Edit + beta: Iris Vào ngày 7 tháng 7 năm 2018, lúc 10:28 sáng, khách sạn Dục Thịnh, Hỗ Thành. Đào Mộ dẫm lên mép sân thượng. Nắng ngày hè chói chang, gió thổi phần phật. Hơi cúi đầu là có thể nhìn thấy trên con đường lớn cắt ngang các tòa kiến trúc xi măng cốt thép giữa thành thị, một đoàn siêu xe màu đỏ nối đuôi nhau kéo dài như một con rồng đỏ rực, theo đường phố uốn lượn từ từ đến gần khách sạn. Đào Mộ bình tĩnh nhìn đoàn xe một cách chăm chú, ánh mắt như xuyên qua tấm sắt đỏ lạnh lẽo, nhìn thấy Thẩm Dục và người nhà họ Thẩm ngồi trong xe cưới. Di động trong túi không ngừng reo lên, Đào Mộ mặt không cảm xúc nhận cuộc gọi. Tiếng Đại Mao khóc lóc cầu xin truyền vào ống nghe: "Mộ ca, em xin anh nghĩ lại đi, đừng xúc động như vậy a — —" "Tớ không xúc động." Đào Mộ cúi đầu, tất cả sinh linh dưới chân đều nhỏ như con kiến, gió thổi vi vu bên tai, loáng thoáng có thể thấy được hiện trường hôn lễ và đám người chen chúc phía dưới. "Tớ đã nghĩ kỹ rồi." Đào Mộ nói một cách chắc chắn. Cậu…
Chương 3: Chương 3
Sau Khi Pháo Hôi Ác Độc Trọng SinhTác giả: Bát Gia ĐảngTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Trọng SinhEdit + beta: Iris Vào ngày 7 tháng 7 năm 2018, lúc 10:28 sáng, khách sạn Dục Thịnh, Hỗ Thành. Đào Mộ dẫm lên mép sân thượng. Nắng ngày hè chói chang, gió thổi phần phật. Hơi cúi đầu là có thể nhìn thấy trên con đường lớn cắt ngang các tòa kiến trúc xi măng cốt thép giữa thành thị, một đoàn siêu xe màu đỏ nối đuôi nhau kéo dài như một con rồng đỏ rực, theo đường phố uốn lượn từ từ đến gần khách sạn. Đào Mộ bình tĩnh nhìn đoàn xe một cách chăm chú, ánh mắt như xuyên qua tấm sắt đỏ lạnh lẽo, nhìn thấy Thẩm Dục và người nhà họ Thẩm ngồi trong xe cưới. Di động trong túi không ngừng reo lên, Đào Mộ mặt không cảm xúc nhận cuộc gọi. Tiếng Đại Mao khóc lóc cầu xin truyền vào ống nghe: "Mộ ca, em xin anh nghĩ lại đi, đừng xúc động như vậy a — —" "Tớ không xúc động." Đào Mộ cúi đầu, tất cả sinh linh dưới chân đều nhỏ như con kiến, gió thổi vi vu bên tai, loáng thoáng có thể thấy được hiện trường hôn lễ và đám người chen chúc phía dưới. "Tớ đã nghĩ kỹ rồi." Đào Mộ nói một cách chắc chắn. Cậu… Edit + beta: Iris“! ?!”Nghe được tin nóng kinh người từ Mục Hoa Đình, Lạc Dương sững sờ nhìn Đào Mộ trong đám người, lại quay đầu nhìn Diệp Dao đang bối rối trong phim trường.Chỉ cảm thấy não như bị rễ cây siết nổ tung.Tao đm!!!!**Nguyên văn “我屮艸芔茻!!!!”, nguyên câu “屮艸芔茻” đều là chửi thề: đm, vãi, shit, fuck.
