Mùa hè năm 2010. Một vùng nông thôn ở tỉnh Giang. —————— "A Anh, lần này về em nhất định phải nhắc chuyện của chúng ta với bố mẹ." "Em biết rồi." "Vốn là anh muốn cùng em quay về, nhưng công ty tạm thời phái anh đi công tác. Khi nào xong việc anh sẽ xuống đón em." "Không cần đâu, cũng không phải là về luôn. Em trở về xem tình hình của cha em, sắp xếp ổn thoả rồi sẽ quay lại." "Được rồi. Nhớ kỹ, em nhất định phải nói tốt về anh trước mặt bố mẹ vợ đấy, cũng phải giải thích lý do tại sao lần này anh không về cùng em." "Nói nhảm, ai là bố mẹ vợ anh vậy?" "Chờ em làm vợ anh thì chẳng phải sẽ thành sự thật rồi?" Nhiễm Anh suy nghĩ những lời của Kỷ Dịch Vân. Cô và Kỷ Dịch Vân gặp nhau vào năm thứ nhất đại học, mối quan hệ của họ được xác nhận vào năm cuối, hai người làm việc trong cùng một khu công nghệ cho đến khi tốt nghiệp. Mặc dù làm việc ở hai công ty nước ngoài khác nhau, nhưng chỗ làm lại rất gần nhau, ngày nào họ cũng cùng ăn trưa và cùng nhau về nhà. Ở bên nhau gần ba năm, hai người…

Chương 99: Khác biệt

Khi Rừng Cam Nở RộTác giả: Thiền Tâm NguyệtTruyện Điền Văn, Truyện Nữ CườngMùa hè năm 2010. Một vùng nông thôn ở tỉnh Giang. —————— "A Anh, lần này về em nhất định phải nhắc chuyện của chúng ta với bố mẹ." "Em biết rồi." "Vốn là anh muốn cùng em quay về, nhưng công ty tạm thời phái anh đi công tác. Khi nào xong việc anh sẽ xuống đón em." "Không cần đâu, cũng không phải là về luôn. Em trở về xem tình hình của cha em, sắp xếp ổn thoả rồi sẽ quay lại." "Được rồi. Nhớ kỹ, em nhất định phải nói tốt về anh trước mặt bố mẹ vợ đấy, cũng phải giải thích lý do tại sao lần này anh không về cùng em." "Nói nhảm, ai là bố mẹ vợ anh vậy?" "Chờ em làm vợ anh thì chẳng phải sẽ thành sự thật rồi?" Nhiễm Anh suy nghĩ những lời của Kỷ Dịch Vân. Cô và Kỷ Dịch Vân gặp nhau vào năm thứ nhất đại học, mối quan hệ của họ được xác nhận vào năm cuối, hai người làm việc trong cùng một khu công nghệ cho đến khi tốt nghiệp. Mặc dù làm việc ở hai công ty nước ngoài khác nhau, nhưng chỗ làm lại rất gần nhau, ngày nào họ cũng cùng ăn trưa và cùng nhau về nhà. Ở bên nhau gần ba năm, hai người… Thương Diễn Chi nhìn Nhiễm Anh với ánh mắt ngưỡng mộ không hề nao núng: “A Anh, trong lòng anh, em là người giỏi nhất.”Nhiễm Anh từ bỏ một công việc lương cao ở bên ngoài để trở về quê hương. Điều này không nhất thiết có nghĩa là sống ở thành phố lớn sẽ tốt hơn, nhưng chắc chắn sẽ có nhiều cơ hội phát triển hơn. Sự lựa chọn của Nhiễm Anh chỉ có thể định nghĩa bằng hai từ: dũng cảm.Mọi việc cô làm sau khi trở về không chỉ vì bản thân mà còn vì thôn Đại Thạch và sự phát triển của quê hương, những thay đổi cô mang lại sau khi trở về cũng là điều hiển nhiên.Thôn Đại Thạch và huyện Cầm bây giờ đã khác hoàn toàn so với trước đây, tin rằng khi xây dựng nông thôn mới sẽ còn khác hơn nữa.“A Anh, vùng quê này có được ngày hôm nay là do em.”