Mùa hè năm 2010. Một vùng nông thôn ở tỉnh Giang. —————— "A Anh, lần này về em nhất định phải nhắc chuyện của chúng ta với bố mẹ." "Em biết rồi." "Vốn là anh muốn cùng em quay về, nhưng công ty tạm thời phái anh đi công tác. Khi nào xong việc anh sẽ xuống đón em." "Không cần đâu, cũng không phải là về luôn. Em trở về xem tình hình của cha em, sắp xếp ổn thoả rồi sẽ quay lại." "Được rồi. Nhớ kỹ, em nhất định phải nói tốt về anh trước mặt bố mẹ vợ đấy, cũng phải giải thích lý do tại sao lần này anh không về cùng em." "Nói nhảm, ai là bố mẹ vợ anh vậy?" "Chờ em làm vợ anh thì chẳng phải sẽ thành sự thật rồi?" Nhiễm Anh suy nghĩ những lời của Kỷ Dịch Vân. Cô và Kỷ Dịch Vân gặp nhau vào năm thứ nhất đại học, mối quan hệ của họ được xác nhận vào năm cuối, hai người làm việc trong cùng một khu công nghệ cho đến khi tốt nghiệp. Mặc dù làm việc ở hai công ty nước ngoài khác nhau, nhưng chỗ làm lại rất gần nhau, ngày nào họ cũng cùng ăn trưa và cùng nhau về nhà. Ở bên nhau gần ba năm, hai người…

Chương 102: Phân Loại Cam

Khi Rừng Cam Nở RộTác giả: Thiền Tâm NguyệtTruyện Điền Văn, Truyện Nữ CườngMùa hè năm 2010. Một vùng nông thôn ở tỉnh Giang. —————— "A Anh, lần này về em nhất định phải nhắc chuyện của chúng ta với bố mẹ." "Em biết rồi." "Vốn là anh muốn cùng em quay về, nhưng công ty tạm thời phái anh đi công tác. Khi nào xong việc anh sẽ xuống đón em." "Không cần đâu, cũng không phải là về luôn. Em trở về xem tình hình của cha em, sắp xếp ổn thoả rồi sẽ quay lại." "Được rồi. Nhớ kỹ, em nhất định phải nói tốt về anh trước mặt bố mẹ vợ đấy, cũng phải giải thích lý do tại sao lần này anh không về cùng em." "Nói nhảm, ai là bố mẹ vợ anh vậy?" "Chờ em làm vợ anh thì chẳng phải sẽ thành sự thật rồi?" Nhiễm Anh suy nghĩ những lời của Kỷ Dịch Vân. Cô và Kỷ Dịch Vân gặp nhau vào năm thứ nhất đại học, mối quan hệ của họ được xác nhận vào năm cuối, hai người làm việc trong cùng một khu công nghệ cho đến khi tốt nghiệp. Mặc dù làm việc ở hai công ty nước ngoài khác nhau, nhưng chỗ làm lại rất gần nhau, ngày nào họ cũng cùng ăn trưa và cùng nhau về nhà. Ở bên nhau gần ba năm, hai người… Muốn vận hành theo cách này, tất cả số cam rốn hái được phải chia thành từng kích cỡ rồi đóng vào hộp, vô hình chung, khối lượng công việc sẽ tăng gấp đôi."Hơn nữa, đây chỉ là ý tưởng của em, còn những người khác thì sao?"Với khối lượng công việc lớn như vậy, dù Nhiễm Anh có đồng ý thì những người khác hẳn sẽ cảm thấy quá phiền phức phải."Nếu người khác không đồng ý thì em sẽ phải ra sức thuyết phục." Nhiễm Anh suy nghĩ rõ ràng: "Thứ nhất, đây là nhu cầu của khách hàng. Thứ hai, dù sau này là kinh doanh gì thì dịch vụ cá nhân hóa chính là vũ khí thần kỳ để cạnh tranh với những người khác. Cam của chúng ta sẽ còn nhiều năm nữa, vì vậy năm đầu tiên này chúng ta phải chú trọng việc chăm sóc khách hàng.""Em nói rất đúng, anh cũng ủng hộ và đồng tình, nhưng với người trong làng, hiện chất lượng cam của chúng ta đã đủ tốt, lượng bán đủ nhiều, họ sẽ không muốn phải tốn thêm nhiều công sức phân loại cam đâu."