*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Lục Ngọc đờ người cả buổi mới không thể không thừa nhận sự thật mình xuyên sách. Nhìn thấy người đàn ông anh tuấn lạ lẫm đang nằm trên giường, khá k1ch thích. Hồi ức lại tình tiết trong sách, hôm qua có lẽ là đêm tân hôn của cô, hai người họ lại không có viên phòng, mặc quần áo ngủ một đêm. Mối hôn sự này được coi là cô trèo cao. Phó Cầm Duy là sinh viên trong thôn. Sinh viên ở thập niên 70 quý như vàng, năm đó khi thi đỗ đại học, cả thôn đều oanh động, không hề kém gì ghi tên lên bảng vàng thời cổ đại. Phó Cầm Duy là con út trong nhà, dáng vẻ vô cùng anh tuấn, hầu hết các cô gái trong thôn đều muốn gả cho anh. Nhưng Lục Ngọc là người gả thay. Nhìn thấy trời đã sáng, chuyện hoang đường này sẽ bị bóc trần. Trong thôn bảo thủ, chuyện này có thể gọi là oanh động bởi vốn dĩ người Phó Cầm Duy muốn cưới là Lục Kiều, chị họ của Lục Ngọc. Cha của Lục Kiều là văn thư…

Chương 215: Gỏi và thịt kho

Nam Nữ Phụ Sao Phải Bồi Nam Nữ Chính? Chi Bằng Ta Về Với NhauTác giả: Điền Trí Cẩm Lê/田智锦黎Truyện Gia Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên Không *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Lục Ngọc đờ người cả buổi mới không thể không thừa nhận sự thật mình xuyên sách. Nhìn thấy người đàn ông anh tuấn lạ lẫm đang nằm trên giường, khá k1ch thích. Hồi ức lại tình tiết trong sách, hôm qua có lẽ là đêm tân hôn của cô, hai người họ lại không có viên phòng, mặc quần áo ngủ một đêm. Mối hôn sự này được coi là cô trèo cao. Phó Cầm Duy là sinh viên trong thôn. Sinh viên ở thập niên 70 quý như vàng, năm đó khi thi đỗ đại học, cả thôn đều oanh động, không hề kém gì ghi tên lên bảng vàng thời cổ đại. Phó Cầm Duy là con út trong nhà, dáng vẻ vô cùng anh tuấn, hầu hết các cô gái trong thôn đều muốn gả cho anh. Nhưng Lục Ngọc là người gả thay. Nhìn thấy trời đã sáng, chuyện hoang đường này sẽ bị bóc trần. Trong thôn bảo thủ, chuyện này có thể gọi là oanh động bởi vốn dĩ người Phó Cầm Duy muốn cưới là Lục Kiều, chị họ của Lục Ngọc. Cha của Lục Kiều là văn thư… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Khá lắm, lông trên đuôi heo đều dùng s.ú.n.g lửa thiêu trụi rồi.Ruột heo cũng đã làm sạch rất nhiều lần. Những nhân viên ở trại heo như bọn họ rất giỏi những việc này, khoảng mười nhân viên, làm rất nhộn nhịp.Lục Ngọc tới xem, đều làm rất tốt.Những thứ này có có cái cần chặt, ở trong công xưởng có dao, cưa sắt cũng có.Lục Ngọc vừa muốn làm, Lưu Bàng kéo cô lại, nói: “Không cần chị làm.”Dứt lời, mấy người khác vội vàng nhận việc, nói: “Để tôi!”Họ là làm việc trả lương theo ngày, chính là lúc muốn biểu hiện thật tốt.Hơn nữa nhìn thấy Lục Ngọc gầy bé, sợ cô mệt.Lưu Bàng nói: “Lúc chị nấu ăn, chỉ điều vị là được, những công việc khác tôi sắp xếp người làm!” Anh ấy cũng không làm, ở bên cạnh giám sát chỉ huy.Nhiều lòng heo khác nhau như vậy, phải phân loại xử lý.Nghĩ ngợi, Lục Ngọc quyết định hai cách chế biến, một là gỏi, sau khi luộc chín, xé thành thịt vụn, thêm các loại gia vị. Còn