Tác giả:

Thái tử coi trưởng tỷ như bạch nguyệt quang của mình, thế nhưng trong lòng trưởng tỷ đã có một tình lang khác. Vì muốn bỏ trốn cùng tình lang, trưởng tỷ đã dùng cái ch để ép buộc, muốn ta làm giả cái ch giúp tỷ đào hôn. Thái tử nghe tin đích tỷ “qua đời” thì vô cùng đau lòng, sau đó đưa ta vào Đông Cung làm kẻ thế thân. Để tiếp tục sống sót sau khi thành hôn, ta đã giữ bí mật về cái ch giả của đích tỷ, tận tâm tận lực giúp Thái tử lên ngôi hoàng đế. Lâu ngày sinh tình, Thái tử đầy thâm tình mang theo lời hứa hẹn: “Ta sẽ không phụ nàng.” Ngày Thái tử đăng cơ, đích tỷ đáng ra đã ch lại quay trở về. Tỷ ta bị tình lang bỏ rơi, quyết định quay về ngồi vào chiếc ghế Hoàng hậu đã chờ sẵn. Đích tỷ nói cái ch giả đó là do ta hãm hại. Khi ta đang định giải thích thì lại bị trưởng tỷ dùng cây trâm bạc đ.â.m thẳng vào cổ họng. Trước khi ch, ta nhìn thấy Thái tử ôm trưởng tỷ vào lòng. Hai người bọn họ, một người từ cõi ch trở về, một người đánh mất lại tìm thấy được, tình cũ cháy bỏng, giẫm đạp…

Chương 18

Gieo Nhân Nào Gặt Quả NấyTác giả: ZhihuTruyện Cổ Đại, Truyện Trọng SinhThái tử coi trưởng tỷ như bạch nguyệt quang của mình, thế nhưng trong lòng trưởng tỷ đã có một tình lang khác. Vì muốn bỏ trốn cùng tình lang, trưởng tỷ đã dùng cái ch để ép buộc, muốn ta làm giả cái ch giúp tỷ đào hôn. Thái tử nghe tin đích tỷ “qua đời” thì vô cùng đau lòng, sau đó đưa ta vào Đông Cung làm kẻ thế thân. Để tiếp tục sống sót sau khi thành hôn, ta đã giữ bí mật về cái ch giả của đích tỷ, tận tâm tận lực giúp Thái tử lên ngôi hoàng đế. Lâu ngày sinh tình, Thái tử đầy thâm tình mang theo lời hứa hẹn: “Ta sẽ không phụ nàng.” Ngày Thái tử đăng cơ, đích tỷ đáng ra đã ch lại quay trở về. Tỷ ta bị tình lang bỏ rơi, quyết định quay về ngồi vào chiếc ghế Hoàng hậu đã chờ sẵn. Đích tỷ nói cái ch giả đó là do ta hãm hại. Khi ta đang định giải thích thì lại bị trưởng tỷ dùng cây trâm bạc đ.â.m thẳng vào cổ họng. Trước khi ch, ta nhìn thấy Thái tử ôm trưởng tỷ vào lòng. Hai người bọn họ, một người từ cõi ch trở về, một người đánh mất lại tìm thấy được, tình cũ cháy bỏng, giẫm đạp… 27. Tri phủ Dương Thành báo lên một vụ án mạng, nói rằng một dân phụ đã bỏ thuốc độc vào thức ăn, g.i.ế.c ch phu quân của mình. Phủ nha bắt giữ dân phụ đó, nhưng dân phụ lại la lên rằng mình là trưởng nữ của phủ Tướng quân, là Thái tử phi đã định, nói rằng mình vốn phải là Hoàng hậu tương lai. Người dân phụ đó chính là trưởng tỷ của ta. Thái tử đích thân ban chỉ dụ, bảo phủ nha thả Lục Dương Vân ra. Hai tháng sau, Hoàng thượng băng hà, Thái tử thuận lợi đăng cơ. Với sự ủng hộ hết mình của toàn bộ Lục gia ở phía sau, vị trí Hoàng hậu không thể thuộc về ai khác ngoài ta. Đêm trước lễ phong hậu, Thái tử nắm c.h.