Tác giả: Trương Đại Cát Nhân vật chính: Hoa Hiểu Tư (công) x Dư Dục (thụ) Tag: Cổ đại, ngọt sủng, 1v1, HE Số chương: 32 ❃゜・。. ・°゜✼ ゜°・. 。・゜❃ Tháng Bảy thời tiết trở lạnh, ban đêm biên cương cũng dần lạnh xuống. Nhưng trong lều của đại tướng quân Hoa Hiểu Tư đóng quân ở biên cương vẫn còn điên loan đảo phượng, binh sĩ canh gác bên ngoài cũng nhịn không được đỏ mặt. "Đã ba canh giờ rồi, e là tiểu mỹ nhân trong kia chịu không nổi giày vò đâu ha ha." Mới đây tân hoàng lên ngôi, thiên hạ thái bình. Chiến sự lắng lại, biên cương yên ổn, thần kinh các binh sĩ cũng không còn căng thẳng như mấy ngày trước mà cả gan trêu chọc tướng lĩnh. "Coi chừng miệng chó của ngươi đấy, ai cho ngươi gọi tiểu mỹ nhân hả?" Một người khác thì thầm trách móc, "Tướng quân của chúng ta luôn giữ mình trong sạch, đã chiếm thân thể người ta thì nhất định sau này sẽ rước về phủ làm phu nhân. Ngươi không cần mạng chó của mình nhưng ta còn muốn về nhà cưới vợ đấy nhé." "Cũng đúng cũng đúng. Không biết ca nhi mà Dư phó…

Chương 27

Người Tình Hai Mặt Của Tướng Quân Sát ThầnTác giả: Trương Đại CátTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ, Truyện SủngTác giả: Trương Đại Cát Nhân vật chính: Hoa Hiểu Tư (công) x Dư Dục (thụ) Tag: Cổ đại, ngọt sủng, 1v1, HE Số chương: 32 ❃゜・。. ・°゜✼ ゜°・. 。・゜❃ Tháng Bảy thời tiết trở lạnh, ban đêm biên cương cũng dần lạnh xuống. Nhưng trong lều của đại tướng quân Hoa Hiểu Tư đóng quân ở biên cương vẫn còn điên loan đảo phượng, binh sĩ canh gác bên ngoài cũng nhịn không được đỏ mặt. "Đã ba canh giờ rồi, e là tiểu mỹ nhân trong kia chịu không nổi giày vò đâu ha ha." Mới đây tân hoàng lên ngôi, thiên hạ thái bình. Chiến sự lắng lại, biên cương yên ổn, thần kinh các binh sĩ cũng không còn căng thẳng như mấy ngày trước mà cả gan trêu chọc tướng lĩnh. "Coi chừng miệng chó của ngươi đấy, ai cho ngươi gọi tiểu mỹ nhân hả?" Một người khác thì thầm trách móc, "Tướng quân của chúng ta luôn giữ mình trong sạch, đã chiếm thân thể người ta thì nhất định sau này sẽ rước về phủ làm phu nhân. Ngươi không cần mạng chó của mình nhưng ta còn muốn về nhà cưới vợ đấy nhé." "Cũng đúng cũng đúng. Không biết ca nhi mà Dư phó… "Thế tử, mời dùng trà ạ."Hoa Hiểu Tư phiền gần chết.Hắn ở biên cương đã quen lỗ mãng, giờ đột nhiên về lại Hầu phủ quy củ khắt khe nên phiền không tả nổi, vào cửa cũng không biết nên bước chân trái hay chân phải trước.Từ nhỏ hắn vào cung làm bạn học với đương kim Hoàng đế lúc ấy còn là Thái tử, rất ít khi về Hầu phủ, hầu hết thời gian đều sống với Thượng thư.Sau này lớn lên vào quân ngũ rồi chinh chiến sa trường đến giờ, e là thời gian sống ở Hầu phủ này chỉ có bảy tám năm.Hắn làm thư đồng cũng là có lý do.Ai bảo mẹ hắn số khổ mất sớm, chẳng biết phụ thân ăn chơi