có một kiểu là hầm, hai kiểu đều dựa theo ký.Lưu Bàng không quản chuyện gì, Lục Ngọc nói thế nào, anh ấy làm thế ấy.Anh ấy nói: “Tôi đã nói với mấy anh em rồi, hôm nay chúng ta có thể đến xưởng gang thép và xưởng lò xò dạo, có mấy trăm công nhận lận.” Những người này lương cao, chắc chắn sẽ chịu chi.Anh ấy có một loại tự tin đối với Lục Ngọc, đã bắt đầu chuẩn bị cái tráp nhỏ thu tiền, sợ túi tiền không đựng hết.Lục Ngọc thấy thời gian không còn nhiều, cũng chỉ còn bốn tiếng là tới giờ cơm trưa, bèn tất bật bắt đầu làm.Lưu Bàng biết Lục Ngọc nấu ăn ngon.Nhưng cô vẫn luôn xào gia vị, Lưu Bàng cảm thấy ở đây cay gay mũi, bèn ra ngoài giám sát người làm, xem họ xử lý lòng heo.Thứ như lòng heo, nếu xử lý không tốt, mùi tanh rất nặng.Gia vị bình thường không thể che đậy được mùi này, phải cần thiêu trụi lông heo bên ngoài, sau đó hun nướng.Xử lý xong, trước đó Lục Ngọc từng dặn dò, cắt chúng thành miếng nhỏ. Nhất thời, mọi người đều ở đây bận rộn.Rất nhanh Lục Ngọc bắt đầu điều phối nước gia vị, định luộc đầu heo.Lấy tủy ra trước, có thể làm riêng món tủy cay. Tủy heo nấu ngon sẽ không có chút mùi tanh nào, khẩu cảm giống như đậu phụ non, lưu lại cho những người làm công này thêm món.Đầu heo to, một cái ít nhất nặng mười ký, người bình thường nhìn đều sẽ hơi sợ hãi. Nhưng Lục Ngọc lại mặt không đổi sắc, rửa sạch sẽ đầu heo, ném vào trong nồi xử lý.Đảo chuyển nhiều lần, để mỗi một mặt đều phải chín. Đứng trước bếp một lúc, mồ hôi lăn xuống cuồn cuộn, rất nhanh trên người Lục Ngọc đều thấm ướt.May mà nấu ở nhà bếp của trại heo, bên cạnh có đầu bếp.Thấy là mối làm ăn của con trai xưởng trưởng, họ cũng làm giúp. Trong tình huống có người giúp, Lục Ngọc làm dần nhanh lên.Vớt đầu heo đã luộc chín ra, bỏ sang một bên để nguội. Sau đó gọi người đeo găng tay cao su sạch sẽ, bắt đầu gỡ thịt đầu heo.Xé thành miếng nhỏ, gỡ sạch sẽ thịt trên xương! Vừa hay cho con ch.ó lớn trong trại mài răng.Rất nhanh cái đầu heo lớn đã được gỡ xong, thịt chất giống như núi.Hai cái lò bắt đầu nấu đồng thời, trái một cái đầu heo, phải một cái đầu heo, rất nhanh đã gỡ đầy hai chậu lớn thịt đầu heo.Một người đàn ông thế mà không bê nổi, đoán sơ qua, không chỉ nửa tạ.Những thứ Lục Ngọc mang tới chỉ là gia vị hầm, nếu làm gia vị trộn vẫn không đủ. May mà người bên này đủ, tìm mấy người ra ngoài mua gia vị như hành, tỏi, gừng, đậu phộng, dưa leo, ớt và rau thơm.Sau khi mua về, lại bắt đầu rang một nồi đậu phộng, giã nát.Dưa leo cắt thành sợi, hành sợi, tỏi băm, gia vị chuẩn bị xong đều chất trong xe.Chỉ riêng gia vị đã có hơn hai mươi loại, người ở nhà bếp thấy Lục Ngọc vừa chiên dầu ớt, vừa nấu nước sốt, rất nhiều người thậm chí không hiểu là đang làm gì!Sau khi làm xong món trộn, Lục Ngọc lại bắt đầu món khác. Cô đích thân kiểm tra, đặc biệt là lòng heo, lộn trở lại làm sạch hai ba lần nữa, cho tới khi cô cảm thấy sạch mới thôi.Rửa sạch dựa theo tiêu chuẩn ăn trong nhà.Sau khi rửa sạch, bắt đầu hầm, sau đó lại điều vị.Rất nhanh, một mùi thơm xa lạ lại mê người truyền ra.