ặ.t t.a.y ta, tha thiết nói: "Thư Ngọc, trẫm tuyệt đối sẽ không phụ nàng." Trên mặt tân đế tràn đầy vẻ dịu dàng, nhưng nụ cười ở đáy mắt lại lạnh lẽo như băng. Nghi lễ phong hậu bắt đầu diễn ra rất thuận lợi, nhưng giữa chừng buổi lễ, một nữ tử mặc áo vải thô, dung mạo tiều tụy đột ngột xông vào - chính là trưởng tỷ đã bỏ trốn hai năm rồi mới quay về Kinh thành. Trưởng tỷ chỉ hơn ta hai tuổi, nhưng giờ đây dường như già hơn ta đến tận mười tuổi, ăn cháo rau dại khiến dung nhan tiều tụy, nhan sắc không còn, trên đầu còn mọc thêm mấy sợi tóc bạc lộ rất rõ. Ta nhìn vào mắt Hoàng thượng, hắn không hề tỏ ra bất ngờ trước sự xuất hiện của Lục Dương Vân. Ta đoán rằng, chính hắn đã mặc nhiên cho phép nữ tử đó tiến cung. Từ khi Hoàng thượng ra lệnh cho tri phủ thả Lục Dương Vân, hắn đã có ý định dung túng Lục Dương Vân trở về Kinh thành, thậm chí mặc nhiên cho phép Lục Dương Vân vào cung. "Bệ hạ, thiếp chính là Dương Vân đây." Lục Dương Vân đầu độc g.i.ế.c ch An Tề Minh, nhưng lại được phủ nha thả ra phán vô tội, tri phủ nói đó là ý của Thái tử. Lục Dương Vân mừng rỡ, cho rằng đó là tấm tình của Lý Diên Thành dành cho mình, nên đã tìm mọi cách từ nơi thôn dã hẻo lánh trốn chạy về Kinh thành. Lục Dương Vân vừa vào hoàng thành, đã nhận được nhiều ưu ái, thậm chí việc vào cung cũng thuận lợi không gặp trở ngại gì, cho rằng Lý Diên Thành đang đợi mình quay đầu. Trưởng tỷ ngây thơ cho rằng, chỉ cần mình quay đầu thì vẫn sẽ đường hoàng trở thành Hoàng hậu, trở thành ánh trăng sáng của Hoàng thượng. Quan sát kỹ sẽ nhận thấy, trưởng tỷ trước khi đến còn cố ý trang điểm, nhưng tiếc là món trang sức duy nhất trên đầu trưởng tỷ bây giờ chỉ là một cây trâm bạc thô kệch. Quần áo trên người cũng chỉ được dệt từ vải thô, dáng người cũng vì sảy thai lại chưa điều dưỡng tốt nên trở nên phát tướng biến dạng. Vốn tưởng rằng tình cũ gặp lại sẽ đầy cảm xúc, nhưng Lục Dương Vân bây giờ trong mắt Lý Diên Thành chỉ là một mụ đàn bà xấu xí từng phản bội và đùa giỡn tình cảm của hắn. Hắn dung túng cho Lục Dương Vân vào kinh, chỉ là muốn - sỉ nhục trưởng tỷ. 

Gieo Nhân Nào Gặt Quả NấyTác giả: ZhihuTruyện Cổ Đại, Truyện Trọng SinhThái tử coi trưởng tỷ như bạch nguyệt quang của mình, thế nhưng trong lòng trưởng tỷ đã có một tình lang khác. Vì muốn bỏ trốn cùng tình lang, trưởng tỷ đã dùng cái ch để ép buộc, muốn ta làm giả cái ch giúp tỷ đào hôn. Thái tử nghe tin đích tỷ “qua đời” thì vô cùng đau lòng, sau đó đưa ta vào Đông Cung làm kẻ thế thân. Để tiếp tục sống sót sau khi thành hôn, ta đã giữ bí mật về cái ch giả của đích tỷ, tận tâm tận lực giúp Thái tử lên ngôi hoàng đế. Lâu ngày sinh tình, Thái tử đầy thâm tình mang theo lời hứa hẹn: “Ta sẽ không phụ nàng.” Ngày Thái tử đăng cơ, đích tỷ đáng ra đã ch lại quay trở về. Tỷ ta bị tình lang bỏ rơi, quyết định quay về ngồi vào chiếc ghế Hoàng hậu đã chờ sẵn. Đích tỷ nói cái ch giả đó là do ta hãm hại. Khi ta đang định giải thích thì lại bị trưởng tỷ dùng cây trâm bạc đ.