu như sinh ra sẽ như thế nào. Bác sĩ nói rất nhiều, nhưng tôi chỉ nhớ rõ một câu: “Đứa trẻ sẽ có tính cách chống đối xã hội, biết hành động là ác, là sai trái nhưng vẫn làm. Đây sẽ là một đứa trẻ hư bẩm sinh." Tôi vừa cười vừa rời khỏi phòng làm việc của bác sĩ. Bà già mua tôi vội đón, hỏi: “Đứa trẻ sao rồi? Trai hay gái đấy?” Tôi ưỡn bụng, nói với bà ta: “Con trai ạ, khỏe mạnh lắm.” Bà già mua tôi thở phào một hơi rồi cười khanh khách: “Vận Hà nhà chúng ta giỏi quá, một lần là được ngay đứa con trai. Tổ tông hiển linh, nhà họ Trần chúng ta có cháu nối dõi rồi!” Tôi cúi đầu, tóc dài che khuất khóe miệng hơi nhếch lên của tôi. Những người đã hủy hoại tôi, không ai thoát được đâu. Con của loại súc vật cũng là nghiệp chướng, ở hiền gặp lành, ở ác gặp ác âu cũng là chuyện đương nhiên. Bốn tháng sau, tôi đã sinh là một bé trai khỏe mạnh hơn những đứa bé bình thường, nặng khoảng năm ký. Lần đầu tiên nhìn thấy nó,…
Chương 12
Sau Khi Bị Lừa Bán, Tôi Mang Thai Đứa Trẻ Siêu Nam Phá GiaTác giả: Để thời gian trả lờiTruyện Đô ThịBác sĩ bảo tôi đứa trẻ có vấn đề, đề nghị tôi nên phá đi. Tôi hỏi bác sĩ, nếu như sinh ra sẽ như thế nào. Bác sĩ nói rất nhiều, nhưng tôi chỉ nhớ rõ một câu: “Đứa trẻ sẽ có tính cách chống đối xã hội, biết hành động là ác, là sai trái nhưng vẫn làm. Đây sẽ là một đứa trẻ hư bẩm sinh." Tôi vừa cười vừa rời khỏi phòng làm việc của bác sĩ. Bà già mua tôi vội đón, hỏi: “Đứa trẻ sao rồi? Trai hay gái đấy?” Tôi ưỡn bụng, nói với bà ta: “Con trai ạ, khỏe mạnh lắm.” Bà già mua tôi thở phào một hơi rồi cười khanh khách: “Vận Hà nhà chúng ta giỏi quá, một lần là được ngay đứa con trai. Tổ tông hiển linh, nhà họ Trần chúng ta có cháu nối dõi rồi!” Tôi cúi đầu, tóc dài che khuất khóe miệng hơi nhếch lên của tôi. Những người đã hủy hoại tôi, không ai thoát được đâu. Con của loại súc vật cũng là nghiệp chướng, ở hiền gặp lành, ở ác gặp ác âu cũng là chuyện đương nhiên. Bốn tháng sau, tôi đã sinh là một bé trai khỏe mạnh hơn những đứa bé bình thường, nặng khoảng năm ký. Lần đầu tiên nhìn thấy nó,… Thành phố bên cạnh đã phá một vụ bắt cóc trẻ em và phụ nữ rất lớn, được lãnh đạo tỉnh khen thưởng.Cho nên bây giờ tất cả mọi người cổ vũ tinh thần cũng muốn kiếm công lao cho mình.Cảnh sát nhân dân tiếp đón tôi, vừa nghe tôi kể xong tinh thần tỉnh táo ngay lập tức.“Cô có nhớ nhà cô ở đâu hoặc phương thức liên lạc không?" Cảnh sát nhân dân kích động hỏi tôi, dường như đã thấy công lao đang vẫy tay chào rồi.Tôi biết chứ.Cả đời cũng không quên được.“Tôi biết, nhưng tôi bị bắt cóc cũng đã hơn chục năm, tôi muốn tạo cho bọn họ một bất ngờ! Vậy nên mọi người có thể đừng nói cho bọn họ biết được không? Mọi người cho người đưa tôi và con trai tôi về nhà, sau đó gọi truyền thông đến, tôi muốn giữ lại khoảnh khắc tôi và người nhà gặp lại, cũng muốn chia sẻ với mọi người trên toàn thế giới khoảnh khắc vui sướng tôi được đoàn tụ cùng với gia đình!”Đề nghị của tôi rơi vào tay cảnh sát nhân dân vừa khéo tạo cơ hội cho bọn họ thể hiện.Vì vậy, họ đã chủ động liên hệ với các phương tiện truyền thông chính thống ở tỉnh và cử vài chiếc ô tô đưa tôi và Trần Thiên Tứ về nhà.“Ông bà ngoại tuy rất thích bé trai, nhưng con phải ngoan một chút, phải lễ phép. Khi chú con sinh ra em trai con có thể bắt nạt nó nhưng không được đánh nhau, phải cho nó hết thịt, cho nó mọi thứ. Nếu không ông bà ngoại cũng sẽ bán con."Trần Thiên Tứ hừ một tiếng, nắm chặt tay.
Thành phố bên cạnh đã phá một vụ bắt cóc trẻ em và phụ nữ rất lớn, được lãnh đạo tỉnh khen thưởng.
Cho nên bây giờ tất cả mọi người cổ vũ tinh thần cũng muốn kiếm công lao cho mình.