Nam Nữ Phụ Sao Phải Bồi Nam Nữ Chính? Chi Bằng Ta Về Với NhauTác giả: Điền Trí Cẩm Lê/田智锦黎Truyện Gia Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên Không *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Lục Ngọc đờ người cả buổi mới không thể không thừa nhận sự thật mình xuyên sách. Nhìn thấy người đàn ông anh tuấn lạ lẫm đang nằm trên giường, khá k1ch thích. Hồi ức lại tình tiết trong sách, hôm qua có lẽ là đêm tân hôn của cô, hai người họ lại không có viên phòng, mặc quần áo ngủ một đêm. Mối hôn sự này được coi là cô trèo cao. Phó Cầm Duy là sinh viên trong thôn. Sinh viên ở thập niên 70 quý như vàng, năm đó khi thi đỗ đại học, cả thôn đều oanh động, không hề kém gì ghi tên lên bảng vàng thời cổ đại. Phó Cầm Duy là con út trong nhà, dáng vẻ vô cùng anh tuấn, hầu hết các cô gái trong thôn đều muốn gả cho anh. Nhưng Lục Ngọc là người gả thay. Nhìn thấy trời đã sáng, chuyện hoang đường này sẽ bị bóc trần. Trong thôn bảo thủ, chuyện này có thể gọi là oanh động bởi vốn dĩ người Phó Cầm Duy muốn cưới là Lục Kiều, chị họ của Lục Ngọc. Cha của Lục Kiều là văn thư… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Khá lắm, lông trên đuôi heo đều dùng s.ú.n.g lửa thiêu trụi rồi.Ruột heo cũng đã làm sạch rất nhiều lần. Những nhân viên ở trại heo như bọn họ rất giỏi những việc này, khoảng mười nhân viên, làm rất nhộn nhịp.Lục Ngọc tới xem, đều làm rất tốt.Những thứ này có có cái cần chặt, ở trong công xưởng có dao, cưa sắt cũng có.Lục Ngọc vừa muốn làm, Lưu Bàng kéo cô lại, nói: “Không cần chị làm.”Dứt lời, mấy người khác vội vàng nhận việc, nói: “Để tôi!”Họ là làm việc trả lương theo ngày, chính là lúc muốn biểu hiện thật tốt.Hơn nữa nhìn thấy Lục Ngọc gầy bé, sợ cô mệt.Lưu Bàng nói: “Lúc chị nấu ăn, chỉ điều vị là được, những công việc khác tôi sắp xếp người làm!” Anh ấy cũng không làm, ở bên cạnh giám sát chỉ huy.Nhiều lòng heo khác nhau như vậy, phải phân loại xử lý.Nghĩ ngợi, Lục Ngọc quyết định hai cách chế biến, một là gỏi, sau khi luộc chín, xé thành thịt vụn, thêm các loại gia vị. Còn có một kiểu là hầm, hai kiểu đều dựa theo ký.Lưu Bàng không quản chuyện gì, Lục Ngọc nói thế nào, anh ấy làm thế ấy.Anh ấy nói: “Tôi đã nói với mấy anh em rồi, hôm nay chúng ta có thể đến xưởng gang thép và xưởng lò xò dạo, có mấy trăm công nhận lận.” Những người này lương cao, chắc chắn sẽ chịu chi.Anh ấy có một loại tự tin đối với Lục Ngọc, đã bắt đầu chuẩn bị cái tráp nhỏ thu tiền, sợ túi tiền không đựng hết.Lục Ngọc thấy thời gian không còn nhiều, cũng chỉ còn bốn