Hôm nay là tròn ba năm Sở Nhất Mãn qua đời, Hứa Chanh bò ra khỏi vực sâu tuyệt vọng. Ba năm trước, khi Sở Nhất Mãn mất, cậu hận không thể lập tức đi theo anh. Nhưng Sở Nhất Mãn từng nói, cậu phải sống cho thật tốt. Vậy nên, cậu ráng cứng rắn mà bước tiếp. Nói đến đây, chắc hẳn mọi người đều cho rằng bọn họ là bạn đời, là người yêu nhỉ. Nhưng thật đáng tiếc, bọn họ không phải. Cũng có thể nói là, tạm thời không phải. Vì Hứa Chanh đang đeo kính râm, nên khó mà nhìn ra được gì từ trong mắt cậu. Đây là một công viên giải trí đông đúc, trong đó, vòng đu quay lớn nhất được xây dựng ở vị trí trung tâm của công viên. Mà nơi đó, cũng chính là nơi Sở Nhất Mãn đã chết. Hồi ức kéo đến, đó là vào một ngày nắng đẹp. Cậu mang theo tâm tình thấp thỏm đến nơi này, Sở Nhất Mãn đang đứng trước cổng công viên, tim cậu đập thình thịch khi thấy anh. Có thể nói, cậu và Sở Nhất Mãn là trúc mã trúc mã cùng nhau lớn lên, vẫn luôn ở bên nhau. Giữa bọn họ có một sự ăn ý ngầm, không cần nhiều lời, ai cũng hiểu rõ…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...