của hắn tuyển bao nhiêu mỹ nhân vào phủ, con cái thành đàn, nhà ngoại hắn thấy chướng mắt quá nên tìm cách đưa hắn vào cung, theo học thái phó mới xem như không mất tiền đồ.Vì vậy tuy hắn vẫn là thế tử Hầu phủ nhưng thật ra chẳng mấy quen thuộc với thị phi trong phủ này.Chỉ là hắn sát phạt quá lâu nên toàn thân đầy mùi máu, đám người hầu chưa từng thấy máu vừa gặp hắn đã sợ đến nỗi bắp chân bị chuột rút, hỏi gì đáp nấy không dám giấu giếm."Phụ thân không có trong phủ, kế phu nhân cũng đi vắng à?"Hoa Hiểu Tư cảm thấy nhà mình đúng là hoang đường tột độ, mặc dù thứ đệ Hoa Hiểu Chu của hắn không được Hầu phủ xem trọng nhưng dù gì đây cũng là hôn lễ với Hoàng gia.Hai Vương gia đương triều đều là sát thần, huống chi với mức độ hiểu biết của hắn về Đường Cảnh Hạo bao năm nay, hắn cực kỳ quan tâm hai đệ đệ ruột thịt cùng mẹ sinh ra này, có thể nói là huynh trưởng như cha.Thế mà một ngày trước lễ cưới phụ thân tốt của hắn vẫn không rõ tung tích, thật khiến người ta cạn lời.Lỡ ngày nào cả nhà bị chém đầu cũng chẳng có gì lạ.Dù sao đều là đầu chứa bột nhão, y như lũ ngốc vậy."Tiểu nhân...... Tiểu nhân không biết ạ."Người hầu run cầm cập, bủn rủn quỳ phịch xuống làm Hoa Hiểu Tư nghẹn họng.Hỏi đến thì nói không biết, còn ra thể thống gì nữa.Nhất thời cả phòng lặng ngắt như tờ, bỗng nhiên một đứa bé xinh xắn ôm đầy bánh ngọt lăn từ phòng ăn ra đại sảnh rồi nằm úp sấp.Người hầu khiếp đảm, chỉ sợ chọc giận thế tử."...... Cửu thiếu gia!"Hoa Hiểu Tư nhíu mày, đứa bé này nhìn chỉ khoảng sáu bảy tuổi, lão cha hắn thế mà còn sinh được đứa con đẹp như vậy, đúng là tuổi già mà chí chưa già.Hắn nhất thời nổi hứng mở miệng."Ngươi tên gì?"Đứa bé xinh xắn chớp mắt, đỏ mặt đứng dậy phủi bụi rồi nói lanh lảnh."Mạo phạm đại ca, tiểu đệ tên Hoa Trân ạ."Lông mày Hoa Hiểu Tư giãn ra.Đứa bé này đáng yêu hệt như Ngư Ngư hồi bé.Như châu như bảo, là tiểu tâm can.

Người Tình Hai Mặt Của Tướng Quân Sát ThầnTác giả: Trương Đại CátTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ, Truyện SủngTác giả: Trương Đại Cát Nhân vật chính: Hoa Hiểu Tư (công) x Dư Dục (thụ) Tag: Cổ đại, ngọt sủng, 1v1, HE Số chương: 32 ❃゜・。. ・°゜✼ ゜°・. 。・゜❃ Tháng Bảy thời tiết trở lạnh, ban đêm biên cương cũng dần lạnh xuống. Nhưng trong lều của đại tướng quân Hoa Hiểu Tư đóng quân ở biên cương vẫn còn điên loan đảo phượng, binh sĩ canh gác bên ngoài cũng nhịn không được đỏ mặt. "Đã ba canh giờ rồi, e là tiểu mỹ nhân trong kia chịu không nổi giày vò đâu ha ha." Mới đây tân hoàng lên ngôi, thiên hạ thái bình. Chiến sự lắng lại, biên cương yên ổn, thần kinh các binh sĩ cũng không còn căng thẳng như mấy ngày trước mà cả gan trêu chọc tướng lĩnh. "Coi chừng miệng chó của ngươi đấy, ai cho ngươi gọi tiểu mỹ nhân hả?" Một người