“Vậy thì chúng ta phải thử mọi cách để họ đồng ý.”Nhiễm Anh tin rằng chỉ cần cô giải thích cặn kẽ thì mọi người sẽ đồng tình với quyết định của cô."Sau khi nghe ưu và nhược điểm của kế hoạch này, họ sẽ đồng ý. Hai ngày nữa sẽ thu hoạch lứa cam kế tiếp, giờ chúng ta thử nghiệm phương thức mới này là đúng thời điểm.""Được, anh ủng hộ em.""Ủng hộ suông thì ích gì, giờ anh phụ em phân loại cam được không?"“Sao lại không?” Thương Diễn Chi xòe tay nói: “Phân loại cam có gì mà khó."“Vậy thì phải cảm ơn giám đốc Thương trước. Có điều, nếu thật sự bận thì anh cứ lo việc công ty trước, tạm thời em có đủ nhân lực cho vụ cam này, anh đừng lo."Trong lòng cô biết lúc này công ty Thương Diễn Chi đang gặp nhiều chuyện, không nỡ để anh ở lại giúp mình mấy việc cỏn con này."Không sao, ở lại giúp em một chút còn được."Chứng kiến Nhiễm Anh nỗ lực kéo cả làng Đại Thạch phát triển, anh rất mừng, cũng rất muốn giúp cô một tay.Đến chiều, cô gọi mọi người tập trung lại."Chú, dì, cam của chúng ta hiện đã bán ra thị trường, phản hồi rất tốt, nhìn chung chất lượng không có gì để phàn nàn."Sau khi Nhiễm Anh nói xong, mấy người Tiêu Khắc Gian bật cười. Quả cam rốn bán chạy, thu nhập cũng tăng lên, đương nhiên là chuyện vui."Nhưng mà, sau khi hai chuyến hàng này được gửi đi, tôi đã nhận được một số phản hồi."Nhiễm Anh chọn một số bài đánh giá trên cửa hàng trực tuyến và đọc cho mọi người nghe."Tình hình là như vậy, khách hàng hài lòng về chất lượng cam, nhưng dịch vụ chăm sóc khách hàng tốt hơn sẽ giúp doanh số tăng cao hơn. Mặc dù cam đều giống nhau, nhưng nếu chúng ta phân loại cam và áp vào những mức giá khác nhau thì khách hàng sẽ có nhiều lựa chọn hơn nữa."Nghe Nhiễm Anh trình bày xong, dì Chu tỏ vẻ không vui."Việc đóng hàng vốn đã rất vất vả rồi, bây giờ còn phải phân kích thước trước khi bán, như vậy quá nhiêu khê."

Khi Rừng Cam Nở RộTác giả: Thiền Tâm NguyệtTruyện Điền Văn, Truyện Nữ CườngMùa hè năm 2010. Một vùng nông thôn ở tỉnh Giang. —————— "A Anh, lần này về em nhất định phải nhắc chuyện của chúng ta với bố mẹ." "Em biết rồi." "Vốn là anh muốn cùng em quay về, nhưng công ty tạm thời phái anh đi công tác. Khi nào xong việc anh sẽ xuống đón em." "Không cần đâu, cũng không phải là về luôn. Em trở về xem tình hình của cha em, sắp xếp ổn thoả rồi sẽ quay lại." "Được rồi. Nhớ kỹ, em nhất định phải nói tốt về anh trước mặt bố mẹ vợ đấy, cũng phải giải thích lý do tại sao lần này anh không về cùng em." "Nói nhảm, ai là bố mẹ vợ anh vậy?" "Chờ em làm vợ anh thì chẳng phải sẽ thành sự thật rồi?" Nhiễm Anh suy nghĩ những lời của Kỷ Dịch Vân. Cô và Kỷ Dịch Vân gặp nhau vào năm thứ nhất đại học, mối quan hệ của họ được xác nhận vào năm cuối, hai người làm việc trong cùng một khu công nghệ cho đến khi tốt nghiệp. Mặc dù làm việc ở hai