“Nhìn thấy sự phát triển này, em rất vui, nhưng không phải do một mình em, là do chính sách của chính phủ quá tốt, rất nhiều sự ưu ái cho người ở nông thôn.""A Anh, quá khiêm tốn sẽ trở thành kiêu ngạo, em hỏi thử cả thôn xem, ai cũng sẽ nói họ có cuộc sống như hôm nay là nhờ em giúp đỡ."“Em không nghĩ vậy.” Nhiễm Anh lắc đầu, khoản công lao này quá lớn, cô không thể gánh nổi: “Sự phát triển của thời đại chắc chắn sẽ khiến một số người tự tìm cách vươn lên, cho dù em không giúp, cũng có ngày mọi người phấn đấu thoát nghèo."Vì vậy, những thành tựu như hôm nay không phải chỉ nhờ công của một mình cô.“Nhưng sự xuất hiện của em đã thúc đẩy sự phát triển này, đúng không?”Nhiễm Anh nắm tay anh, không trả lời, nói: "Đi thôi.""Đi đâu?""Đi xem thử vị trí nông thôn mới của chúng ta, các chi tiết xây dựng đã được quyết định, việc còn lại chỉ là bốc thăm để quyết định chủ nhà và vị trí của từng căn. Công ty của anh có đấu thầu dự án này không?"Huyện thống nhất quy hoạch và xây dựng phải hoàn thành trước tháng 7 năm sau."Em muốn anh tham gia à?""Ừm, em muốn công ty anh tham gia, nhưng thật sự lợi nhuận không lớn lắm do là dự án xã hội."Những dự án như thế này có yêu cầu cao và lợi nhuận rất thấp, dù không phải là không có lợi nhuận nhưng một công ty như của Thương Diễn Chi không thiếu những dự án béo bở khác.“Anh không đấu thầu vì huyện Cầm đã chỉ định công ty xây dựng rồi, bên ngoài thì mọi vật liệu và thiết kế cũng không có gì khác biệt, nhưng anh có thể giúp cố vấn một vài chi tiết giúp dự án hoàn thiện hơn.""Được."Nhiễm Anh luôn cho rằng vấn đề chuyên môn nên để cho người có chuyên môn quyết định. Cô tin Thương Diễn Chi, anh là người có kiến thức, lại rất có lòng với người dân nơi đây.“Nhìn xem, vị trí của khu nông thôn mới là ngay tại đây.”Ngay bên ngoài vườn hái dâu mà gia đình Tiêu Trường Phát đã xây dựng trước đây. Nhìn xung quanh, một không gian rộng rãi đã được quy hoạch, bảng quảng cáo ngoài cùng đã được dựng lên."Đã nhận được sự chấp thuận nên việc xây dựng sẽ sớm bắt đầu."

Khi Rừng Cam Nở RộTác giả: Thiền Tâm NguyệtTruyện Điền Văn, Truyện Nữ CườngMùa hè năm 2010. Một vùng nông thôn ở tỉnh Giang. —————— "A Anh, lần này về em nhất định phải nhắc chuyện của chúng ta với bố mẹ." "Em biết rồi." "Vốn là anh muốn cùng em quay về, nhưng công ty tạm thời phái anh đi công tác. Khi nào xong việc anh sẽ xuống đón em." "Không cần đâu, cũng không phải là về luôn. Em trở về xem tình hình của cha em, sắp xếp ổn thoả rồi sẽ quay lại." "Được rồi. Nhớ kỹ, em nhất định phải nói tốt về anh trước mặt bố mẹ vợ đấy, cũng phải giải thích lý do tại sao lần này anh không về cùng em." "Nói nhảm, ai là bố mẹ vợ anh vậy?" "Chờ em làm vợ anh thì chẳng phải sẽ thành sự thật rồi?" Nhiễm Anh suy nghĩ những lời của Kỷ Dịch Vân. Cô và Kỷ Dịch Vân gặp nhau vào năm thứ nhất đại học, mối quan hệ của họ được xác nhận vào năm cuối, hai người làm việc trong cùng một khu công nghệ cho đến khi tốt nghiệp. Mặc dù làm việc ở hai công