"Cô ta cũng xứng uống rượu anh đưa sao!" Linh hồn của Tống Kiến Chi vừa được chuyển đến thế giới này, lòng bàn chân còn chưa chạm đất thì nàng đã nghe thấy giọng điệu trách móc này. Giọng nói của cô gái khá ngọt ngào, nghe như một đại tiểu thư được nuông chiều chưa bị xã hội mài giũa. Linh hồn và vật chứa cuối cùng cũng hoàn hảo hòa vào nhau, Tống Kiến Chi vui vẻ nghênh đón cuộc sống mới của mình, khi nàng vừa mở mắt ra, nàng nhìn thấy một nam một nữ đang đứng trước mặt mình, nền sau lưng là những vị khách dự tiệc đang khó hiểu mà nhìn chính mình. Này vừa mới xuyên qua mà đã trở thành tiêu điểm sao? Không phải trong tiểu thuyết đều có một khu vực để người mới nhận thông tin và sắp xếp suy nghĩ sao? Trạng thái của Tống Kiến Chi không tốt, vừa lúc trên tay đang cầm một ly sâm panh, nhìn hẳn là vừa nhận từ nam nhân trước mặt, nàng vô thức đưa lên môi để làm dịu cổ họng, giảm bớt một chút cảm xúc khẩn trương. Nam nhân mặc tây trang giày da trước mặt sững sờ, không thể tin mà nhìn nàng,…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...