Sau Khi Pháo Hôi Ác Độc Trọng SinhTác giả: Bát Gia ĐảngTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Trọng SinhEdit + beta: Iris Vào ngày 7 tháng 7 năm 2018, lúc 10:28 sáng, khách sạn Dục Thịnh, Hỗ Thành. Đào Mộ dẫm lên mép sân thượng. Nắng ngày hè chói chang, gió thổi phần phật. Hơi cúi đầu là có thể nhìn thấy trên con đường lớn cắt ngang các tòa kiến trúc xi măng cốt thép giữa thành thị, một đoàn siêu xe màu đỏ nối đuôi nhau kéo dài như một con rồng đỏ rực, theo đường phố uốn lượn từ từ đến gần khách sạn. Đào Mộ bình tĩnh nhìn đoàn xe một cách chăm chú, ánh mắt như xuyên qua tấm sắt đỏ lạnh lẽo, nhìn thấy Thẩm Dục và người nhà họ Thẩm ngồi trong xe cưới. Di động trong túi không ngừng reo lên, Đào Mộ mặt không cảm xúc nhận cuộc gọi. Tiếng Đại Mao khóc lóc cầu xin truyền vào ống nghe: "Mộ ca, em xin anh nghĩ lại đi, đừng xúc động như vậy a — —" "Tớ không xúc động." Đào Mộ cúi đầu, tất cả sinh linh dưới chân đều nhỏ như con kiến, gió thổi vi vu bên tai, loáng thoáng có thể thấy được hiện trường hôn lễ và đám người chen chúc phía dưới. "Tớ đã nghĩ kỹ rồi." Đào Mộ nói một cách chắc chắn. Cậu… Edit + beta: Iris“! ?!”Nghe được tin nóng kinh người từ Mục Hoa Đình, Lạc Dương sững sờ nhìn Đào Mộ trong đám người, lại quay đầu nhìn Diệp Dao đang bối rối trong phim trường.Chỉ cảm thấy não như bị rễ cây siết nổ tung.Tao đm!!!!**Nguyên văn “我屮艸芔茻!!!!”, nguyên câu “屮艸芔茻” đều là chửi thề: đm, vãi, shit, fuck.
Sau Khi Pháo Hôi Ác Độc Trọng SinhTác giả: Bát Gia ĐảngTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Trọng SinhEdit + beta: Iris Vào ngày 7 tháng 7 năm 2018, lúc 10:28 sáng, khách sạn Dục Thịnh, Hỗ Thành. Đào Mộ dẫm lên mép sân thượng. Nắng ngày hè chói chang, gió thổi phần phật. Hơi cúi đầu là có thể nhìn thấy trên con đường lớn cắt ngang các tòa kiến trúc xi măng cốt thép giữa thành thị, một đoàn siêu xe màu đỏ nối đuôi nhau kéo dài như một con rồng đỏ rực, theo đường phố uốn lượn từ từ đến gần khách sạn. Đào Mộ bình tĩnh nhìn đoàn xe một cách chăm chú, ánh mắt như xuyên qua tấm sắt đỏ lạnh lẽo, nhìn thấy Thẩm Dục và người nhà họ Thẩm ngồi trong xe cưới. Di động trong túi không ngừng reo lên, Đào Mộ mặt không cảm xúc nhận cuộc gọi. Tiếng Đại Mao khóc lóc cầu xin truyền vào ống nghe: "Mộ ca, em xin anh nghĩ lại đi, đừng xúc động như vậy a — —" "Tớ không xúc động." Đào Mộ cúi đầu, tất cả sinh linh dưới chân đều nhỏ như con kiến, gió thổi vi vu bên tai, loáng thoáng có thể thấy được hiện trường hôn lễ và đám người chen chúc phía dưới. "Tớ đã nghĩ kỹ rồi." Đào Mộ nói một cách chắc chắn. Cậu… Edit + beta: Iris“! ?!”Nghe được tin nóng kinh người từ Mục Hoa Đình, Lạc Dương sững sờ nhìn Đào Mộ trong đám người, lại quay đầu nhìn Diệp Dao đang bối rối trong phim trường.Chỉ cảm thấy não như bị rễ cây siết nổ tung.Tao đm!!!!**Nguyên văn “我屮艸芔茻!!!!”, nguyên câu “屮艸芔茻” đều là chửi thề: đm, vãi, shit, fuck.