Giới thiệu Ta là nha hoàn bồi gả của Tề Ngọc - đích nữ Thái phủ. Sau khi Tề Ngọc xuất giá, vì muốn lấy danh tiếng hiền thục, nàng ta đã tự ý đưa ta thành nha hoàn thông phòng. Nhưng thực chất, lòng dạ nàng ta lại hẹp hòi và rất hay ghen tuông. Mỗi lần Quý Vân Tiện sủng hạnh ta, nàng ta đều bắt ta ngâm mình trong nước lạnh, khiến ta mắc phong hàn. Về sau, Quý Vân Tiện mất kiên nhẫn, bắt ta ốm yếu cũng phải hầu hạ y. Nàng ta bèn vu khống ta tư tình với thị vệ trong phủ, khiến Quý Vân Tiện hoàn toàn chán ghét ta. Nhưng nàng ta không biết, ta có ràng buộc với "Hệ thống phản đòn gấp mười". Ngày hôm sau, nàng ta và tên thị vệ đó đã tr@n truồng c.h.ế.t đuối trong ao sen. 1. Ta bị Hứa ma ma dẫn vào nhà kho chất đầy củi, cả người đều hoang mang: "Hứa ma ma, bà dẫn ta đến đây làm gì?" Hứa ma ma cười lạnh: "Tiểu tiện nhân, còn giả vờ sao? Tình lang của ngươi đã khai hết rồi." Ta nghe mà mù mịt, oan ức phân trần: "Hứa ma ma, ta biết bà vốn không ưa ta, dù ta làm bao nhiêu chuyện bà cũng không…
Chương 16
Hệ Thống Ăn Một Miếng Trả Mười MiếngTác giả: ZhihuTruyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Nữ CườngGiới thiệu Ta là nha hoàn bồi gả của Tề Ngọc - đích nữ Thái phủ. Sau khi Tề Ngọc xuất giá, vì muốn lấy danh tiếng hiền thục, nàng ta đã tự ý đưa ta thành nha hoàn thông phòng. Nhưng thực chất, lòng dạ nàng ta lại hẹp hòi và rất hay ghen tuông. Mỗi lần Quý Vân Tiện sủng hạnh ta, nàng ta đều bắt ta ngâm mình trong nước lạnh, khiến ta mắc phong hàn. Về sau, Quý Vân Tiện mất kiên nhẫn, bắt ta ốm yếu cũng phải hầu hạ y. Nàng ta bèn vu khống ta tư tình với thị vệ trong phủ, khiến Quý Vân Tiện hoàn toàn chán ghét ta. Nhưng nàng ta không biết, ta có ràng buộc với "Hệ thống phản đòn gấp mười". Ngày hôm sau, nàng ta và tên thị vệ đó đã tr@n truồng c.h.ế.t đuối trong ao sen. 1. Ta bị Hứa ma ma dẫn vào nhà kho chất đầy củi, cả người đều hoang mang: "Hứa ma ma, bà dẫn ta đến đây làm gì?" Hứa ma ma cười lạnh: "Tiểu tiện nhân, còn giả vờ sao? Tình lang của ngươi đã khai hết rồi." Ta nghe mà mù mịt, oan ức phân trần: "Hứa ma ma, ta biết bà vốn không ưa ta, dù ta làm bao nhiêu chuyện bà cũng không… 19.Từ hôm đó, Chu Chỉ đối với ta rất ân cần, cứ vài ba hôm lại đến đưa đồ cho ta, thậm chí còn thỉnh thoảng làm thơ tặng ta.Ta theo kế hoạch, từng bước giả vờ mình yêu hắn, lại thỉnh thoảng tiết lộ mình xuất thân phong trần, hắn càng không kiêng dè gì nữa.Chẳng bao lâu, ta liền giả vờ mình đã yêu hắn sâu đậm, đòi hắn cho mình danh phận.Chu Chỉ liền rủ ta cùng về quê với hắn, về gặp cha mẹ hắn, rồi chuẩn bị hôn sự cho hai người.Ta vui vẻ đồng ý.