công ty nước ngoài khác nhau, nhưng chỗ làm lại rất gần nhau, ngày nào họ cũng cùng ăn trưa và cùng nhau về nhà. Ở bên nhau gần ba năm, hai người… Muốn vận hành theo cách này, tất cả số cam rốn hái được phải chia thành từng kích cỡ rồi đóng vào hộp, vô hình chung, khối lượng công việc sẽ tăng gấp đôi."Hơn nữa, đây chỉ là ý tưởng của em, còn những người khác thì sao?"Với khối lượng công việc lớn như vậy, dù Nhiễm Anh có đồng ý thì những người khác hẳn sẽ cảm thấy quá phiền phức phải."Nếu người khác không đồng ý thì em sẽ phải ra sức thuyết phục." Nhiễm Anh suy nghĩ rõ ràng: "Thứ nhất, đây là nhu cầu của khách hàng. Thứ hai, dù sau này là kinh doanh gì thì dịch vụ cá nhân hóa chính là vũ khí thần kỳ để cạnh tranh với những người khác. Cam của chúng ta sẽ còn nhiều năm nữa, vì vậy năm đầu tiên này chúng ta phải chú trọng việc chăm sóc khách hàng.""Em nói rất đúng, anh cũng ủng hộ và đồng tình, nhưng với người trong làng, hiện chất lượng cam của chúng ta đã đủ tốt, lượng bán đủ nhiều, họ sẽ không muốn phải tốn thêm nhiều công sức phân loại cam đâu."“Vậy thì chúng ta phải thử mọi cách để họ đồng ý.”Nhiễm Anh tin rằng chỉ cần cô giải thích cặn kẽ thì mọi người sẽ đồng tình với quyết định của cô."Sau khi nghe ưu và nhược điểm của kế hoạch này, họ sẽ đồng ý. Hai ngày nữa sẽ thu hoạch lứa cam kế tiếp, giờ chúng ta thử nghiệm phương thức mới này là đúng thời điểm.""Được, anh ủng hộ em.""Ủng hộ suông thì ích gì, giờ anh phụ em phân loại cam được không?"“Sao lại không?” Thương Diễn Chi xòe tay nói: “Phân loại cam có gì mà khó."“Vậy thì phải cảm ơn giám đốc Thương trước. Có điều, nếu thật sự bận thì anh cứ lo việc công ty trước, tạm thời em có đủ nhân lực cho vụ cam này, anh đừng lo."Trong lòng cô biết lúc này công ty Thương Diễn Chi đang gặp nhiều chuyện, không nỡ để anh ở lại giúp mình mấy việc cỏn con này."Không sao, ở lại giúp em một chút còn được."Chứng kiến Nhiễm Anh nỗ lực kéo cả làng Đại Thạch phát triển, anh rất mừng, cũng rất muốn giúp cô một tay.Đến chiều, cô gọi mọi người tập trung lại."Chú, dì, cam của chúng ta hiện đã bán ra thị trường, phản hồi rất tốt, nhìn chung chất lượng không có gì để phàn nàn."Sau khi Nhiễm Anh nói xong, mấy người Tiêu Khắc Gian bật cười. Quả cam rốn bán chạy, thu nhập cũng tăng lên, đương nhiên là chuyện vui."Nhưng mà, sau khi hai chuyến hàng này được gửi đi, tôi đã nhận được một số phản hồi."Nhiễm Anh chọn một số bài đánh giá trên cửa hàng trực tuyến và đọc cho mọi người nghe."Tình hình là như vậy, khách hàng hài lòng về chất lượng cam, nhưng dịch vụ chăm sóc khách hàng tốt hơn sẽ giúp doanh số tăng cao hơn. Mặc dù cam đều giống nhau, nhưng nếu chúng ta phân loại cam và áp vào những mức giá khác nhau thì khách hàng sẽ có nhiều lựa chọn hơn nữa."Nghe Nhiễm Anh trình bày xong, dì Chu tỏ vẻ không vui."Việc đóng hàng vốn đã rất vất vả rồi, bây giờ còn phải phân kích thước trước khi bán, như vậy quá nhiêu khê."

