Bầu trời tối dần, khiến ngọn lửa trong lòng chảo càng sáng hơn mà thứ đang cháy bên trong, là giá y mà ta tự may từng mũi một. Ngọn lửa bùng lên cao, ta giấu mình trong bóng tối, ánh lửa thướt tha chiếu vào khuôn mặt ta, khiến ta trông giống hệt một bóng ma. Trước kia ta không hiểu, tại sao nữ chính trong tiểu thuyết đều luôn muốn tự mình may giá y, rõ ràng có nhiều tiệm may như vậy, nhiều tú nương như vậy. Cho đến khi sắp được gả cho người mình thích. Ta mới hiểu được, thì ra mỗi một mũi kim sợi chỉ ta làm khi đó, đều tràn ngập sự vui vẻ. Đáng tiếc...người trong lòng của ta, còn chưa kịp lấy ta, liền biến thành t.h.i t.h.ể tàn khuyết không trọn vẹn. Hôm nay bên ngoài rất náo nhiệt, tiếng chiêng trống, vui đùa ầm ĩ kéo dài cho đến khi mặt trời lặn. Bởi vì tân Hoàng đế lập Hậu nên lệnh giới nghiêm được dỡ bỏ vài ngày. Bách tính đều đang cảm thán sự nhân từ của tân Hoàng. Tân Hoàng chính là hoàng huynh của ta, Chu Lan. Đúng vậy, dù sao cũng coi như là hắn đã có được tình yêu chân…

Chương 6

Mộng Xưa Mây KhóiTác giả: Nhất Dạ Kinh Đình/一夜惊亭Truyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Đông Phương, Truyện Gia Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Xuyên KhôngBầu trời tối dần, khiến ngọn lửa trong lòng chảo càng sáng hơn mà thứ đang cháy bên trong, là giá y mà ta tự may từng mũi một. Ngọn lửa bùng lên cao, ta giấu mình trong bóng tối, ánh lửa thướt tha chiếu vào khuôn mặt ta, khiến ta trông giống hệt một bóng ma. Trước kia ta không hiểu, tại sao nữ chính trong tiểu thuyết đều luôn muốn tự mình may giá y, rõ ràng có nhiều tiệm may như vậy, nhiều tú nương như vậy. Cho đến khi sắp được gả cho người mình thích. Ta mới hiểu được, thì ra mỗi một mũi kim sợi chỉ ta làm khi đó, đều tràn ngập sự vui vẻ. Đáng tiếc...người trong lòng của ta, còn chưa kịp lấy ta, liền biến thành t.h.i t.h.ể tàn khuyết không trọn vẹn. Hôm nay bên ngoài rất náo nhiệt, tiếng chiêng trống, vui đùa ầm ĩ kéo dài cho đến khi mặt trời lặn. Bởi vì tân Hoàng đế lập Hậu nên lệnh giới nghiêm được dỡ bỏ vài ngày. Bách tính đều đang cảm thán sự nhân từ của tân Hoàng. Tân Hoàng chính là hoàng huynh của ta, Chu Lan. Đúng vậy, dù sao cũng coi như là hắn đã có được tình yêu chân… Sau khi hồi phủ, ta chẳng bao giờ ra ngoài nữa.Ta cảnh giác những người trong phủ mỗi ngày.Mãi đến chiều nay, Cố Ngọc mới truyền lệnh ta sẽ vào cung.A Oanh lo lắng nói: "Công chúa,..."Ta nghiêng đầu liếc nhìn muội ấy, muội ấy lập tức ngậm miệng. Tuy có chút ngốc nghếch nhưng muội ấy vẫn rất chân thật nha.“Truyền lệnh của ta, chuẩn bị xe ngựa, tối nay vào cung.”Khi bọn ta vào cung, mọi thứ đã bị thẩm qua.Nha hoàn đưa ta vào rồi lui xuống.Đèn trong hành lang mờ mờ nên ta thắp chút nến cạnh bàn, trong phòng tỏa ra một thứ ánh sáng yếu ớt.Ta lục soát xung quanh và cuối cùng tìm ra một bức thư trong ngăn tủ cạnh giường."Có hỉ."Có một chữ thập màu đỏ tươi trên đó.Xem ra mọi chuyện đã được an bài, bây giờ là lúc bắt đầu với các phi tần trong hậu cung. Chỉ trong chốc lát, bức thư trong tay ta đã hóa tro bụi. Không khi dần dần ấm lên, nhưng trong đại sảnh chẳng hề có chút lửa, vẫn lạnh thấu xương.Hi vọng ngày mai Chu Lan sẽ không làm ta thất vọng.