tiếng là tới giờ cơm trưa, bèn tất bật bắt đầu làm.Lưu Bàng biết Lục Ngọc nấu ăn ngon.Nhưng cô vẫn luôn xào gia vị, Lưu Bàng cảm thấy ở đây cay gay mũi, bèn ra ngoài giám sát người làm, xem họ xử lý lòng heo.Thứ như lòng heo, nếu xử lý không tốt, mùi tanh rất nặng.Gia vị bình thường không thể che đậy được mùi này, phải cần thiêu trụi lông heo bên ngoài, sau đó hun nướng.Xử lý xong, trước đó Lục Ngọc từng dặn dò, cắt chúng thành miếng nhỏ. Nhất thời, mọi người đều ở đây bận rộn.Rất nhanh Lục Ngọc bắt đầu điều phối nước gia vị, định luộc đầu heo.Lấy tủy ra trước, có thể làm riêng món tủy cay. Tủy heo nấu ngon sẽ không có chút mùi tanh nào, khẩu cảm giống như đậu phụ non, lưu lại cho những người làm công này thêm món.Đầu heo to, một cái ít nhất nặng mười ký, người bình thường nhìn đều sẽ hơi sợ hãi. Nhưng Lục Ngọc lại mặt không đổi sắc, rửa sạch sẽ đầu heo, ném vào trong nồi xử lý.Đảo chuyển nhiều lần, để mỗi một mặt đều phải chín. Đứng trước bếp một lúc, mồ hôi lăn xuống cuồn cuộn, rất nhanh trên người Lục Ngọc đều thấm ướt.May mà nấu ở nhà bếp của trại heo, bên cạnh có đầu bếp.Thấy là mối làm ăn của con trai xưởng trưởng, họ cũng làm giúp. Trong tình huống có người giúp, Lục Ngọc làm dần nhanh lên.Vớt đầu heo đã luộc chín ra, bỏ sang một bên để nguội. Sau đó gọi người đeo găng tay cao su sạch sẽ, bắt đầu gỡ thịt đầu heo.Xé thành miếng nhỏ, gỡ sạch sẽ thịt trên xương! Vừa hay cho con ch.ó lớn trong trại mài răng.Rất nhanh cái đầu heo lớn đã được gỡ xong, thịt chất giống như núi.Hai cái lò bắt đầu nấu đồng thời, trái một cái đầu heo, phải một cái đầu heo, rất nhanh đã gỡ đầy hai chậu lớn thịt đầu heo.Một người đàn ông thế mà không bê nổi, đoán sơ qua, không chỉ nửa tạ.Những thứ Lục Ngọc mang tới chỉ là gia vị hầm, nếu làm gia vị trộn vẫn không đủ. May mà người bên này đủ, tìm mấy người ra ngoài mua gia vị như hành, tỏi, gừng, đậu phộng, dưa leo, ớt và rau thơm.Sau khi mua về, lại bắt đầu rang một nồi đậu phộng, giã nát.Dưa leo cắt thành sợi, hành sợi, tỏi băm, gia vị chuẩn bị xong đều chất trong xe.Chỉ riêng gia vị đã có hơn hai mươi loại, người ở nhà bếp thấy Lục Ngọc vừa chiên dầu ớt, vừa nấu nước sốt, rất nhiều người thậm chí không hiểu là đang làm gì!Sau khi làm xong món trộn, Lục Ngọc lại bắt đầu món khác. Cô đích thân kiểm tra, đặc biệt là lòng heo, lộn trở lại làm sạch hai ba lần nữa, cho tới khi cô cảm thấy sạch mới thôi.Rửa sạch dựa theo tiêu chuẩn ăn trong nhà.Sau khi rửa sạch, bắt đầu hầm, sau đó lại điều vị.Rất nhanh, một mùi thơm xa lạ lại mê người truyền ra.

