Lãng nhật tình không, gió thu hiên ngang. Thổi nhiệt khí vào vận mệnh u ám, chớp mắt một biến đổi lớn đã lặng yên phát sinh. Thiếu niên mặc một thân hắc y gầy yếu chớp chớp mắt, hai tay nhỏ nắm chặt chạc cây, hai chân kẹp thân cây, vẫn không nhúc nhích. [chạc cây: chỗ cành cây chẻ làm nhiều nhánh] Phía sau, dưới tàng cây, một đám con nít ầm ĩ vờn quanh bên tai hắn. Nếu nhìn kỹ nhất định có thể phát hiện, hai chân thiếu niên đang hơi hơi run lên. Mọi người chỉ cho rằng hắn đã sợ đến mức không dám động đậy, cả đám sôi nổi che miệng cười trộm. Một bé gái cất giọng hỏi hắn: "Làm sao vậy? A Dư?" A Dư? Là đang kêu hắn? Ngay sau đó, giọng nam có chút thô vọng lên: "Mau bò đi!" Đoạn Hành Dư chớp chớp mắt, ban đầu đôi mắt còn tàn lưu một tia sợ hãi thì bây giờ đã biến mất hầu như không còn, thay vào đó là sự bình tĩnh như hàn đàm chưa từng nổi lên gợn sóng. Nhìn kỹ sẽ thấy nó còn mang theo một chút bực bội. Đoạn Hành Dư trong lòng cũng không quá bình tĩnh, hắn dường như mới từ trong lúc ngủ mơ…
Chương 36: 36: Môi Của Hắn Có Mềm Không
Hoàng Tử Cố Chấp Ở Lại Giả Đáng ThươngTác giả: Thịnh Vãn PhongTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ, Truyện Xuyên KhôngLãng nhật tình không, gió thu hiên ngang. Thổi nhiệt khí vào vận mệnh u ám, chớp mắt một biến đổi lớn đã lặng yên phát sinh. Thiếu niên mặc một thân hắc y gầy yếu chớp chớp mắt, hai tay nhỏ nắm chặt chạc cây, hai chân kẹp thân cây, vẫn không nhúc nhích. [chạc cây: chỗ cành cây chẻ làm nhiều nhánh] Phía sau, dưới tàng cây, một đám con nít ầm ĩ vờn quanh bên tai hắn. Nếu nhìn kỹ nhất định có thể phát hiện, hai chân thiếu niên đang hơi hơi run lên. Mọi người chỉ cho rằng hắn đã sợ đến mức không dám động đậy, cả đám sôi nổi che miệng cười trộm. Một bé gái cất giọng hỏi hắn: "Làm sao vậy? A Dư?" A Dư? Là đang kêu hắn? Ngay sau đó, giọng nam có chút thô vọng lên: "Mau bò đi!" Đoạn Hành Dư chớp chớp mắt, ban đầu đôi mắt còn tàn lưu một tia sợ hãi thì bây giờ đã biến mất hầu như không còn, thay vào đó là sự bình tĩnh như hàn đàm chưa từng nổi lên gợn sóng. Nhìn kỹ sẽ thấy nó còn mang theo một chút bực bội. Đoạn Hành Dư trong lòng cũng không quá bình tĩnh, hắn dường như mới từ trong lúc ngủ mơ… .
.
Hoàng Tử Cố Chấp Ở Lại Giả Đáng ThươngTác giả: Thịnh Vãn PhongTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ, Truyện Xuyên KhôngLãng nhật tình không, gió thu hiên ngang. Thổi nhiệt khí vào vận mệnh u ám, chớp mắt một biến đổi lớn đã lặng yên phát sinh. Thiếu niên mặc một thân hắc y gầy yếu chớp chớp mắt, hai tay nhỏ nắm chặt chạc cây, hai chân kẹp thân cây, vẫn không nhúc nhích. [chạc cây: chỗ cành cây chẻ làm nhiều nhánh] Phía sau, dưới tàng cây, một đám con nít ầm ĩ vờn quanh bên tai hắn. Nếu nhìn kỹ nhất định có thể phát hiện, hai chân thiếu niên đang hơi hơi run lên. Mọi người chỉ cho rằng hắn đã sợ đến mức không dám động đậy, cả đám sôi nổi che miệng cười trộm. Một bé gái cất giọng hỏi hắn: "Làm sao vậy? A Dư?" A Dư? Là đang kêu hắn? Ngay sau đó, giọng nam có chút thô vọng lên: "Mau bò đi!" Đoạn Hành Dư chớp chớp mắt, ban đầu đôi mắt còn tàn lưu một tia sợ hãi thì bây giờ đã biến mất hầu như không còn, thay vào đó là sự bình tĩnh như hàn đàm chưa từng nổi lên gợn sóng. Nhìn kỹ sẽ thấy nó còn mang theo một chút bực bội. Đoạn Hành Dư trong lòng cũng không quá bình tĩnh, hắn dường như mới từ trong lúc ngủ mơ… .