Mộng Xưa Mây KhóiTác giả: Nhất Dạ Kinh Đình/一夜惊亭Truyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Đông Phương, Truyện Gia Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Xuyên KhôngBầu trời tối dần, khiến ngọn lửa trong lòng chảo càng sáng hơn mà thứ đang cháy bên trong, là giá y mà ta tự may từng mũi một. Ngọn lửa bùng lên cao, ta giấu mình trong bóng tối, ánh lửa thướt tha chiếu vào khuôn mặt ta, khiến ta trông giống hệt một bóng ma. Trước kia ta không hiểu, tại sao nữ chính trong tiểu thuyết đều luôn muốn tự mình may giá y, rõ ràng có nhiều tiệm may như vậy, nhiều tú nương như vậy. Cho đến khi sắp được gả cho người mình thích. Ta mới hiểu được, thì ra mỗi một mũi kim sợi chỉ ta làm khi đó, đều tràn ngập sự vui vẻ. Đáng tiếc...người trong lòng của ta, còn chưa kịp lấy ta, liền biến thành t.h.i t.h.ể tàn khuyết không trọn vẹn. Hôm nay bên ngoài rất náo nhiệt, tiếng chiêng trống, vui đùa ầm ĩ kéo dài cho đến khi mặt trời lặn. Bởi vì tân Hoàng đế lập Hậu nên lệnh giới nghiêm được dỡ bỏ vài ngày. Bách tính đều đang cảm thán sự nhân từ của tân Hoàng. Tân Hoàng chính là hoàng huynh của ta, Chu Lan. Đúng vậy, dù sao cũng coi như là hắn đã có được tình yêu chân… Sau khi hồi phủ, ta chẳng bao giờ ra ngoài nữa.Ta cảnh giác những người trong phủ mỗi ngày.Mãi đến chiều nay, Cố Ngọc mới truyền lệnh ta sẽ vào cung.A Oanh lo lắng nói: "Công chúa,..."Ta nghiêng đầu liếc nhìn muội ấy, muội ấy lập tức ngậm miệng. Tuy có chút ngốc nghếch nhưng muội ấy vẫn rất chân thật nha.“Truyền lệnh của ta, chuẩn bị xe ngựa, tối nay vào cung.”Khi bọn ta vào cung, mọi thứ đã bị thẩm qua.Nha hoàn đưa ta vào rồi lui xuống.Đèn trong hành lang mờ mờ nên ta thắp chút nến cạnh bàn, trong phòng tỏa ra một thứ ánh sáng yếu ớt.Ta lục soát xung quanh và cuối cùng tìm ra một bức thư trong ngăn tủ cạnh giường."Có hỉ."Có một chữ thập màu đỏ tươi trên đó.Xem ra mọi chuyện đã được an bài, bây giờ là lúc bắt đầu với các phi tần trong hậu cung. Chỉ trong chốc lát, bức thư trong tay ta đã hóa tro bụi. Không khi dần dần ấm lên, nhưng trong đại sảnh chẳng hề có chút lửa, vẫn lạnh thấu xương.Hi vọng ngày mai Chu Lan sẽ không làm ta thất vọng.

Mộng Xưa Mây KhóiTác giả: Nhất Dạ Kinh Đình/一夜惊亭Truyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Đông Phương, Truyện Gia Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Xuyên KhôngBầu trời tối dần, khiến ngọn lửa trong lòng chảo càng sáng hơn mà thứ đang cháy bên trong, là giá y mà ta tự may từng mũi một. Ngọn lửa bùng lên cao, ta giấu mình trong bóng tối, ánh lửa thướt tha chiếu vào khuôn mặt ta, khiến ta trông giống hệt một bóng ma. Trước kia ta không hiểu, tại sao nữ chính trong tiểu thuyết đều luôn muốn tự mình may giá y, rõ ràng có nhiều tiệm may như vậy, nhiều tú nương như vậy. Cho đến khi sắp được gả cho người mình thích. Ta mới hiểu được, thì ra mỗi một mũi kim sợi chỉ ta làm khi đó, đều tràn ngập sự vui vẻ. Đáng tiếc...người trong lòng của ta, còn chưa kịp lấy ta, liền biến thành t.h.i t.h.ể tàn khuyết không trọn vẹn. Hôm nay bên ngoài rất náo nhiệt, tiếng chiêng trống, vui đùa ầm ĩ kéo dài cho đến khi mặt trời lặn. Bởi vì tân Hoàng đế lập Hậu nên lệnh giới nghiêm được dỡ bỏ vài ngày. Bách tính đều đang cảm thán sự nhân từ của tân Hoàng. Tân Hoàng chính là hoàng huynh của ta, Chu Lan. Đúng vậy, dù sao cũng coi như là hắn đã có được tình yêu chân… Sau khi hồi phủ, ta chẳng bao giờ ra ngoài nữa.Ta cảnh giác những người trong phủ mỗi ngày.Mãi đến chiều nay, Cố Ngọc mới truyền lệnh ta sẽ vào cung.A Oanh lo lắng nói: "Công chúa,..."Ta nghiêng đầu liếc nhìn muội ấy, muội ấy lập tức ngậm miệng. Tuy có chút ngốc nghếch nhưng muội ấy vẫn rất chân thật nha.“Truyền lệnh của ta, chuẩn bị xe ngựa, tối nay vào cung.”Khi bọn ta vào cung, mọi thứ đã bị thẩm qua.Nha hoàn đưa ta vào rồi lui xuống.Đèn trong hành lang mờ mờ nên ta thắp chút nến cạnh bàn, trong phòng tỏa ra một thứ ánh sáng yếu ớt.Ta lục soát xung quanh và cuối cùng tìm ra một bức thư trong ngăn tủ cạnh giường."Có hỉ."Có một chữ thập màu đỏ tươi trên đó.Xem ra mọi chuyện đã được an bài, bây giờ là lúc bắt đầu với các phi tần trong hậu cung. Chỉ trong chốc lát, bức thư trong tay ta đã hóa tro bụi. Không khi dần dần ấm lên, nhưng trong đại sảnh chẳng hề có chút lửa, vẫn lạnh thấu xương.Hi vọng ngày mai Chu Lan sẽ không làm ta thất vọng.

Chương 6