ty nước ngoài khác nhau, nhưng chỗ làm lại rất gần nhau, ngày nào họ cũng cùng ăn trưa và cùng nhau về nhà. Ở bên nhau gần ba năm, hai người… Thương Diễn Chi nhìn Nhiễm Anh với ánh mắt ngưỡng mộ không hề nao núng: “A Anh, trong lòng anh, em là người giỏi nhất.”Nhiễm Anh từ bỏ một công việc lương cao ở bên ngoài để trở về quê hương. Điều này không nhất thiết có nghĩa là sống ở thành phố lớn sẽ tốt hơn, nhưng chắc chắn sẽ có nhiều cơ hội phát triển hơn. Sự lựa chọn của Nhiễm Anh chỉ có thể định nghĩa bằng hai từ: dũng cảm.Mọi việc cô làm sau khi trở về không chỉ vì bản thân mà còn vì thôn Đại Thạch và sự phát triển của quê hương, những thay đổi cô mang lại sau khi trở về cũng là điều hiển nhiên.Thôn Đại Thạch và huyện Cầm bây giờ đã khác hoàn toàn so với trước đây, tin rằng khi xây dựng nông thôn mới sẽ còn khác hơn nữa.“A Anh, vùng quê này có được ngày hôm nay là do em.”“Nhìn thấy sự phát triển này, em rất vui, nhưng không phải do một mình em, là do chính sách của chính phủ quá tốt, rất nhiều sự ưu ái cho người ở nông thôn.""A Anh, quá khiêm tốn sẽ trở thành kiêu ngạo, em hỏi thử cả thôn xem, ai cũng sẽ nói họ có cuộc sống như hôm nay là nhờ em giúp đỡ."“Em không nghĩ vậy.” Nhiễm Anh lắc đầu, khoản công lao này quá lớn, cô không thể gánh nổi: “Sự phát triển của thời đại chắc chắn sẽ khiến một số người tự tìm cách vươn lên, cho dù em không giúp, cũng có ngày mọi người phấn đấu thoát nghèo."Vì vậy, những thành tựu như hôm nay không phải chỉ nhờ công của một mình cô.“Nhưng sự xuất hiện của em đã thúc đẩy sự phát triển này, đúng không?”Nhiễm Anh nắm tay anh, không trả lời, nói: "Đi thôi.""Đi đâu?""Đi xem thử vị trí nông thôn mới của chúng ta, các chi tiết xây dựng đã được quyết định, việc còn lại chỉ là bốc thăm để quyết định chủ nhà và vị trí của từng căn. Công ty của anh có đấu thầu dự án này không?"Huyện thống nhất quy hoạch và xây dựng phải hoàn thành trước tháng 7 năm sau."Em muốn anh tham gia à?""Ừm, em muốn công ty anh tham gia, nhưng thật sự lợi nhuận không lớn lắm do là dự án xã hội."Những dự án như thế này có yêu cầu cao và lợi nhuận rất thấp, dù không phải là không có lợi nhuận nhưng một công ty như của Thương Diễn Chi không thiếu những dự án béo bở khác.“Anh không đấu thầu vì huyện Cầm đã chỉ định công ty xây dựng rồi, bên ngoài thì mọi vật liệu và thiết kế cũng không có gì khác biệt, nhưng anh có thể giúp cố vấn một vài chi tiết giúp dự án hoàn thiện hơn.""Được."Nhiễm Anh luôn cho rằng vấn đề chuyên môn nên để cho người có chuyên môn quyết định. Cô tin Thương Diễn Chi, anh là người có kiến thức, lại rất có lòng với người dân nơi đây.“Nhìn xem, vị trí của khu nông thôn mới là ngay tại đây.”Ngay bên ngoài vườn hái dâu mà gia đình Tiêu Trường Phát đã xây dựng trước đây. Nhìn xung quanh, một không gian rộng rãi đã được quy hoạch, bảng quảng cáo ngoài cùng đã được dựng lên."Đã nhận được sự chấp thuận nên việc xây dựng sẽ sớm bắt đầu."