Đi đường được khoảng nửa tháng, xa rời địa phận Kinh thành, hắn mới bắt đầu ra tay với ta.Hắn tăng liều lượng thuốc an thần cho ta uống hàng ngày, đợi ta hôn mê liền công khai thương lượng với tên buôn người trong phòng: "Thế nào, lần này hàng không tệ chứ?"Tên buôn người nói: "Quả thật rất đẹp, khó trách ngươi lại chịu tái xuất giang hồ.""Ha ha, ta còn chưa nỡ đụng vào ả, vẫn còn trong trắng đấy, lần này ngươi phải ra giá cao một chút mới được!""Chậc chậc, Chu Chỉ, đừng trách ta nói ngươi, ngươi có nhiều tiền đến vậy mà còn không nỡ tận hưởng một chút sao? Giai nhân như hoa như ngọc ngay trước mặt, ngươi vẫn nhịn được sao?"Chu Chỉ khinh thường: "Đàn bà có gì hay? Chỉ có vàng bạc mới làm ta vui!"Hai người thương lượng xong giá của ta, nhanh chóng nhét ta vào bao tải, chuẩn bị chuyển ta đến một nơi khác.Nào ngờ, chưa kịp ra khỏi cổng thành, họ đã bị quan phủ bắt được.Hóa ra quan phủ đã theo dõi tên buôn người đó từ lâu, chỉ là mãi chưa bắt được quả tang hắn nên không thể tóm gọn.Hôm nay, tên đó vì ta mà tái xuất giang hồ, quan phủ liền bắt luôn tang chứng vật chứng.Chỉ là họ không ngờ, Chu Chỉ cũng dính líu đến chuyện này.Vốn Chu Chỉ còn bao biện ta và hắn là vợ chồng mới cưới, hắn không biết chuyện buôn người, nhưng ta lại nói thẳng mình bị hắn lừa.Hắn cãi lại cũng vô ích.Quan phủ lại thuận theo manh mối của Chu Chỉ mà tìm ra nhiều nô lệ bị hắn buôn bán.Cuối cùng, tên buôn người và Chu Chỉ bị tịch thu tài sản phi pháp, xử tử hình.Ba ngày sau, ta nhìn thấy đầu của hai tên rơi xuống đất, trong lòng cảm thấy vô cùng thỏa mãn.Mẹ ơi, kẻ hại mẹ rốt cuộc cũng xuống địa ngục rồi!
Hệ Thống Ăn Một Miếng Trả Mười MiếngTác giả: ZhihuTruyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Nữ CườngGiới thiệu Ta là nha hoàn bồi gả của Tề Ngọc - đích nữ Thái phủ. Sau khi Tề Ngọc xuất giá, vì muốn lấy danh tiếng hiền thục, nàng ta đã tự ý đưa ta thành nha hoàn thông phòng. Nhưng thực chất, lòng dạ nàng ta lại hẹp hòi và rất hay ghen tuông. Mỗi lần Quý Vân Tiện sủng hạnh ta, nàng ta đều bắt ta ngâm mình trong nước lạnh, khiến ta mắc phong hàn. Về sau, Quý Vân Tiện mất kiên nhẫn, bắt ta ốm yếu cũng phải hầu hạ y. Nàng ta bèn vu khống ta tư tình với thị vệ trong phủ, khiến Quý Vân Tiện hoàn toàn chán ghét ta. Nhưng nàng ta không biết, ta có ràng buộc với "Hệ thống phản đòn gấp mười". Ngày hôm sau, nàng ta và tên thị vệ đó đã tr@n truồng c.h.