â.m thẳng vào cổ họng. Trước khi ch, ta nhìn thấy Thái tử ôm trưởng tỷ vào lòng. Hai người bọn họ, một người từ cõi ch trở về, một người đánh mất lại tìm thấy được, tình cũ cháy bỏng, giẫm đạp… 27. Tri phủ Dương Thành báo lên một vụ án mạng, nói rằng một dân phụ đã bỏ thuốc độc vào thức ăn, g.i.ế.c ch phu quân của mình. Phủ nha bắt giữ dân phụ đó, nhưng dân phụ lại la lên rằng mình là trưởng nữ của phủ Tướng quân, là Thái tử phi đã định, nói rằng mình vốn phải là Hoàng hậu tương lai. Người dân phụ đó chính là trưởng tỷ của ta. Thái tử đích thân ban chỉ dụ, bảo phủ nha thả Lục Dương Vân ra. Hai tháng sau, Hoàng thượng băng hà, Thái tử thuận lợi đăng cơ. Với sự ủng hộ hết mình của toàn bộ Lục gia ở phía sau, vị trí Hoàng hậu không thể thuộc về ai khác ngoài ta. Đêm trước lễ phong hậu, Thái tử nắm c.h.ặ.t t.a.y ta, tha thiết nói: "Thư Ngọc, trẫm tuyệt đối sẽ không phụ nàng." Trên mặt tân đế tràn đầy vẻ dịu dàng, nhưng nụ cười ở đáy mắt lại lạnh lẽo như băng. Nghi lễ phong hậu bắt đầu diễn ra rất thuận lợi, nhưng giữa chừng buổi lễ, một nữ tử mặc áo vải thô, dung mạo tiều tụy đột ngột xông vào - chính là trưởng tỷ đã bỏ trốn hai năm rồi mới quay về Kinh thành. Trưởng tỷ chỉ hơn ta hai tuổi, nhưng giờ đây dường như già hơn ta đến tận mười tuổi, ăn cháo rau dại khiến dung nhan tiều tụy, nhan sắc không còn, trên đầu còn mọc thêm mấy sợi tóc bạc lộ rất rõ. Ta nhìn vào mắt Hoàng thượng, hắn không hề tỏ ra bất ngờ trước sự xuất hiện của Lục Dương Vân. Ta đoán rằng, chính hắn đã mặc nhiên cho phép nữ tử đó tiến cung. Từ khi Hoàng thượng ra lệnh cho tri phủ thả Lục Dương Vân, hắn đã có ý định dung túng Lục Dương Vân trở về Kinh thành, thậm chí mặc nhiên cho phép Lục Dương Vân vào cung. "Bệ hạ, thiếp chính là Dương Vân đây." Lục Dương Vân đầu độc g.i.ế.c ch An Tề Minh, nhưng lại được phủ nha thả ra phán vô tội, tri phủ nói đó là ý của Thái tử. Lục Dương Vân mừng rỡ, cho rằng đó là tấm tình của Lý Diên Thành dành cho mình, nên đã tìm mọi cách từ nơi thôn dã hẻo lánh trốn chạy về Kinh thành. Lục Dương Vân vừa vào hoàng thành, đã nhận được nhiều ưu ái, thậm chí việc vào cung cũng thuận lợi không gặp trở ngại gì, cho rằng Lý Diên Thành đang đợi mình quay đầu. Trưởng tỷ ngây thơ cho rằng, chỉ cần mình quay đầu thì vẫn sẽ đường hoàng trở thành Hoàng hậu, trở thành ánh trăng sáng của Hoàng thượng. Quan sát kỹ sẽ nhận thấy, trưởng tỷ trước khi đến còn cố ý trang điểm, nhưng tiếc là món trang sức duy nhất trên đầu trưởng tỷ bây giờ chỉ là một cây trâm bạc thô kệch. Quần áo trên người cũng chỉ được dệt từ vải thô, dáng người cũng vì sảy thai lại chưa điều dưỡng tốt nên trở nên phát tướng biến dạng. Vốn tưởng rằng tình cũ gặp lại sẽ đầy cảm xúc, nhưng Lục Dương Vân bây giờ trong mắt Lý Diên Thành chỉ là một mụ đàn bà xấu xí từng phản bội và đùa giỡn tình cảm của hắn. Hắn dung túng cho Lục Dương Vân vào kinh, chỉ là muốn - sỉ nhục trưởng tỷ. 