Khi Rừng Cam Nở RộTác giả: Thiền Tâm NguyệtTruyện Điền Văn, Truyện Nữ CườngMùa hè năm 2010. Một vùng nông thôn ở tỉnh Giang. —————— "A Anh, lần này về em nhất định phải nhắc chuyện của chúng ta với bố mẹ." "Em biết rồi." "Vốn là anh muốn cùng em quay về, nhưng công ty tạm thời phái anh đi công tác. Khi nào xong việc anh sẽ xuống đón em." "Không cần đâu, cũng không phải là về luôn. Em trở về xem tình hình của cha em, sắp xếp ổn thoả rồi sẽ quay lại." "Được rồi. Nhớ kỹ, em nhất định phải nói tốt về anh trước mặt bố mẹ vợ đấy, cũng phải giải thích lý do tại sao lần này anh không về cùng em." "Nói nhảm, ai là bố mẹ vợ anh vậy?" "Chờ em làm vợ anh thì chẳng phải sẽ thành sự thật rồi?" Nhiễm Anh suy nghĩ những lời của Kỷ Dịch Vân. Cô và Kỷ Dịch Vân gặp nhau vào năm thứ nhất đại học, mối quan hệ của họ được xác nhận vào năm cuối, hai người làm việc trong cùng một khu công nghệ cho đến khi tốt nghiệp. Mặc dù làm việc ở hai công ty nước ngoài khác nhau, nhưng chỗ làm lại rất gần nhau, ngày nào họ cũng cùng ăn trưa và cùng nhau về nhà. Ở bên nhau gần ba năm, hai người… Thương Diễn Chi nhìn Nhiễm Anh với ánh mắt ngưỡng mộ không hề nao núng: “A Anh, trong lòng anh, em là người giỏi nhất.”Nhiễm Anh từ bỏ một công việc lương cao ở bên ngoài để trở về quê hương. Điều này không nhất thiết có nghĩa là sống ở thành phố lớn sẽ tốt hơn, nhưng chắc chắn sẽ có nhiều cơ hội phát triển hơn. Sự lựa chọn của Nhiễm Anh chỉ có thể định nghĩa bằng hai từ: dũng cảm.Mọi việc cô làm sau khi trở về không chỉ vì bản thân mà còn vì thôn Đại Thạch và sự phát triển của quê hương, những thay đổi cô mang lại sau khi trở về cũng là điều hiển nhiên.Thôn Đại Thạch và huyện Cầm bây giờ đã khác hoàn toàn so với trước đây, tin rằng khi xây dựng nông thôn mới sẽ còn khác hơn nữa.“A Anh, vùng quê này có được ngày hôm nay là do em.”“Nhìn thấy sự phát triển này, em rất vui, nhưng không phải do một mình em, là do chính sách của chính phủ quá tốt, rất nhiều sự ưu ái cho người ở nông thôn.""A Anh, quá khiêm tốn sẽ trở thành kiêu ngạo, em hỏi thử cả thôn xem, ai cũng sẽ nói họ có cuộc sống như hôm nay là nhờ em giúp đỡ."“Em không nghĩ vậy.” Nhiễm Anh lắc đầu, khoản công lao này quá lớn, cô không thể gánh nổi: “Sự phát triển của thời đại chắc chắn sẽ khiến một số người tự tìm cách vươn lên, cho dù em không giúp, cũng có ngày mọi người phấn đấu thoát nghèo."Vì vậy, những thành tựu như hôm nay không phải chỉ nhờ công của một mình cô.“Nhưng sự xuất hiện của em đã thúc đẩy sự phát triển này, đúng không?”Nhiễm Anh nắm tay anh, không trả lời, nói: "Đi thôi.""Đi đâu?""Đi xem thử vị trí nông thôn mới của chúng ta, các chi tiết xây dựng đã được quyết định, việc còn lại chỉ là bốc thăm để quyết định chủ nhà và vị trí của từng căn. Công ty của anh có đấu thầu dự án này không?"Huyện thống nhất quy hoạch và xây dựng phải hoàn thành trước tháng 7 năm sau."Em muốn anh tham gia à?""Ừm, em muốn công ty anh tham gia, nhưng thật sự lợi nhuận không lớn lắm do là dự án xã hội."Những dự án như thế này có yêu cầu cao và lợi nhuận rất thấp, dù không phải là không có lợi nhuận nhưng một công ty như của Thương Diễn Chi không thiếu những dự án béo bở khác.“Anh không đấu thầu vì huyện Cầm đã chỉ định công ty xây dựng rồi, bên ngoài thì mọi vật liệu và thiết kế cũng không có gì khác biệt, nhưng anh có thể giúp cố vấn một vài chi tiết giúp dự án hoàn thiện hơn.""Được."Nhiễm Anh luôn cho rằng vấn đề chuyên môn nên để cho người có chuyên môn quyết định. Cô tin Thương Diễn Chi, anh là người có kiến thức, lại rất có lòng với người dân nơi đây.“Nhìn xem, vị trí của khu nông thôn mới là ngay tại đây.”Ngay bên ngoài vườn hái dâu mà gia đình Tiêu Trường Phát đã xây dựng trước đây. Nhìn xung quanh, một không gian rộng rãi đã được quy hoạch, bảng quảng cáo ngoài cùng đã được dựng lên."Đã nhận được sự chấp thuận nên việc xây dựng sẽ sớm bắt đầu."

Chương 99: Khác biệt