ế.t đuối trong ao sen. 1. Ta bị Hứa ma ma dẫn vào nhà kho chất đầy củi, cả người đều hoang mang: "Hứa ma ma, bà dẫn ta đến đây làm gì?" Hứa ma ma cười lạnh: "Tiểu tiện nhân, còn giả vờ sao? Tình lang của ngươi đã khai hết rồi." Ta nghe mà mù mịt, oan ức phân trần: "Hứa ma ma, ta biết bà vốn không ưa ta, dù ta làm bao nhiêu chuyện bà cũng không… 19.Từ hôm đó, Chu Chỉ đối với ta rất ân cần, cứ vài ba hôm lại đến đưa đồ cho ta, thậm chí còn thỉnh thoảng làm thơ tặng ta.Ta theo kế hoạch, từng bước giả vờ mình yêu hắn, lại thỉnh thoảng tiết lộ mình xuất thân phong trần, hắn càng không kiêng dè gì nữa.Chẳng bao lâu, ta liền giả vờ mình đã yêu hắn sâu đậm, đòi hắn cho mình danh phận.Chu Chỉ liền rủ ta cùng về quê với hắn, về gặp cha mẹ hắn, rồi chuẩn bị hôn sự cho hai người.Ta vui vẻ đồng ý.Đi đường được khoảng nửa tháng, xa rời địa phận Kinh thành, hắn mới bắt đầu ra tay với ta.Hắn tăng liều lượng thuốc an thần cho ta uống hàng ngày, đợi ta hôn mê liền công khai thương lượng với tên buôn người trong phòng: "Thế nào, lần này hàng không tệ chứ?"Tên buôn người nói: "Quả thật rất đẹp, khó trách ngươi lại chịu tái xuất giang hồ.""Ha ha, ta còn chưa nỡ đụng vào ả, vẫn còn trong trắng đấy, lần này ngươi phải ra giá cao một chút mới được!""Chậc chậc, Chu Chỉ, đừng trách ta nói ngươi, ngươi có nhiều tiền đến vậy mà còn không nỡ tận hưởng một chút sao? Giai nhân như hoa như ngọc ngay trước mặt, ngươi vẫn nhịn được sao?"Chu Chỉ khinh thường: "Đàn bà có gì hay? Chỉ có vàng bạc mới làm ta vui!"Hai người thương lượng xong giá của ta, nhanh chóng nhét ta vào bao tải, chuẩn bị chuyển ta đến một nơi khác.Nào ngờ, chưa kịp ra khỏi cổng thành, họ đã bị quan phủ bắt được.Hóa ra quan phủ đã theo dõi tên buôn người đó từ lâu, chỉ là mãi chưa bắt được quả tang hắn nên không thể tóm gọn.Hôm nay, tên đó vì ta mà tái xuất giang hồ, quan phủ liền bắt luôn tang chứng vật chứng.Chỉ là họ không ngờ, Chu Chỉ cũng dính líu đến chuyện này.Vốn Chu Chỉ còn bao biện ta và hắn là vợ chồng mới cưới, hắn không biết chuyện buôn người, nhưng ta lại nói thẳng mình bị hắn lừa.Hắn cãi lại cũng vô ích.Quan phủ lại thuận theo manh mối của Chu Chỉ mà tìm ra nhiều nô lệ bị hắn buôn bán.Cuối cùng, tên buôn người và Chu Chỉ bị tịch thu tài sản phi pháp, xử tử hình.Ba ngày sau, ta nhìn thấy đầu của hai tên rơi xuống đất, trong lòng cảm thấy vô cùng thỏa mãn.Mẹ ơi, kẻ hại mẹ rốt cuộc cũng xuống địa ngục rồi!
