Đó là vào tháng năm cuối xuân. Thời tiết dần oi bức, mặt sông rộng lấp loáng ánh nước, bên bờ hàng liễu rủ xuống, trên không trung những bông hoa bay phấp phới, có bông còn dậu xuống mặt nước, dập dềnh trôi. Cách bờ không xa có một ngôi miếu cũ kĩ, đã lâu không được tu sửa, tường tróc từng mảng loang lổ, không ăn nhập gì với khung cảnh mỹ lệ bên bờ này. Trên bậc thềm đá đơn sơ có hai người đang ngồi, một đứa bé gái tầm bảy tám tuổi, mặc quần áo tả tơi, mái tóc xơ xác cháy nắng, khuôn mặt vàng vọt, chỉ có đôi mắt sáng ngời, lúc này đang sung sướng gặm hồ lô. Nhóc cắn lớp đường áo bên ngoài, hài lòng híp mắt, liếm khóe môi hỏi người ngồi bên cạnh: “Hôm nay ca vẫn chưa tìm thấy bạn mình à?” Người nọ mặc quần áo xám tro ngồi trên thềm đá, những bậc thang lồi lõm không đều được phủ một lớp rêu xanh dày đặc. Hắn trông ra xa nhìn dòng sông, ánh mắt trầm tĩnh nói: “Vẫn chưa.” Cô nhóc thở dài thườn thượt, “Aizzz, ca tìm ở đây non mười ngày rồi đó. Trước khi đi chả lẽ hắn không nói cho ca biết…
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...