Cảnh sát nhân dân tiếp đón tôi, vừa nghe tôi kể xong tinh thần tỉnh táo ngay lập tức.
“Cô có nhớ nhà cô ở đâu hoặc phương thức liên lạc không?" Cảnh sát nhân dân kích động hỏi tôi, dường như đã thấy công lao đang vẫy tay chào rồi.
Tôi biết chứ.
Cả đời cũng không quên được.
“Tôi biết, nhưng tôi bị bắt cóc cũng đã hơn chục năm, tôi muốn tạo cho bọn họ một bất ngờ! Vậy nên mọi người có thể đừng nói cho bọn họ biết được không? Mọi người cho người đưa tôi và con trai tôi về nhà, sau đó gọi truyền thông đến, tôi muốn giữ lại khoảnh khắc tôi và người nhà gặp lại, cũng muốn chia sẻ với mọi người trên toàn thế giới khoảnh khắc vui sướng tôi được đoàn tụ cùng với gia đình!”
Đề nghị của tôi rơi vào tay cảnh sát nhân dân vừa khéo tạo cơ hội cho bọn họ thể hiện.
Vì vậy, họ đã chủ động liên hệ với các phương tiện truyền thông chính thống ở tỉnh và cử vài chiếc ô tô đưa tôi và Trần Thiên Tứ về nhà.
“Ông bà ngoại tuy rất thích bé trai, nhưng con phải ngoan một chút, phải lễ phép. Khi chú con sinh ra em trai con có thể bắt nạt nó nhưng không được đánh nhau, phải cho nó hết thịt, cho nó mọi thứ. Nếu không ông bà ngoại cũng sẽ bán con."
Trần Thiên Tứ hừ một tiếng, nắm chặt tay.
Sau Khi Bị Lừa Bán, Tôi Mang Thai Đứa Trẻ Siêu Nam Phá GiaTác giả: Để thời gian trả lờiTruyện Đô ThịBác sĩ bảo tôi đứa trẻ có vấn đề, đề nghị tôi nên phá đi. Tôi hỏi bác sĩ, nếu như sinh ra sẽ như thế nào. Bác sĩ nói rất nhiều, nhưng tôi chỉ nhớ rõ một câu: “Đứa trẻ sẽ có tính cách chống đối xã hội, biết hành động là ác, là sai trái nhưng vẫn làm. Đây sẽ là một đứa trẻ hư bẩm sinh." Tôi vừa cười vừa rời khỏi phòng làm việc của bác sĩ. Bà già mua tôi vội đón, hỏi: “Đứa trẻ sao rồi? Trai hay gái đấy?” Tôi ưỡn bụng, nói với bà ta: “Con trai ạ, khỏe mạnh lắm.” Bà già mua tôi thở phào một hơi rồi cười khanh khách: “Vận Hà nhà chúng ta giỏi quá, một lần là được ngay đứa con trai. Tổ tông hiển linh, nhà họ Trần chúng ta có cháu nối dõi rồi!” Tôi cúi đầu, tóc dài che khuất khóe miệng hơi nhếch lên của tôi. Những người đã hủy hoại tôi, không ai thoát được đâu. Con của loại súc vật cũng là nghiệp chướng, ở hiền gặp lành, ở ác gặp ác âu cũng là chuyện đương nhiên. Bốn tháng sau, tôi đã sinh là một bé trai khỏe mạnh hơn những đứa bé bình thường, nặng khoảng năm ký. Lần đầu tiên nhìn thấy nó,… Thành phố bên cạnh đã phá một vụ bắt cóc trẻ em và phụ nữ rất lớn, được lãnh đạo tỉnh khen thưởng.Cho nên bây giờ tất cả mọi người cổ vũ tinh thần cũng muốn kiếm công lao cho mình.Cảnh sát nhân dân tiếp đón tôi, vừa nghe tôi kể xong tinh thần tỉnh táo ngay lập tức.“Cô có nhớ nhà cô ở đâu hoặc phương thức liên lạc không?" Cảnh sát nhân dân kích động hỏi tôi, dường như đã thấy công lao đang vẫy tay chào rồi.Tôi biết chứ.Cả đời cũng không quên được.“Tôi biết, nhưng tôi bị bắt cóc cũng đã hơn chục năm, tôi muốn tạo cho bọn họ một bất ngờ! Vậy nên mọi người có thể đừng nói cho bọn họ biết được không? Mọi người cho người đưa tôi và con trai tôi về nhà, sau đó gọi truyền thông đến, tôi muốn giữ lại khoảnh khắc tôi và người nhà gặp lại, cũng muốn chia sẻ với mọi người trên toàn thế giới khoảnh khắc vui sướng tôi được đoàn tụ cùng với gia đình!”Đề nghị của tôi rơi vào tay cảnh sát nhân dân vừa khéo tạo cơ hội cho bọn họ thể hiện.Vì vậy, họ đã chủ động liên hệ với các phương tiện truyền thông chính thống ở tỉnh và cử vài chiếc ô tô đưa tôi và Trần Thiên Tứ về nhà.“Ông bà ngoại tuy rất thích bé trai, nhưng con phải ngoan một chút, phải lễ phép. Khi chú con sinh ra em trai con có thể bắt nạt nó nhưng không được đánh nhau, phải cho nó hết thịt, cho nó mọi thứ. Nếu không ông bà ngoại cũng sẽ bán con."Trần Thiên Tứ hừ một tiếng, nắm chặt tay.