Hệ Thống Ăn Một Miếng Trả Mười MiếngTác giả: ZhihuTruyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Nữ CườngGiới thiệu Ta là nha hoàn bồi gả của Tề Ngọc - đích nữ Thái phủ. Sau khi Tề Ngọc xuất giá, vì muốn lấy danh tiếng hiền thục, nàng ta đã tự ý đưa ta thành nha hoàn thông phòng. Nhưng thực chất, lòng dạ nàng ta lại hẹp hòi và rất hay ghen tuông. Mỗi lần Quý Vân Tiện sủng hạnh ta, nàng ta đều bắt ta ngâm mình trong nước lạnh, khiến ta mắc phong hàn. Về sau, Quý Vân Tiện mất kiên nhẫn, bắt ta ốm yếu cũng phải hầu hạ y. Nàng ta bèn vu khống ta tư tình với thị vệ trong phủ, khiến Quý Vân Tiện hoàn toàn chán ghét ta. Nhưng nàng ta không biết, ta có ràng buộc với "Hệ thống phản đòn gấp mười". Ngày hôm sau, nàng ta và tên thị vệ đó đã tr@n truồng c.h.ế.t đuối trong ao sen. 1. Ta bị Hứa ma ma dẫn vào nhà kho chất đầy củi, cả người đều hoang mang: "Hứa ma ma, bà dẫn ta đến đây làm gì?" Hứa ma ma cười lạnh: "Tiểu tiện nhân, còn giả vờ sao? Tình lang của ngươi đã khai hết rồi." Ta nghe mà mù mịt, oan ức phân trần: "Hứa ma ma, ta biết bà vốn không ưa ta, dù ta làm bao nhiêu chuyện bà cũng không… 19.Từ hôm đó, Chu Chỉ đối với ta rất ân cần, cứ vài ba hôm lại đến đưa đồ cho ta, thậm chí còn thỉnh thoảng làm thơ tặng ta.Ta theo kế hoạch, từng bước giả vờ mình yêu hắn, lại thỉnh thoảng tiết lộ mình xuất thân phong trần, hắn càng không kiêng dè gì nữa.Chẳng bao lâu, ta liền giả vờ mình đã yêu hắn sâu đậm, đòi hắn cho mình danh phận.Chu Chỉ liền rủ ta cùng về quê với hắn, về gặp cha mẹ hắn, rồi chuẩn bị hôn sự cho hai người.Ta vui vẻ đồng ý.Đi đường được khoảng nửa tháng, xa rời địa phận Kinh thành, hắn mới bắt đầu ra tay với ta.Hắn tăng liều lượng thuốc an thần cho ta uống hàng ngày, đợi ta hôn mê liền công khai thương lượng với tên buôn người trong phòng: "Thế nào, lần này hàng không tệ chứ?"Tên buôn người nói: "Quả thật rất đẹp, khó trách ngươi lại chịu tái xuất giang hồ.""Ha ha, ta còn chưa nỡ đụng vào ả, vẫn còn trong trắng đấy, lần này ngươi phải ra giá cao một chút mới được!""Chậc chậc, Chu Chỉ, đừng trách ta nói ngươi, ngươi có nhiều tiền đến vậy mà còn không nỡ tận hưởng một chút sao? Giai nhân như hoa như ngọc ngay trước mặt, ngươi vẫn nhịn được sao?"Chu Chỉ khinh thường: "Đàn bà có gì hay? Chỉ có vàng bạc mới làm ta vui!"Hai người thương lượng xong giá của ta, nhanh chóng nhét ta vào bao tải, chuẩn bị chuyển ta đến một nơi khác.Nào ngờ, chưa kịp ra khỏi cổng thành, họ đã bị quan phủ bắt được.Hóa ra quan phủ đã theo dõi tên buôn người đó từ lâu, chỉ là mãi chưa bắt được quả tang hắn nên không thể tóm gọn.Hôm nay, tên đó vì ta mà tái xuất giang hồ, quan phủ liền bắt luôn tang chứng vật chứng.Chỉ là họ không ngờ, Chu Chỉ cũng dính líu đến chuyện này.Vốn Chu Chỉ còn bao biện ta và hắn là vợ chồng mới cưới, hắn không biết chuyện buôn người, nhưng ta lại nói thẳng mình bị hắn lừa.Hắn cãi lại cũng vô ích.Quan phủ lại thuận theo manh mối của Chu Chỉ mà tìm ra nhiều nô lệ bị hắn buôn bán.Cuối cùng, tên buôn người và Chu Chỉ bị tịch thu tài sản phi pháp, xử tử hình.Ba ngày sau, ta nhìn thấy đầu của hai tên rơi xuống đất, trong lòng cảm thấy vô cùng thỏa mãn.Mẹ ơi, kẻ hại mẹ rốt cuộc cũng xuống địa ngục rồi!