Gieo Nhân Nào Gặt Quả NấyTác giả: ZhihuTruyện Cổ Đại, Truyện Trọng SinhThái tử coi trưởng tỷ như bạch nguyệt quang của mình, thế nhưng trong lòng trưởng tỷ đã có một tình lang khác. Vì muốn bỏ trốn cùng tình lang, trưởng tỷ đã dùng cái ch để ép buộc, muốn ta làm giả cái ch giúp tỷ đào hôn. Thái tử nghe tin đích tỷ “qua đời” thì vô cùng đau lòng, sau đó đưa ta vào Đông Cung làm kẻ thế thân. Để tiếp tục sống sót sau khi thành hôn, ta đã giữ bí mật về cái ch giả của đích tỷ, tận tâm tận lực giúp Thái tử lên ngôi hoàng đế. Lâu ngày sinh tình, Thái tử đầy thâm tình mang theo lời hứa hẹn: “Ta sẽ không phụ nàng.” Ngày Thái tử đăng cơ, đích tỷ đáng ra đã ch lại quay trở về. Tỷ ta bị tình lang bỏ rơi, quyết định quay về ngồi vào chiếc ghế Hoàng hậu đã chờ sẵn. Đích tỷ nói cái ch giả đó là do ta hãm hại. Khi ta đang định giải thích thì lại bị trưởng tỷ dùng cây trâm bạc đ.â.m thẳng vào cổ họng. Trước khi ch, ta nhìn thấy Thái tử ôm trưởng tỷ vào lòng. Hai người bọn họ, một người từ cõi ch trở về, một người đánh mất lại tìm thấy được, tình cũ cháy bỏng, giẫm đạp… 27. Tri phủ Dương Thành báo lên một vụ án mạng, nói rằng một dân phụ đã bỏ thuốc độc vào thức ăn, g.i.ế.c ch phu quân của mình. Phủ nha bắt giữ dân phụ đó, nhưng dân phụ lại la lên rằng mình là trưởng nữ của phủ Tướng quân, là Thái tử phi đã định, nói rằng mình vốn phải là Hoàng hậu tương lai. Người dân phụ đó chính là trưởng tỷ của ta. Thái tử đích thân ban chỉ dụ, bảo phủ nha thả Lục Dương Vân ra. Hai tháng sau, Hoàng thượng băng hà, Thái tử thuận lợi đăng cơ. Với sự ủng hộ hết mình của toàn bộ Lục gia ở phía sau, vị trí Hoàng hậu không thể thuộc về ai khác ngoài ta. Đêm trước lễ phong hậu, Thái tử nắm c.h.ặ.t t.a.y ta, tha thiết nói: "Thư Ngọc, trẫm tuyệt đối sẽ không phụ nàng." Trên mặt tân đế tràn đầy vẻ dịu dàng, nhưng nụ cười ở đáy mắt lại lạnh lẽo như băng. Nghi lễ phong hậu bắt đầu diễn ra rất thuận lợi, nhưng giữa chừng buổi lễ, một nữ tử mặc áo vải thô, dung mạo tiều tụy đột ngột xông vào - chính là trưởng tỷ đã bỏ trốn hai năm rồi mới quay về Kinh thành. Trưởng tỷ chỉ hơn ta hai tuổi, nhưng giờ đây dường như già hơn ta đến tận mười tuổi, ăn cháo rau dại khiến dung nhan tiều tụy, nhan sắc không còn, trên đầu còn mọc thêm mấy sợi tóc bạc lộ rất rõ. Ta nhìn vào mắt Hoàng thượng, hắn không hề tỏ ra bất ngờ trước sự xuất hiện của Lục Dương Vân. Ta đoán rằng, chính hắn đã mặc nhiên cho phép nữ tử đó tiến cung. Từ khi Hoàng thượng ra lệnh cho tri phủ thả Lục Dương Vân, hắn đã có ý định dung túng Lục Dương Vân trở về Kinh thành, thậm chí mặc nhiên cho phép Lục Dương Vân vào cung. "Bệ hạ, thiếp chính là Dương Vân đây." Lục Dương Vân đầu độc g.i.ế.c ch An Tề Minh, nhưng lại được phủ nha thả ra phán vô tội, tri phủ nói đó là ý của Thái tử. Lục Dương Vân mừng rỡ, cho rằng đó là tấm tình của Lý Diên Thành dành cho mình, nên đã tìm mọi cách từ nơi thôn dã hẻo lánh trốn chạy về Kinh thành. Lục Dương Vân vừa vào hoàng thành, đã nhận được nhiều ưu ái, thậm chí việc vào cung cũng thuận lợi không gặp trở ngại gì, cho rằng Lý Diên Thành đang đợi mình quay đầu. Trưởng tỷ ngây thơ cho rằng, chỉ cần mình quay đầu thì vẫn sẽ đường hoàng trở thành Hoàng hậu, trở thành ánh trăng sáng của Hoàng thượng. Quan sát kỹ sẽ nhận thấy, trưởng tỷ trước khi đến còn cố ý trang điểm, nhưng tiếc là món trang sức duy nhất trên đầu trưởng tỷ bây giờ chỉ là một cây trâm bạc thô kệch. Quần áo trên người cũng chỉ được dệt từ vải thô, dáng người cũng vì sảy thai lại chưa điều dưỡng tốt nên trở nên phát tướng biến dạng. Vốn tưởng rằng tình cũ gặp lại sẽ đầy cảm xúc, nhưng Lục Dương Vân bây giờ trong mắt Lý Diên Thành chỉ là một mụ đàn bà xấu xí từng phản bội và đùa giỡn tình cảm của hắn. Hắn dung túng cho Lục Dương Vân vào kinh, chỉ là muốn - sỉ nhục trưởng tỷ. 

Chương 18