khác thì thầm trách móc, "Tướng quân của chúng ta luôn giữ mình trong sạch, đã chiếm thân thể người ta thì nhất định sau này sẽ rước về phủ làm phu nhân. Ngươi không cần mạng chó của mình nhưng ta còn muốn về nhà cưới vợ đấy nhé." "Cũng đúng cũng đúng. Không biết ca nhi mà Dư phó… "Thế tử, mời dùng trà ạ."Hoa Hiểu Tư phiền gần chết.Hắn ở biên cương đã quen lỗ mãng, giờ đột nhiên về lại Hầu phủ quy củ khắt khe nên phiền không tả nổi, vào cửa cũng không biết nên bước chân trái hay chân phải trước.Từ nhỏ hắn vào cung làm bạn học với đương kim Hoàng đế lúc ấy còn là Thái tử, rất ít khi về Hầu phủ, hầu hết thời gian đều sống với Thượng thư.Sau này lớn lên vào quân ngũ rồi chinh chiến sa trường đến giờ, e là thời gian sống ở Hầu phủ này chỉ có bảy tám năm.Hắn làm thư đồng cũng là có lý do.Ai bảo mẹ hắn số khổ mất sớm, chẳng biết phụ thân ăn chơi của hắn tuyển bao nhiêu mỹ nhân vào phủ, con cái thành đàn, nhà ngoại hắn thấy chướng mắt quá nên tìm cách đưa hắn vào cung, theo học thái phó mới xem như không mất tiền đồ.Vì vậy tuy hắn vẫn là thế tử Hầu phủ nhưng thật ra chẳng mấy quen thuộc với thị phi trong phủ này.Chỉ là hắn sát phạt quá lâu nên toàn thân đầy mùi máu, đám người hầu chưa từng thấy máu vừa gặp hắn đã sợ đến nỗi bắp chân bị chuột rút, hỏi gì đáp nấy không dám giấu giếm."Phụ thân không có trong phủ, kế phu nhân cũng đi vắng à?"Hoa Hiểu Tư cảm thấy nhà mình đúng là hoang đường tột độ, mặc dù thứ đệ Hoa Hiểu Chu của hắn không được Hầu phủ xem trọng nhưng dù gì đây cũng là hôn lễ với Hoàng gia.Hai Vương gia đương triều đều là sát thần, huống chi với mức độ hiểu biết của hắn về Đường Cảnh Hạo bao năm nay, hắn cực kỳ quan tâm hai đệ đệ ruột thịt cùng mẹ sinh ra này, có thể nói là huynh trưởng như cha.Thế mà một ngày trước lễ cưới phụ thân tốt của hắn vẫn không rõ tung tích, thật khiến người ta cạn lời.Lỡ ngày nào cả nhà bị chém đầu cũng chẳng có gì lạ.Dù sao đều là đầu chứa bột nhão, y như lũ ngốc vậy."Tiểu nhân...... Tiểu nhân không biết ạ."Người hầu run cầm cập, bủn rủn quỳ phịch xuống làm Hoa Hiểu Tư nghẹn họng.Hỏi đến thì nói không biết, còn ra thể thống gì nữa.Nhất thời cả phòng lặng ngắt như tờ, bỗng nhiên một đứa bé xinh xắn ôm đầy bánh ngọt lăn từ phòng ăn ra đại sảnh rồi nằm úp sấp.Người hầu khiếp đảm, chỉ sợ chọc giận thế tử."...... Cửu thiếu gia!"Hoa Hiểu Tư nhíu mày, đứa bé này nhìn chỉ khoảng sáu bảy tuổi, lão cha hắn thế mà còn sinh được đứa con đẹp như vậy, đúng là tuổi già mà chí chưa già.Hắn nhất thời nổi hứng mở miệng."Ngươi tên gì?"Đứa bé xinh xắn chớp mắt, đỏ mặt đứng dậy phủi bụi rồi nói lanh lảnh."Mạo phạm đại ca, tiểu đệ tên Hoa Trân ạ."Lông mày Hoa Hiểu Tư giãn ra.Đứa bé này đáng yêu hệt như Ngư Ngư hồi bé.Như châu như bảo, là tiểu tâm can.