Khi Rừng Cam Nở RộTác giả: Thiền Tâm NguyệtTruyện Điền Văn, Truyện Nữ CườngMùa hè năm 2010. Một vùng nông thôn ở tỉnh Giang. —————— "A Anh, lần này về em nhất định phải nhắc chuyện của chúng ta với bố mẹ." "Em biết rồi." "Vốn là anh muốn cùng em quay về, nhưng công ty tạm thời phái anh đi công tác. Khi nào xong việc anh sẽ xuống đón em." "Không cần đâu, cũng không phải là về luôn. Em trở về xem tình hình của cha em, sắp xếp ổn thoả rồi sẽ quay lại." "Được rồi. Nhớ kỹ, em nhất định phải nói tốt về anh trước mặt bố mẹ vợ đấy, cũng phải giải thích lý do tại sao lần này anh không về cùng em." "Nói nhảm, ai là bố mẹ vợ anh vậy?" "Chờ em làm vợ anh thì chẳng phải sẽ thành sự thật rồi?" Nhiễm Anh suy nghĩ những lời của Kỷ Dịch Vân. Cô và Kỷ Dịch Vân gặp nhau vào năm thứ nhất đại học, mối quan hệ của họ được xác nhận vào năm cuối, hai người làm việc trong cùng một khu công nghệ cho đến khi tốt nghiệp. Mặc dù làm việc ở hai công ty nước ngoài khác nhau, nhưng chỗ làm lại rất gần nhau, ngày nào họ cũng cùng ăn trưa và cùng nhau về nhà. Ở bên nhau gần ba năm, hai người… Muốn vận hành theo cách này, tất cả số cam rốn hái được phải chia thành từng kích cỡ rồi đóng vào hộp, vô hình chung, khối lượng công việc sẽ tăng gấp đôi."Hơn nữa, đây chỉ là ý tưởng của em, còn những người khác thì sao?"Với khối lượng công việc lớn như vậy, dù Nhiễm Anh có đồng ý thì những người khác hẳn sẽ cảm thấy quá phiền phức phải."Nếu người khác không đồng ý thì em sẽ phải ra sức thuyết phục." Nhiễm Anh suy nghĩ rõ ràng: "Thứ nhất, đây là nhu cầu của khách hàng. Thứ hai, dù sau này là kinh doanh gì thì dịch vụ cá nhân hóa chính là vũ khí thần kỳ để cạnh tranh với những người khác. Cam của chúng ta sẽ còn nhiều năm nữa, vì vậy năm đầu tiên này chúng ta phải chú trọng việc chăm sóc khách hàng.""Em nói rất đúng, anh cũng ủng hộ và đồng tình, nhưng với người trong làng, hiện chất lượng cam của chúng ta đã đủ tốt, lượng bán đủ nhiều, họ sẽ không muốn phải tốn thêm nhiều công sức phân loại cam đâu."“Vậy thì chúng ta phải thử mọi cách để họ đồng ý.”Nhiễm Anh tin rằng chỉ cần cô giải thích cặn kẽ thì mọi người sẽ đồng tình với quyết định của cô."Sau khi nghe ưu và nhược điểm của kế hoạch này, họ sẽ đồng ý. Hai ngày nữa sẽ thu hoạch lứa cam kế tiếp, giờ chúng ta thử nghiệm phương thức mới này là đúng thời điểm.""Được, anh ủng hộ em.""Ủng hộ suông thì ích gì, giờ anh phụ em phân loại cam được không?"“Sao lại không?” Thương Diễn Chi xòe tay nói: “Phân loại cam có gì mà khó."“Vậy thì phải cảm ơn giám đốc Thương trước. Có điều, nếu thật sự bận thì anh cứ lo việc công ty trước, tạm thời em có đủ nhân lực cho vụ cam này, anh đừng lo."Trong lòng cô biết lúc này công ty Thương Diễn Chi đang gặp nhiều chuyện, không nỡ để anh ở lại giúp mình mấy việc cỏn con này."Không sao, ở lại giúp em một chút còn được."Chứng kiến Nhiễm Anh nỗ lực kéo cả làng Đại Thạch phát triển, anh rất mừng, cũng rất muốn giúp cô một tay.Đến chiều, cô gọi mọi người tập trung lại."Chú, dì, cam của chúng ta hiện đã bán ra thị trường, phản hồi rất tốt, nhìn chung chất lượng không có gì để phàn nàn."Sau khi Nhiễm Anh nói xong, mấy người Tiêu Khắc Gian bật cười. Quả cam rốn bán chạy, thu nhập cũng tăng lên, đương nhiên là chuyện vui."Nhưng mà, sau khi hai chuyến hàng này được gửi đi, tôi đã nhận được một số phản hồi."Nhiễm Anh chọn một số bài đánh giá trên cửa hàng trực tuyến và đọc cho mọi người nghe."Tình hình là như vậy, khách hàng hài lòng về chất lượng cam, nhưng dịch vụ chăm sóc khách hàng tốt hơn sẽ giúp doanh số tăng cao hơn. Mặc dù cam đều giống nhau, nhưng nếu chúng ta phân loại cam và áp vào những mức giá khác nhau thì khách hàng sẽ có nhiều lựa chọn hơn nữa."Nghe Nhiễm Anh trình bày xong, dì Chu tỏ vẻ không vui."Việc đóng hàng vốn đã rất vất vả rồi, bây giờ còn phải phân kích thước trước khi bán, như vậy quá nhiêu khê."

Chương 102: Phân Loại Cam