Nam Nữ Phụ Sao Phải Bồi Nam Nữ Chính? Chi Bằng Ta Về Với NhauTác giả: Điền Trí Cẩm Lê/田智锦黎Truyện Gia Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên Không *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Lục Ngọc đờ người cả buổi mới không thể không thừa nhận sự thật mình xuyên sách. Nhìn thấy người đàn ông anh tuấn lạ lẫm đang nằm trên giường, khá k1ch thích. Hồi ức lại tình tiết trong sách, hôm qua có lẽ là đêm tân hôn của cô, hai người họ lại không có viên phòng, mặc quần áo ngủ một đêm. Mối hôn sự này được coi là cô trèo cao. Phó Cầm Duy là sinh viên trong thôn. Sinh viên ở thập niên 70 quý như vàng, năm đó khi thi đỗ đại học, cả thôn đều oanh động, không hề kém gì ghi tên lên bảng vàng thời cổ đại. Phó Cầm Duy là con út trong nhà, dáng vẻ vô cùng anh tuấn, hầu hết các cô gái trong thôn đều muốn gả cho anh. Nhưng Lục Ngọc là người gả thay. Nhìn thấy trời đã sáng, chuyện hoang đường này sẽ bị bóc trần. Trong thôn bảo thủ, chuyện này có thể gọi là oanh động bởi vốn dĩ người Phó Cầm Duy muốn cưới là Lục Kiều, chị họ của Lục Ngọc. Cha của Lục Kiều là văn thư… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Khá lắm, lông trên đuôi heo đều dùng s.ú.n.g lửa thiêu trụi rồi.Ruột heo cũng đã làm sạch rất nhiều lần. Những nhân viên ở trại heo như bọn họ rất giỏi những việc này, khoảng mười nhân viên, làm rất nhộn nhịp.Lục Ngọc tới xem, đều làm rất tốt.Những thứ này có có cái cần chặt, ở trong công xưởng có dao, cưa sắt cũng có.Lục Ngọc vừa muốn làm, Lưu Bàng kéo cô lại, nói: “Không cần chị làm.”Dứt lời, mấy người khác vội vàng nhận việc, nói: “Để tôi!”Họ là làm việc trả lương theo ngày, chính là lúc muốn biểu hiện thật tốt.Hơn nữa nhìn thấy Lục Ngọc gầy bé, sợ cô mệt.Lưu Bàng nói: “Lúc chị nấu ăn, chỉ điều vị là được, những công việc khác tôi sắp xếp người làm!” Anh ấy cũng không làm, ở bên cạnh giám sát chỉ huy.Nhiều lòng heo khác nhau như vậy, phải phân loại xử lý.Nghĩ ngợi, Lục Ngọc quyết định hai cách chế biến, một là gỏi, sau khi luộc chín, xé thành thịt vụn, thêm các loại gia vị. Còn có một kiểu là hầm, hai kiểu đều dựa theo ký.Lưu Bàng không quản chuyện gì, Lục Ngọc nói thế nào, anh ấy làm thế ấy.Anh ấy nói: “Tôi đã nói với mấy anh em rồi, hôm nay chúng ta có thể đến xưởng gang thép và xưởng lò xò dạo, có mấy trăm công nhận lận.” Những người này lương cao, chắc chắn sẽ chịu chi.Anh ấy có một loại tự tin đối với Lục Ngọc, đã bắt đầu chuẩn bị cái tráp nhỏ thu tiền, sợ túi tiền không đựng hết.Lục Ngọc thấy thời gian không còn nhiều, cũng chỉ còn bốn tiếng là tới giờ cơm trưa, bèn tất bật bắt đầu làm.Lưu Bàng biết Lục Ngọc nấu ăn ngon.Nhưng cô vẫn luôn xào gia vị, Lưu Bàng cảm thấy ở đây cay gay mũi, bèn ra ngoài giám sát người làm, xem họ xử lý lòng heo.Thứ như lòng heo, nếu xử lý không tốt, mùi tanh rất nặng.Gia vị bình thường không thể che đậy được mùi này, phải cần thiêu trụi lông heo bên ngoài, sau đó hun nướng.Xử lý xong, trước đó Lục Ngọc từng dặn dò, cắt chúng thành miếng nhỏ. Nhất thời, mọi người đều ở đây bận rộn.Rất nhanh Lục Ngọc bắt đầu điều phối nước gia vị, định luộc đầu heo.Lấy tủy ra trước, có thể làm riêng món tủy cay. Tủy heo nấu ngon sẽ không có chút mùi tanh nào, khẩu cảm giống như đậu phụ non, lưu lại cho những người làm công này thêm món.Đầu heo to, một cái ít nhất nặng mười ký, người bình thường nhìn đều sẽ hơi sợ hãi. Nhưng Lục Ngọc lại mặt không đổi sắc, rửa sạch sẽ đầu heo, ném vào trong nồi xử lý.Đảo chuyển nhiều lần, để mỗi một mặt đều phải chín. Đứng trước bếp một lúc, mồ hôi lăn xuống cuồn cuộn, rất nhanh trên người Lục Ngọc đều thấm ướt.May mà nấu ở nhà bếp của trại heo, bên cạnh có đầu bếp.Thấy là mối làm ăn của con trai xưởng trưởng, họ cũng làm giúp. Trong tình huống có người giúp, Lục Ngọc làm dần nhanh lên.Vớt đầu heo đã luộc chín ra, bỏ sang một bên để nguội. Sau đó gọi người đeo găng tay cao su sạch sẽ, bắt đầu gỡ thịt đầu heo.Xé thành miếng nhỏ, gỡ sạch sẽ thịt trên xương! Vừa hay cho con ch.ó lớn trong trại mài răng.Rất nhanh cái đầu heo lớn đã được gỡ xong, thịt chất giống như núi.Hai cái lò bắt đầu nấu đồng thời, trái một cái đầu heo, phải một cái đầu heo, rất nhanh đã gỡ đầy hai chậu lớn thịt đầu heo.Một người đàn ông thế mà không bê nổi, đoán sơ qua, không chỉ nửa tạ.Những thứ Lục Ngọc mang tới chỉ là gia vị hầm, nếu làm gia vị trộn vẫn không đủ. May mà người bên này đủ, tìm mấy người ra ngoài mua gia vị như hành, tỏi, gừng, đậu phộng, dưa leo, ớt và rau thơm.Sau khi mua về, lại bắt đầu rang một nồi đậu phộng, giã nát.Dưa leo cắt thành sợi, hành sợi, tỏi băm, gia vị chuẩn bị xong đều chất trong xe.Chỉ riêng gia vị đã có hơn hai mươi loại, người ở nhà bếp thấy Lục Ngọc vừa chiên dầu ớt, vừa nấu nước sốt, rất nhiều người thậm chí không hiểu là đang làm gì!Sau khi làm xong món trộn, Lục Ngọc lại bắt đầu món khác. Cô đích thân kiểm tra, đặc biệt là lòng heo, lộn trở lại làm sạch hai ba lần nữa, cho tới khi cô cảm thấy sạch mới thôi.Rửa sạch dựa theo tiêu chuẩn ăn trong nhà.Sau khi rửa sạch, bắt đầu hầm, sau đó lại điều vị.Rất nhanh, một mùi thơm xa lạ lại mê người truyền ra.

Chương 215: Gỏi và thịt kho