Người Tình Hai Mặt Của Tướng Quân Sát ThầnTác giả: Trương Đại CátTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ, Truyện SủngTác giả: Trương Đại Cát Nhân vật chính: Hoa Hiểu Tư (công) x Dư Dục (thụ) Tag: Cổ đại, ngọt sủng, 1v1, HE Số chương: 32 ❃゜・。. ・°゜✼ ゜°・. 。・゜❃ Tháng Bảy thời tiết trở lạnh, ban đêm biên cương cũng dần lạnh xuống. Nhưng trong lều của đại tướng quân Hoa Hiểu Tư đóng quân ở biên cương vẫn còn điên loan đảo phượng, binh sĩ canh gác bên ngoài cũng nhịn không được đỏ mặt. "Đã ba canh giờ rồi, e là tiểu mỹ nhân trong kia chịu không nổi giày vò đâu ha ha." Mới đây tân hoàng lên ngôi, thiên hạ thái bình. Chiến sự lắng lại, biên cương yên ổn, thần kinh các binh sĩ cũng không còn căng thẳng như mấy ngày trước mà cả gan trêu chọc tướng lĩnh. "Coi chừng miệng chó của ngươi đấy, ai cho ngươi gọi tiểu mỹ nhân hả?" Một người khác thì thầm trách móc, "Tướng quân của chúng ta luôn giữ mình trong sạch, đã chiếm thân thể người ta thì nhất định sau này sẽ rước về phủ làm phu nhân. Ngươi không cần mạng chó của mình nhưng ta còn muốn về nhà cưới vợ đấy nhé." "Cũng đúng cũng đúng. Không biết ca nhi mà Dư phó… "Thế tử, mời dùng trà ạ."Hoa Hiểu Tư phiền gần chết.Hắn ở biên cương đã quen lỗ mãng, giờ đột nhiên về lại Hầu phủ quy củ khắt khe nên phiền không tả nổi, vào cửa cũng không biết nên bước chân trái hay chân phải trước.Từ nhỏ hắn vào cung làm bạn học với đương kim Hoàng đế lúc ấy còn là Thái tử, rất ít khi về Hầu phủ, hầu hết thời gian đều sống với Thượng thư.Sau này lớn lên vào quân ngũ rồi chinh chiến sa trường đến giờ, e là thời gian sống ở Hầu phủ này chỉ có bảy tám năm.Hắn làm thư đồng cũng là có lý do.Ai bảo mẹ hắn số khổ mất sớm, chẳng biết phụ thân ăn chơi của hắn tuyển bao nhiêu mỹ nhân vào phủ, con cái thành đàn, nhà ngoại hắn thấy chướng mắt quá nên tìm cách đưa hắn vào cung, theo học thái phó mới xem như không mất tiền đồ.Vì vậy tuy hắn vẫn là thế tử Hầu phủ nhưng thật ra chẳng mấy quen thuộc với thị phi trong phủ này.Chỉ là hắn sát phạt quá lâu nên toàn thân đầy mùi máu, đám người hầu chưa từng thấy máu vừa gặp hắn đã sợ đến nỗi bắp chân bị chuột rút, hỏi gì đáp nấy không dám giấu giếm."Phụ thân không có trong phủ, kế phu nhân cũng đi vắng à?"Hoa Hiểu Tư cảm thấy nhà mình đúng là hoang đường tột độ, mặc dù thứ đệ Hoa Hiểu Chu của hắn không được Hầu phủ xem trọng nhưng dù gì đây cũng là hôn lễ với Hoàng gia.Hai Vương gia đương triều đều là sát thần, huống chi với mức độ hiểu biết của hắn về Đường Cảnh Hạo bao năm nay, hắn cực kỳ quan tâm hai đệ đệ ruột thịt cùng mẹ sinh ra này, có thể nói là huynh trưởng như cha.Thế mà một ngày trước lễ cưới phụ thân tốt của hắn vẫn không rõ tung tích, thật khiến người ta cạn lời.Lỡ ngày nào cả nhà bị chém đầu cũng chẳng có gì lạ.Dù sao đều là đầu chứa bột nhão, y như lũ ngốc vậy."Tiểu nhân...... Tiểu nhân không biết ạ."Người hầu run cầm cập, bủn rủn quỳ phịch xuống làm Hoa Hiểu Tư nghẹn họng.Hỏi đến thì nói không biết, còn ra thể thống gì nữa.Nhất thời cả phòng lặng ngắt như tờ, bỗng nhiên một đứa bé xinh xắn ôm đầy bánh ngọt lăn từ phòng ăn ra đại sảnh rồi nằm úp sấp.Người hầu khiếp đảm, chỉ sợ chọc giận thế tử."...... Cửu thiếu gia!"Hoa Hiểu Tư nhíu mày, đứa bé này nhìn chỉ khoảng sáu bảy tuổi, lão cha hắn thế mà còn sinh được đứa con đẹp như vậy, đúng là tuổi già mà chí chưa già.Hắn nhất thời nổi hứng mở miệng."Ngươi tên gì?"Đứa bé xinh xắn chớp mắt, đỏ mặt đứng dậy phủi bụi rồi nói lanh lảnh."Mạo phạm đại ca, tiểu đệ tên Hoa Trân ạ."Lông mày Hoa Hiểu Tư giãn ra.Đứa bé này đáng yêu hệt như Ngư Ngư hồi bé.Như châu như bảo, là tiểu tâm can.

Chương 27