Nếu như ý nghĩ có thể biến thành hiện thực thì tốt rồi, Khấu Tấn ngây thơ nghĩ, trong đầu cậu có ít nhất cả ngàn ý nghĩ kêu cậu đi tìm chết, nếu những ý nghĩ này có thể biến thành hiện thực thì cậu đã nói tạm biệt với thế giới khốn kiếp này từ lâu. Hiển nhiên, lời cầu nguyện suốt đêm của cậu đều không có tác dụng. Đồng hồ báo thức ở đầu giường vẫn đang phát ra âm thanh chói tai, thúc giục cậu rời khỏi chiếc giường mà có thể mang lại cho cậu một chút an ủi. Giường không có gì đáng để lưu luyến, chỉ là cậu tuyệt vọng vì một ngày mới sắp bắt đầu. Khấu Tấn chán nản gạt mái tóc trên trán ra sau đầu, phiền não xoa xoa chúng. “Này! Đã năm giờ rồi! Dậy chưa đấy?!” Tiếng gọi của Nguyên Cẩm Hoa từ ngoài cửa sắc lẹm như lưỡi kiếm, sẵn sàng xuyên thủng cổ họng Khấu Tấn ngay lập tức. Khấu Tấn muốn dùng ngón tay bịt lỗ tai lại, đáng tiếc hiệu quả rất nhỏ. m thanh liên tục của đồng hồ báo thức đã phá hủy ý chí nhỏ bé của cậu. Hai bên giằng co. Sức mạnh ý chí cuối cùng đã thất bại, cậu đành khuất…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...